Lục Trần tiến về phía trước mấy bước rồi ngồi xuống trên thềm đá ở bên khu nhà nhỏ, cách có chút xa chỗ ngồi của Thiên Lan chân quân, nhưng vẫn có thể nhìn rõ đối phương.Thiên Lan chân quân nhìn hắn, trên mặt cũng không hề có ý tứ tức giận, ánh mắt ôn hòa, khóe miệng còn mang theo vẻ mỉm cười, nhìn Lục Trần như thể đang nhìn một hài tử bướng bỉnh.“Gần đây thế nào?” Hắn mỉm cười hướng về Lục Trần hỏi.Lục Trần nói: “Vẫn tốt.”“Việc kia có tiến triển gì mới không?”Lục Trần liếc mắt nhìn hắn, khẽ nói:“Những việc này lão Mã đều biết, khẳng định hắn đã cùng ngươi nói rõ ràng, hà tất lại hỏi lại ta làm gì?”Thiên Lan chân quân nở nụ cười“Hắn dù sao không phải ngươi, thời điểm trung gian truyền đạt lại, kiểu gì chả có chút sai khác.
Hơn nữa, ta vẫn muốn nghe ngươi nói lại lần nữa.”Lục Trần nhíu nhíu mày, trầm mặc một lúc rồi mới chậm rãi trả lời:“Vẫn không có đầu mối gì, cũng không phát hiện dấu vết có người của Ma giáo hoạt động ở trên Côn Lôn sơn, trước mắt chỉ có thể chậm rãi điều tra.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ta tùy tiện chỉ ra mấy mục tiêu, để lão Mã trước tiên đi tra một chút, nhìn xem kết quả ra sao rồi mới tính tiếp.”Thiên Lan chân quân “Ừ” một tiếng, vẻ mặt hờ hững, không nhìn ra lão đang có tâm tình gì cả:“Việc này ta biết rồi, thế nhưng đối với việc ngươi muốn tra hai người kia, ta thật ra có chút ngạc nhiên, ngươi vì sao không tìm những người khác, lại một mực nhìn chằm chằm hai cô nương đó?”Lục Trần mặt không hề cảm xúc nói: “Không có lý do gì cả, chỉ là bình thường có gặp mấy lần, thuận tiện tra thử mà thôi.”“Thuận tiện ...”Dù là Thiên Lan chân quân kiến thức rộng rãi, giờ khắc này cũng là không nhịn được cười khổ một cái“Xem ra cái hai vị cô nương bị ngươi quen biết kia tựa hồ có chút hơi xui xẻo à nha.”Lục Trần ánh mắt khẽ nhấc lên“Nếu như các nàng là gian tế của Ma giáo, đó mới thật sự là xui xẻo.”“Được rồi.”Thiên Lan chân quân cười vung vung tay“Thực ra những việc này ngươi cứ buông tay mà làm là được, ta tin tưởng ngươi.”Lục Trần cười cợt, lập tức lại liếc mắt nhìn hắn, nói:“Ngươi ngày hôm nay làm sao lại có thời gian rảnh chạy tới tìm ta, ta nhớ ngươi hồi trước không phải vẫn hay ở bên Chân Tiên Minh kia sao?”Thiên Lan chân quân nói:“Trở về có một hồi có chút việc, vẫn là muốn gặp gỡ ngươi một cái, nhưng trên Côn Lôn sơn thực sự không tiện, đành phải đến chỗ này gặp lúc ngươi lại hiếm khi xuống núi, thành ra vẫ kéo dài tới ngày hôm nay.”Nói xong hắn cười tự giễu:“Kỳ thực nếu như ngày hôm nay ngươi còn chưa tới, ngày mai ta cũng phải đi rồi.”Lục Trần ngẩn ra, tùy tiện nói:“Chẳng trách lão Mã lại gấp gáp đến như vậy.”Thiên Lan chân quân chỉ cười không nói.Lục Trần nhíu nhíu mày, bỗng nhiên nói:“Ngươi đã trở về một hồi, hơn nữa còn là trong tông môn không ai biết, tức là lén lút trở về?”Ánh mắt của hắn bỗng nhiên sáng lên mang thêm mấy phần sắc bén, nhìn Thiên Lan chân quân:“Trong môn phái có việc?”“Có chút việc.”“Chuyện gì?”“Không tiện lắm nói.”Lục Trần trong mắt nhuệ mang lóe lên, nhìn Thiên Lan chân quân, nói:“Ha, thậm chí ngay cả ta cũng không thể nói?”Thiên Lan chân quân lại suy nghĩ một chút, lập tức vẫn lắc đầu một cái, nói:“Vẫn khó nói, chắc phải chờ ngươi làm xong chuyện này, thời điểm ta thu ngươi làm môn hạ làm đệ tử, khi đó mới có thể nói cho ngươi được.”Lục Trần nhìn Thiên Lan chân quân, ẩn sâu trong ánh mắt hắn ngày càng sáng, bỗng nhiên đứng lên, nói:“Xem ra đây là một việc lớn?”“Hừm, đại sự.”“Vẫn là bí mật lớn nội bộ của Côn Lôn Phái!”“Có thể tính là như vậy.”Thiên Lan chân quân mỉm cười nói,“Làm sao, ngươi rất tò mò, rất muốn biết sao?”“Vâng.” Lục Trần thẳng thắn dứt khoát địa hồi đáp,“Nội bộ Côn Lôn Phái đến tột cùng có bí mật gì, có thể làm cho Ma giáo mơ ước như vậy, thậm chí vận dụng cả toàn giáo để thực hiện một động tác lớn như vậy? Trong này nhất định có quan hệ gì đó mà ta không biết, cõ lẽ đối với việc tìm kiếm gian tế Ma giáo của ta nói không chừng có sự trợ giúp.”Thiên Lan chân quân lặng lẽ chốc lát, tựa hồ đang đang cân nhắc trong lòng một chút, thế nhưng lập tức mang theo áy náy rồi đáp:“Thật xin lỗi, ta vẫn không thể nói.
Bất quá ta có thể nói cho của ngươi biết là, tham dự chuyện này chỉ có hai người là ta cùng Bạch Thần sư huynh, nói cho ngươi biết như vậy là muốn nói với ngươi rằng chuyện này cùng với chuyện của gian tế Ma giáo không có dính dáng gì đến nhau mà thôi.”Lục Trần sắc mặt khẽ thay đổi, một lát sau chậm rãi gật đầu, ra vẻ đồng tình:“Các ngươi hai vị chân quân, đức cao vọng trọng, tự nhiên không thể sẽ làm ra sự tình cấu kết cùng Ma giáo được.”Thiên Lan chân quân cười không nói, nhìn Lục Trần, nơi sâu trong đáy mắt của lão như có u quang lóe lên, tựa như đại dương mênh mông bỗng hiện lên sóng lớn vậy.************Tiếng chim hót ríu rắt, hơn nửa ngày rồi vẫn cứ vẫn không có ý định bay đi, tựa hồ là có chút lưu luyến cái đầu trọc to lớn kia của Thiên Lan chân quân, nó cứ đứng ở phía trên đó mà nhìn khắp nơi, tình cờ còn dùng mỏ mổ một hồi lên sọ não.
Chỉ là Thiên Lan chân quân vẫn biểu hiện bình tĩnh, tựa hồ căn bản là không để ý đến con chim nhỏ trên đầu lão, cũng không cảm giác được có chút đau đớn nào cả.“Có nhu cầu gì cần ta hỗ trợ không?” Thiên Lan chân quân hỏi Lục Trần.Lục Trần hỏi ngược lại: “Ngươi muốn giúp ta?”“Không được à? Chuyện này vốn là là ta chỉ đạo ngươi làm, nếu là ta có thể giúp được việc khó khăn nào đó thì càng tốt chứ sao, dù sao thì phù sa cũng không chảy ra được ruộng khác.”“Có mấy người ta ghét, ngươi giết giúp ta đi.” Lục Trần khinh khỉnh nói.Thiên Lan chân quân: “...!Cái này có chút … quá là tùy tiện đi?”Suy nghĩ một chút hắn lại nói: “Chẳng lẽ ngươi xác định có nghi ngờ những người kia là Gian tế Ma giáo?”“Không, chẳng qua ta thấy chúng hơi thấy ngứa mắt mà thôi.” Lục Trần thản nhiên nói, sau đó lại bồi thêm một câu nói, “Nhìn như ngươi vậy.”Thiên Lan chân quân cười khổ một cái, than thở:“Sớm biết lúc trước không nên nói thật với ngươi làm gì cho mệt đâu a.”Lục Trần cười gằn.Thiên Lan chân quân nhìn hắn, ánh mắt ôn hòa, tựa hồ vẫn cứ vẫn là mang theo vài phần chiều chuộng, chỉ là sau một chốc sau, hắn chợt mở miệng nói:“Tiểu Lục, ta phát hiện ngươi của hiện tại với ngươi của trước kia có chút không giống.”Lục Trần nói: “Cái gì?”“Ngươi hình như chẳng e sợ ta.”Lục Trần phì cười một tiếng, khóe miệng nhếch lên vẻ trào phúng:“Nghe luận điệu của ngươi, giống như trước giờ ta luôn e sợ ngươi không bằng trước giờ không phải là ta luôn nói chuyện với ngươi như vậy sao.”Thiên Lan chân quân lắc đầu một cái, ánh mắt có chút khó có thể cân nhắc tên tiểu tử trước mặt đang nói thật hay là đùa nữa“Không phải như thế, năm đó ngươi tuy rằng ở trước mặt ta đôi khi cũng có cười nói