Ngọn tóc chưa lau khô có giọt nước tí tách rơi xuống, làm ướt nhẹp cổ áo Kiều Diệc Khê.
Kiều Diệc Khê từ từ che cổ: “Sao anh……”
Chu Minh Tự híp mi mắt đen như lông quạ: “Anh thế nào?”
Cô cảnh giác lui về sau hai bước: “Vừa nãy anh có nghe em nói chuyện không?”
“Nghe hết rồi,” người nào đó đứng dậy, “Em nói ba anh đồng ý anh chơi esport, muốn đi ký hợp đồng với anh.”
Cô mở miệng: “Vậy sao anh đang nghe rồi làm loại chuyện này……”
Chu Minh Tự thong thả ung dung, ra vẻ vô tội: “Không phải tự em sáp vào sao.”
???
“Nói vậy thì,” Kiều Diệc Khê chỉ chỉ chính mình, “Trách em?”
“Ai bảo em dựa gần như vậy,” đôi mắt Chu Minh Tự chợt tối lại, “Tự chủ của anh không tốt như em nghĩ đâu, Kiều Kiều.”
Gặp được người mình thích, anh không khống chế được chính mình.
“Đúng là không ngờ,” cô rầm rì, “Tự thần của lúc mới quen thì đoan chính cấm dục như vậy, lúc yêu đương thì là loại này.”
“Loại gì?”
Cô gái lời ít ý nhiều phun ra bốn chữ: “Ngoài lạnh trong nóng.”
“……”
“Ngoài lạnh trong nóng ngoài lạnh trong nóng, trước khi hẹn hò thì lạnh, sau khi hẹn hò thì nóng.” Cô giáo Tiểu Kiều đưa ra giải thích của bản thân.
Nhớ có một lần, cậu giơ cây dù màu đen đứng trong mưa, mí mắt nửa rũ xuống lẻ loi một mình, có giọt nước mưa chậm rãi chảy xuống đầu ngón tay cậu, mưa to bốc hơi, sương mù lượn lờ, giống như có gì đó tụ ngưng bên cạnh cậu, lúc ấy cô đã cảm thấy ――
Toàn thân người này tràn ngập khắc chế.
Mà cô rất chờ mong nhìn thấy dáng vẻ cậu bùng nổ và giải phóng.
Cô cũng biết, dáng vẻ này, chỉ có người thân mật nhất của cậu mới có thể nhìn thấy.
Cậu là kẻ khắc chế tiến công, mang theo tính xâm lược quét qua đồng bằng hoang dã không chừa một ngọn cỏ nào, cậu am hiểu nhất chính là chờ đợi và ngủ đông, còn biết tùy thời điểm giải phóng bản thân.
Nhưng bây giờ, dường như cậu đã giải phóng trước mặt cô cũng kha khá rồi.
“Phân tích có lý,” chàng trai để tay lên bàn phía sau cô, nhốt cô trong một tấc vuông này, phủ người xuống, “Vậy cho anh hôn thêm một chút nữa?”
“………………”
///
Sau đó Chu Minh Tự đi ký hợp đồng, là ba Chu đi với cậu.
Nghe nói ba Chu và Bùi Hàn Châu hàn huyên mười mấy phút, cuối cùng đạt thành nhận thức và chiến lược chung nào đó.
Mã Kỳ Thành và Phó Thu bị Chu Minh Tự dẫn vào, cũng thông qua khảo sát, trở thành đội viên của chiến đội.
Tháng 9 năm ấy, câu lạc bộ esport PL của Bùi Hàn Châu chính thức thành lập.
Câu lạc bộ PL bao gồm rất nhiều phân nhánh, nơi PUBG của Chu Minh Tự là một trong số đó.
Mà bọn họ là chiến đội chủ đạo trong bộ phận PUBG, ngoại trừ bọn họ, còn có rất nhiều chiến đội nhỏ.
Kiều Diệc Khê không ngờ là Trịnh Ngữ cũng được Bùi Hàn Châu ký kết kéo vào, anh ta, Chu Minh Tự, Mã Kỳ Thành và Phó Thu, trở thành một đội ngũ.
Trước khi công bố, Chu Minh Tự chuẩn bị ID trong trò chơi.
Bởi vì tính chất trận đấu quốc tế chơi phiên bản quốc tế, chính là chơi game với tất cả bạn bè quốc tế, chỉ có thể dùng tên tiếng anh. Trước đó Chu Minh Tự chỉ tùy tiện đặt tên, lần này là chính thức lên sàn, phải lấy cái tên mới khác.
Cậu hỏi Kiều Diệc Khê: “Em cảm thấy anh đặt tên gì thì ổn?”
Kiều Diệc Khê suy nghĩ một lúc: “Cheetah? Báo săn, rất hợp anh.”
Cậu hung mãnh biết bao, từ khi Kiều Diệc Khê thấy cậu chơi chưa được bao lâu, cô đã cảm thấy cậu giống báo săn, tốc độ nhanh nhẹn, lực tổn thương cao.
Chu Minh Tự trầm ngâm một lúc mới cười nói, “Được đó, vậy đặt tên này.”
Rất nhanh sau đó, cậu đổi ID trò chơi.
Ngày đó câu lạc bộ công bố đội viên trên Weibo, chỉ đăng vài tấm ảnh chụp thôi mà mọi người đều lên hot search.
Đầu tiên là Bùi Hàn Châu lấy độ quốc dân siêu cao và tốc độ tên lửa của mình xông lên hot search thứ năm, sau đó gắn nhãn #pl câu lạc bộ esport #cường thế bá chiếm thứ mười hai, #pl giá trị nhan sắc hoả tốc bay lên lượt tìm kiếm.
Dù sao thì cây cờ Chu Minh Tự đã được treo lên, Trịnh Ngữ ném vào đám người cũng xem như xuất sắc, Mã Kỳ Thành và Phó Thu lớn lên thì thanh thoát điển trai, cực kỳ thu hút hảo cảm của người qua đường, chẳng sợ người không chơi trò này cũng không nhịn được vào xem hai lần, tóm lại là không ai không thích trai đẹp.
Huống hồ hai cái hotsearch esport của Bùi Hàn Châu đã chú định chiến đội này đã tự mang lưu lượng ngay từ đầu.
Bình luận dưới Weibo ồn ào huyên náo.
【 Phắc, bốn người trước kia không phải chuyên nghiệp chứ? Bùi Hàn Châu đánh nước cờ gì thế?? Đây rốt cuộc là kinh hỉ hay là kinh sợ. 】
【 Tuy chưa biết bọn họ chơi thế nào! Nhưng xét thấy Bùi Hàn Châu chưa từng thất thủ, nên tôi tạm thời xem việc này là kinh hỉ, dù sao thì nhìn mặt cũng đàng hoàng. 】
【 Chồng tôi tìm được đội viên quý hiếm này từ đâu thế, khuôn mặt đẹp trai như vậy thao tác chắc chắn không kém, tóm lại là chồng tôi sẽ không làm việc vả mặt như vậy!! Tôi khóa chặt Chu Minh Tự Trịnh Ngữ Mã Kỳ Thành Phó Thu, chìa khóa ném xuống biển! 】
【 Chu Minh Tự…… Đẹp trai quá đi……】
【 Mẹ ôi đẹp trai quá, tôi muốn đi tham quan câu lạc bộ PL một ngày, có ai đi chung không? 】
【 Không nói tôi còn tưởng đây là công ty quản lý nào tuyển thực tập sinh, chẳng lẽ đội này xem nhan sắc mới ký kết sao? 】
Không bao lâu sau, Chu Minh Tự cũng lên hot search.
Theo sau hot search là một cái meme liếm màn hình.
Lượt tìm kiếm trên cùng do một cô blogger xinh gái đào ra, cô ấy thả mấy tấm ảnh chụp không góc chết Chu Minh Tự trong chiến đội, còn có mấy tấm do quần chúng ăn dưa uyên bác đào ra, một số ảnh thường ngày hồi cấp ba và đại học của Chu Minh Tự.
Cô blogger xinh gái tung tin: 【 Cho mọi người xem tôi vừa đào được thứ gì tốt trên hot search, tuyệt thế soái ca Bùi Hàn Châu cũng tuyển tuyệt thế soái ca, nghe nói người đẹp trai nghiệp vụ giỏi, mời các chị em nhấm nháp chung. 】
Lượt chia sẻ nhanh chóng đạt hai chục ngàn, bình luận rất xuất sắc.
【 Là sinh viên xuất sắc của đại học A, vừa đẹp trai vừa thành tích tốt còn biết chơi game, trời ơi, đây là người đàn ông đi ra từ phim thần tượng nào vậy. 】
【 Hình dung thế nào nhỉ, trước đây tôi đã biết anh ấy, đây là người ngay từ đầu đã hấp dẫn tôi bằng thao tác, sau đó tôi vừa nhìn bàn tay, con mẹ nó đẹp, lại vừa thấy mặt, con mẹ nó còn đẹp hơn. Sao có thể có người có thao tác và nhan sắc chuẩn đến khó lường như vậy? 】
Nhưng bình luận hot nhất lại là ――
【 Đừng ảo tưởng nữa các vị, tôi và Chu Minh Tự học chung trường cấp hai, người ta có tiếng là không có hứng thú đối với nữ sinh, ba năm cấp ba nhận được vô số thư tình, không hề dao động chút nào, chưa từng có mờ ám gì với cô gái nào cả. Haiz, phỏng chừng có rất nhiều cô gái sau khi biết tình hình này thì rất hẩm hiu vì vỡ mộng. 】
Phía dưới quả nhiên có nhiều cô gái vỡ mộng.
Còn có người rất lạc quan: 【 Nếu anh ấy thực sự có bạn gái thì tôi ghen ghét mà khóc thành chó ngay tại chỗ mất, may là anh ấy không có hứng thú với con gái, như vậy đã là cơ hội dành cho tất cả chị em rồi ha ha ha!! Muốn chết thì cùng chết a!! 】
Kiều Diệc Khê nhìn đến chỗ này, nhất thời tâm tình rất phức tạp.
Cô không chỉ không chết với mọi người, còn “sống một mình”, đến lúc đó liệu có bị ánh mắt ghen ghét đâm xuyên hay không thì……
Nhưng khi nhìn thấy mọi người đang thảo luận về người dường như xa xôi không thể với tới kia, mà người đó sau khi chơi xong thì nhanh chóng gửi WeChat cho cô, cô lại thỏa mãn, lặng lẽ nhếch khóe môi.
Ai nói anh ấy không thích phụ nữ.
///
Kiều Diệc Khê không ngờ được, hot search của Bùi Hàn Châu đã lui xuống sau đêm đó, còn của Chu Minh Tự thì không, ngược lại còn chen lên trước mười hạng.
Việc này đều do Thư Nhiên nói cô nghe.
“Tớ suýt nữa muốn nói Chu Minh Tự có bạn gái, chính là khuê mật bạn tớ! Quào, cậu nói đến lúc mọi người biết thì xuất sắc cỡ nào, có thể biến thành một đống chanh chua lè thành tinh không.”
Kiều Diệc Khê nhướng mày: “Trịnh Ngữ cũng thu hoạch rất nhiều người hâm mộ, tâm tình cậu thế nào?”
“Tớ kiêu ngạo, cũng rất có cảm giác nguy hiểm,” Thư Nhiên nói, “Nhà tớ cần nhanh chân thu anh ấy vào túi, nếu không thì trễ chút nữa là không lấy được. Không nói nữa, càng nói càng có cảm giác cạnh tranh, tớ đi giành đây bye bye!”
“……” Kiều Diệc Khê nhìn điện thoại bị cúp máy, thở dài vì hận không thể rèn sắt thành thép.
Cô mở iPad, bọn Chu Minh Tự hôm nay vừa vặn có buổi phát sóng trực tiếp. Vốn trước kia nếu chiến đội vừa thành lập thì rất hiếm khi