Thiên Châu Biến

Thiên tài trung đích biến thái (3)


trước sau


“Lão sư, ngài nên giảm cân đi a. Còn nữa, ta có thể hay không vừa ăn cơm vừa nói, ta hiện tại thực sự rất đói bụng a!” Chu Duy Thanh vẻ mặt bất đắc dĩ nói. Quả thật hắn đã rất đói, lao tâm lao lực từ lúc bắt đầu cho tới trưa, thiên lực từ hao tổn kiệt quệ đến khôi phục cũng không biết đã bao nhiêu lần, thể lực tiêu hao trên phạm vi lớn, không đói bụng thì mới là chuyện lạ a.
“Tốt, tốt, chúng ta hiện tại đi ăn cơm nào. Cho dù ngươi nghĩ tới ăn một thân thịt béo của lão sư, ta cũng sẽ thỏa mãn ngươi.” Hô Duyên Ngạo Bác lúc này đã có chút khua tay múa chân rồi, nắm chặt mấy tờ giấy ngưng hình, ngay cả nói đều đã có chút nói bất lợi cho mình.
Nếu như có Mộc Ân ở chỗ này, hắn nhất định sẽ đánh giá Hô Duyên Ngạo Bác một câu như thế này: “Lão hàng này, ngươi cười thì đền thờ hoa cúc cũng mở ra a.”
Lúc này, Chu Duy Thanh bởi vì đầu đang đau như muốn vỡ tung, thần trí vẫn còn nửa tỉnh nửa mê, nghe những lời Hô Duyên Ngạo Bác nói…, cơ hồ là phản xạ theo bản năng nói: “Lão hấn, ta không thích ăn quá nhiều dầu mỡ đâu a.”
Hô Duyên Ngạo Bác sửng sốt một chút, Phong Vũ ở bên cạnh đã cười không thể nín miệng được. Theo tính tình của Hô Duyên Ngạo Bác ở dĩ vãng, chỉ sợ sớm đã có một cái tát được xuất ra, bất quá tay này đã nâng lên, nhưng cũng không tài nào ra tay được. Hiện tại, Chu Duy Thanh ở trong mắt của hắn, nếu như so sánh với kim tệ thì có thể còn quý giá hơn nhiều a!”

Ăn xong bữa cơm, Chu Duy Thanh tinh thần rõ rang đã khôi phục được mấy phần. Hai người Hô Duyên Ngạo Bác cùng với Phong Vũ cuống quít hỏi thăm, hắn đem phương pháp luyện chế ngưng hình quyển trục của mình nói ra. “Cái gì? Thời gian, ngươi thậm chí sỡ hữu cả một trong tam đại thánh thuộc tính, thời gian thuộc tính luôn hả?” Chu Duy Thanh kinh ngạc nói: “Lão sư, ngài cũng biết thời gian thuộc tính?”
Hô Duyên Ngạo Bác tức giận nói: “Không ăn thịt heo chẳng lẽ chưa từng thấy qua heo chạy sao? Đối với bất kì Ngự Châu Sư, người nào mà không biết sự tồn tại của thánh thuộc tính.” Nói tới đây, hắn hít sau một cái, trên mặt thần sắc rõ ràng ngưng trọng, “Tiểu Duy, ngươi có biết hay không, trong thế giới của Ngự Châu Sư, chỉ cần xuất hiện bất kì một cái thánh thuộc tính Ngự Châu Sư, cho dù là châu sư đơn thuần cũng vô cùng đắc ý, tất cả sẽ được các thế lực lớn đưa vào diện cần lung lạc hàng đầu. Thánh thuộc tính cường đại cũng không phải chỉ do biểu hiện phần thực lực bề ngoài, mà còn vị biểu hiện ra trước nhất là các tác dụng đặc thù. ==Mơ ước==”
Đối với tác dụng các loại thuộc tính, Chu Duy Thanh cũng chỉ được nghe Đường Tiên nhắc tới một cách sơ lược, lúc này nghe Hô Duyên Ngạo Bác nhắc tới, lòng hiếu kỳ không khỏi nổi lên. “Lão sư, thánh thuộc tính này có tác dụng đặc thù là gì vậy?” Chu Duy Thanh hỏi.
Hô Duyên Ngạo Bác nói: “Ta giải thích đơn giản, một chút ngươi sẽ hiểu. Tam đại thánh thuộc tính, cũng có chúc cho năng lực thiên phú của mình, Thần Thánh thuộc tính có năng lực thiên phú là hồi sinh, Tinh Thần thuộc tính có năng lực thiên phú là mị hoặc cùng với thôi miên, Thời Gian thuộc tính có năng lực thiên phú chính là thao túng thời gian.”
“Ta kháo a, hồi sinh?” Chu Duy Thanh mở to hai mắt nhìn. “ Vậy chẳng phải nói rằng, thần thánh thuộc tính là cường đại nhất sao?”
Hô Duyên Ngạo Bác lắc đầu nói: “Cũng không hẳn như vậy, mỗi cái có sở trường riêng a. Bất quá, sự ảo diệu của thánh thuộc tính chân chính không phải cấp độ Ngự Châu sư như chúng ta có thể thấu hiểu được. Thần thánh thuộc tính mặc dù thiên phú là hồi sinh, nhưng ta nghe nói, những điều kiện hạn chế cũng phi thường nhiều hơn các thuộc tính khác. Cũng không có giống như ngươi suy nghĩ dễ dàng như vậy.”
Hít sâu một cái, đôi mắt nhỏ của Hô Duyên Ngạo Bác lóe sáng như hai khỏa vì sao, “Thật không nghĩ tới, thực sự có một ngày, có người có thể đem tam đại thuộc tính Phong, Không Gian, Thời Gian, cùng tề tụ trên một thân thể a. Mà người này lại còn là đệ tử của ta nữa chứ. Tiểu Duy ngươi biết không? Khi ngươi có thời gian thuộc tính, chỉ cần tiến hành thao túng chính xác thời gian, như vậy, ngươi sẽ có một thứ mà những Ngưng Hình sư không có dụng cụ có thể có hiệu quả đặc thù, chính là tỉ lệ thành công trăm phần trăm khi luyện chế quyển trục. Hơn nữa, với các quyển trục bất kì, chỉ cần thiên lực của ngươi có thể duy trì, chỉ cần có đầy đủ tài liệu, như vậy ngươi sẽ có đầy đủ thời gian, nhất định có thể đạt được thành công. Hơn nữa, với tất cả ngưng hình quyển trục, chỉ cần ngươi có thể chế tạo thành công được một lần, ngươi hẳn sẽ có thể dễ dàng nắm giữ phương pháp để luyện chế thành công.”
“ Hơn nữa, với sự tăng phúc tốc độ của phong thuộc tính, ta thực sự không thể tưởng tượng ra còn có những thuộc tính nào có thể so sánh với các thuộc tính của ngươi, phù hợp để trở thành một gã Ngưng Hình sư hoàn hảo.”
Quay đầu nhìn về phía Phong Vũ, thanh âm của Hô Duyên Ngạo Bác đã tràn đầy những sắc màu khác thường. “Bảy ngày, chỉ cần bảy ngày thôi a, hắn đã làm được chuyện tình mà đối với những ngưng hình sơ cấp bình thường không tài nào làm ra được. Hiên tại, thiếu sót của hắn chẳng qua chính là kinh nghiệm cùng với thiên lực cường đại nguyên vẹn. Tất cả những phán đoán về thời gian dùng ở trên người hắn đã hoàn toàn không thỏa đáng.”

“Lúc bắt đầu truyền thụ cho hắn, ta thực sự là lo lắng hắn học quá chậm, nhưng bắt đầu từ bây giờ, ta lại có chút lo lắng, tốc độ học tập của hắn lại quá nhanh. Mà lão sư như ta, sợ rằng chẳng còn bao lâu nữa sẽ bị tên tiểu tử này đào thải a.”
Hô Duyên Ngạo Bác, một phát bắt được bả vai của Chu Duy Thanh. “Tiểu Duy, bắt đầu từ hôm nay, cho đến bốn tháng sau, ta thực sự năn nỉ ngươi đem toàn bộ tinh lực tập trung vào việc lu luyện Ngưng Hình sư. Đến thời điểm ngươi rời đi khỏi nơi này, cũng chính là lúc ngươi có thể xuất sư. Mỗi ngày ngươi cũng chỉ có hai canh giờ dành cho thời gian nghỉ ngơi, sau đó cùng ta học tập kiến thức bốn canh giờ, còn thừa lại sáu canh giờ, tiến hành luyện chế quyển trục. Ta muốn trong khoảng thời gian ngắn nhất, ngươi có thể nắm giữ lượng kiến thức Ngưng Hình sư nhiều nhất.”
“Dạ.” Lúc này, Chu Duy Thanh đối với nghề nghiệp Ngưng Hình sư cũng đã sinh ra sự hứng thú nồng đậm. Đối

với bất luận kẻ nào mà nói, có thể đem việc toàn tâm toàn lực vùi đầu vào một việc kéo dài, cần nhất chính là cảm giác đạt thành tựu, mà với hắn bây giờ, rõ ràng không thiếu khuyết điểm này.
Ngay cả bản thân Hô Duyên Ngạo Bác cũng không có ý thức đến, hắn không chỉ bồi dưỡng ra một gã Ngưng Hình sư ưu tú, tương lai chắc chắn vượt xa hắn. thâm chí có thể là một Ngưng Hình sư đạt tới cảnh giới Thần sư. Lấy tốc độ luyện chế ngưng hình quyển trục của Chu Duy Thanh, hắc hắc…
Bắt đầu từ ngày này, thời gian của Chu Duy Thanh được an bài sít sao, mỗi ngày Hô Duyên Ngạo Bác vẫn truyền thụ kiến thức cho hắn sau thời gian nghỉ ngơi, dù thời gian hắn nghỉ ngơi ăn cơm cũng chỉ có hai canh giờ. May là hắn có khí lực cực kì cường đại, cả người cũng hoàn toàn đắm chìm vào trong nghề Ngưng Hình sư này.
Hô Duyên Ngạo Bác cũng không có nuông chiều mà làm hư, để cho Chu Duy Thanh đi nắm giữ những kiến thức luyện chế ngưng hình quyển trục cao tầng, mà là trước nhất đem toàn bộ kiến thức của mình về luyện chế ngưng hình quyển trục sơ cấp truyền thụ cho Chu Duy Thanh. Nhiệm vụ hắn giao cho Chu Duy Thanh là, từ lúc này cho tới khi rời đi, tổng cộng ba trăm chín hai loại ngưng hình quyển trục sơ cấp, đều phải thiết kế ra được, chế tạo riêng cho bản thân một ngàn tờ.
Thân là một gã ngưng hình đại sư thâm niên, Hô Duyên Ngạo Bác quá hiểu tác dụng của trụ cột, cho dù Chu Duy Thanh thực sự là thiên tài, không có trụ cột vững chắc, hắn cuối cùng cũng không thể nào đạt được tới thành công. Vì vậy, đồng thời với việc truyền thụ kiến thức cho Chu Duy Thanh, thủy chung không để cho hắn luyện chế ngưng hình quyển trục từ trung cấp trở lên.
Hô Duyên Ngạo Bác nói rõ cho Chu Duy Thanh, tất cả các ngưng hình quyển trục dù phẩm chất có cao tới đâu, đều là do ngưng hình quyển trục sơ cấp chồng chất mà thành. Tất cả các kỷ xảo luyện chế cao cấp đều là do kỹ xảo luyện chế sơ cấp thăng cấp đến. Cho dù Chu Duy Thanh có được thiên phú thánh thuộc tính Thời Gian phụ trợ kinh khủng, nhưng nếu như hắn không có được trụ cột kiên cố vững chắc. Như vậy, trong tương lại cũng chỉ có thể là một Chế Tác gia mà không có cách nào trở thành một Sáng Tạo giả.
Bốn tháng sau…
“Lão sư, hôm nay nói đến cái gì a?” Chu Duy Thanh với vẻ mặt tò mò nhìn Hô Duyên Ngạo Bác. Bốn tháng nay, cả người hắn cơ hồ gầy đi nhiều lắm, hốc mắt trũng sâu, lộ ra hai cái hắc nhãn thật to, như mắt cú vậy. Da thì cũng không còn màu cổ đồng như màu của ánh mặt trời tràn đầy khỏe mạng, ngược lại lộ ra vẻ có chút tái nhợt.

Nhưng mà, nếu như nhìn kĩ lại mà nói, có thể phát hiện ra, mặc dù thân thể của hắn tựa hồ tiêu hao vô cùng nghiêm cùng. Nhưng trong cặp mắt kia của Chu Duy Thanh, nếu như so sánh với bốn tháng trước đó, thì đã trở nên sáng ngời hơn, trên hết là toát ra sự hy vọng khát khao kiến thức. Lúc này, ở trong đầu hắn, cũng chỉ có những ý nghĩa sâu xa của Ngưng Hình sư.
Hơn bốn tháng nay, hai thầy trò này, một người dạy một người học. Chu Duy Thanh cơ hồ không hề bước ra khỏi cửa phòng một bước, đặc biệt Hô Duyên Ngạo Bác xưa nay nổi tiếng vắt cổ chày ra nước nhưng gần như đã hết toàn bộ phần tiền mình để dành, đều là vì phục vụ cho Chu Duy Thanh, mua giấy ngưng hình cùng các loại tài liệu dịch ngưng hình cần có cho việc luyện chế quyển trục.
Chu Duy Thanh cũng đã học được toàn bộ phương vị kiến thúc các loại của Ngưng Hình sư, từ thiết kế chế tác ngưng hình quyển trục, cho đến phối phương của các loại dịch ngưng hình, những kiến thức liên quan dành cho Ngưng Hình sư khi điều chế dịch ngưng hình. “Hôm nay chúng ta sẽ không nói gì cả.” Hô Duyên Ngạo Bác mỉm cười nhìn Chu Duy Thanh, khoanh chân ngồi ở trước mặt hắn. Đương nhiên, chống đỡ sức nặng thân thể hắn còn có cái bụng chạm đến mặt đất.
Cảm thụ được ánh mắt Hô Duyên Ngạo Bác lộ vẻ hiền lành, Chu Duy Thanh khẽ sửng sốt: “Cái gì cũng không nói hả? Lão sư, chỉ còn mấy ngày nữa là ta phải đi đến Phỉ Lệ thành nữa a!”
Hô Duyên Ngạo Bác mỉm cười nói: “Tiểu tử ngốc, lão sư đã không còn gì để có thể truyền thụ cho ngươi nữa. Một thân sở học của ta đây, trong thời gian hơn bốn tháng ở nơi nay, đều đã truyền thụ cho ngươi sạch sẽ. Mặc dù, ngươi còn cần một đoạn thời gian không ngắn để từ từ có thể tiêu hóa hấp thu hết. Nhưng là, ta quả thật không còn gì để chỉ dạy cho ngươi nữa.”
Chu Duy Thanh trong lòng chấn động, cảm thụ được một chút khác thường của Hô Duyên Ngạo Bác lão sư.
Hô Duyên Ngạo Bác nói: “Tiểu Duy, sở dĩ ta không thể trở thành một gã tông cấp Ngưng Hình sư, thực sự không phải do thiên phú của ta không đủ, cũng không phải do ta vẫn chưa toàn lực cố gắng, mà thủy chung là do tu vi của ta không cách nào có thể đạt tới. Thân thể của ta cùng thiên lực căn bản không thể nào vượt qua được yêu cầu luyện chế quyển trục. Ngưng hình quyển trục cấp tông sư, vẫn luôn là giấc mộng của ta. Đáng tiếc, ta chỉ là một Ý Châu sư. Nhưng ngươi thì bất đồng a, ngươi là Thiên Châu sư, hơn nữa còn gặp được vô vàn may mắn, có được lục loại thuộc tính Thiên Châu sư. Lão sư hi vọng, tương lai ngươi không chỉ dừng lại ở yêu cầu trở thành một Ngưng Hình sư cấp thần sư, mà còn phải trở thành một gã Thiên Châu sư vô địch. Sau khi ngươi đi đến học viện quân sự Phỉ Lệ hoàng gia, mỗi ngày không nên tu luyện Ngưng Hình sư quá một canh giờ. Lấy thiên phú của ngươi, một canh giờ đã quá đủ rồi. “Ngươi đã gần lên đường, lão sư cấp cho ngươi lễ vật a.”



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện