Chu Duy Thanh hơi sửng sốt: “Lão sư, người đã cho ta nhiều lắm rồi. Làm sao ta có thể nhận thêm đồ của người”.
Hô Duyên Ngạo Bác cười ha ha nói: “Không phải là đưa không cho ngươi, còn khoảng ba ngày, chắc là ngươi có thể luyện chế hoàn thành ba trăm chín mươi hai cái Sơ cấp Ngưng Hình quyển trục mỗi cái một ngàn tờ đi. Ta muốn dùng lễ vật này để đổi lấy ba trăm chín mươi hai loại Ngưng Hình quyển trục kia. Lão sư để dành không phải là cũng đã để cho ngươi dùng hết rồi sao, không bán đi ít quyển trục sẽ trở thành nghèo kiết xác”.
Chu Duy Thanh cười hắc hắc nói: “Lưu lại mấy phần cho ta có được hay không? Người cũng biết, ta đi Phỉ Lệ thành thì phải xài tiền, hơn nữa, ta tính trước khi đi thì chuẩn bị đi Thác Ấn kỹ năng cho viên châu thứ hai nữa”.
Hô Duyên Ngạo Bác bật cười nói: “Tiểu tử thúi, ngươi vẫn còn nói điều kiện với ta? Tốt, như vậy thì lưu lại cho ngươi mười phần, đã đủ chưa? Ngươi cũng đừng có đi Thác Ấn cung ở Phi Đà thành, trực tiếp đi Phỉ Lệ thành đi. Nơi đó có Thác Ấn cung lớn nhất Phỉ Lệ đế quốc, cũng là tổng bộ của Thác Ấn cung ở Phỉ Lệ đế quốc, phẩm chất của Thiên thú chắc chắn cao hơn nơi này rất nhiều. Lấy tốc độ luyện chế Ngưng Hình quyển trục của ngươi, quả thật giống như là một cái máy in, sau này còn có thể thiếu tiền sao? Đây là lễ vật mà ta cho ngươi”. Vừa nói, Hô Duyên Ngạo Bác vừa tháo dây chuyền trên cổ mình xuống, bỏ vào tay Chu Duy Thanh.
Nhìn trên thân sợi dây chuyền này phát ra màu vàng nhàn nhạt, hình dáng phong cách cổ xưa, nhìn qua chính là vật đã lâu rồi, cũng không có gì thu hút, chỉ có mai Kim Lục Miêu Nhãn hình tròn kia là tương đối trân quý, phía trên có thuộc tính không gian hơi thở nồng nặc, hẳn là một loại không gian đựng đồ bảo bối.
“Sư phụ sẽ đưa dây chuyền này cho ta?” Trong đầu Chu Duy Thanh hiện lên ý nghĩ như vậy. Phải biết rằng, hắn mất ăn mất ngủ chế tạo ra hơn ba trăm cái Ngưng Hình quyển trục kia mặc dù là chất lượng hơi kém một chút, cho dù là lấy số lượng một ngàn tờ cũng chưa chắc đã Ngưng Hình thành công. Nhưng bán ra một phần với giá hơn ba vạn Kim tệ cũng không thành vấn đề. Nhiều quyển trục như vậy, ít nhất cũng tương đương với một ngàn vạn Kim tệ rồi. Dây chuyền này chẳng lẽ còn trân quý hơn đống quyển trục kia hay sao?
Chu Duy Thanh cũng không phải là muốn so đo với Hô Duyên Ngạo Bác về số tiền này, chẳng qua là hắn cảm thấy có chút kỳ quái. Dù sao, riêng là số tiền đã đầu tư các loại tài liệu vào trên người của hắn cũng phải hơn sáu trăm vạn Kim tệ rồi. Cho nên mới nói là nghề nghiệp Ngưng Hình sư không dễ làm, Sơ cấp Ngưng Hình sư cơ hồ là không thể kiếm được tiền, tài liệu quá mắc, nhất định phải từ Trung cấp Ngưng Hình sư trở lên, thu vào mới tương đối khả quan. Dĩ nhiên, vật hiếm thì sẽ quý, theo số lượng Ngưng Hình sư càng ngày càng ít, hiện tại cho dù là Sơ cấp Ngưng Hình quyển trục cũng đang tăng giá không ngừng.
Hô Duyên Ngạo Bác đích thân đem dây chuyền đeo lên cổ Chu Duy Thanh: “Lễ vật ta đưa cho ngươi đang ở trong dây chuyền”.
Lúc này Chu Duy Thanh mới hiểu ra, thì ra cái dây chuyền này chẳng qua chỉ là để đựng lễ vật mà sư phụ đã nói mà thôi.
Hô Duyên Ngạo Bác nói: “Ngươi hẳn là còn nhớ, ta đã từng nói với ngươi là không cần Ngưng Hình bất kỳ quyển trục nào nữa”.
Chu Duy Thanh gật đầu nói: ”Lúc ấy người nói là vì Ngưng Hình sáo trang”.
Hô Duyên Ngạo Bác vuốt cằm nói: “Đúng, chính là vì Ngưng Hình sáo trang. Phần lễ vật mà ta đưa cho con, chính là một bản vẽ để chế tạo một bộ Ngưng Hình sáo trang, giá trị của nó thì không thể dùng tiền tới để đánh giá. Tiểu Duy, ta hỏi ngươi, Ngưng Hình quyển trục phân chia cấp bậc như thế nào?”
Chu Duy Thanh vừa nghe thấy sư phụ kiểm tra mình, vội vàng ngồi thẳng thân thể nói: “cấp bậc của Ngưng Hình quyển trục là dựa theo tu vi của mỗi người chế tạo mà phân chia. Từ thấp đến cao theo thứ tự là Sơ cấp Ngưng Hình quyển trục, Trung cấp Ngưng Hình quyển trục, cao cấp Ngưng Hình quyển trục, Đại sư cấp Ngưng Hình quyển trục, Tông sư cấp Ngưng Hình quyển trục cùng Thần sư cấp Ngưng Hình quyển trục. Nếu như là Ngưng Hình sáo trang, có thể gia tăng thêm một cấp bậc so với cấp bậc vốn có của Ngưng Hình quyển trục. Nói cách khác, Đại sư cấp Ngưng Hình sư chế tạo ra Ngưng Hình sáo trang, có thể gọi là Tông sư cấp Ngưng Hình quyển trục, nhưng phải là một bộ”.
Hô Duyên Ngạo Bác hài lòng gật đầu nói: “ Ngươi nói không sai. Phần lễ vật mà ta đưa này là bản thiết kế của mười cái Ngưng Hình quyển trục. Mười cái bản thiết kế này, là do một vị Thần sư cấp cường đại vẽ ra. Nhưng mà, sau khi hắn hoàn thành bản thiết kế này, cũng đã cạn kiệt tâm lực, đèn cạn dầu mà chết. Bất kỳ bản thiết kế Thần sư cấp Ngưng Hình quyển trục nào cũng trân quý như một Thiên hạch của Thần cấp Thiên thú”.
Lúc nghe được mấy từ Thần cấp Thiên thú, Phì Miêu đang tựa vào Chu Duy Thanh ngủ liền giật mình tỉnh giấc, giương mắt lên nhìn Hô Duyên Ngạo Bác một cái. Chu Duy Thanh hỏi: “Lão sư, Thần cấp thiên thú là gì? Lợi hại hơn tông cấp thiên thú sao?”.
Hô Duyên Ngạo Bác khinh thường hừ một tiếng: “Trước mặt Thần cấp thiên thú, Tông cấp Thiên thú là cái gì? Ngay cả xách dép cũng không xứng. Hiện ta ta nói cho ngươi biết cũng không có gì, Thiên Châu sư sau khi vượt qua Cửu châu có được Thiên Châu Đệ thập, được gọi là Thiên vương, Thập Nhất châu là Thiên đế, Thập Nhị châu là Thiên thần. Cấp bậc của thiên thú cũng dựa theo cái này mà tính”.
Chu Duy Thanh giật mình nói: “Vậy theo lời sư phụ nói thì Thần cấp Thiên thú cũng tương đương với Thiên Châu sư có tu vi mười hai châu?”
Hô Duyên Ngạo Bác chậm rãi vuốt cằm ngạo nghễ nói: “Hiện tại ngươi đã biết ta đưa cho ngươi mười cái bản thiết kế này có ý nghĩa như thế nào đi. Không chỉ là bản thiết kế, mà còn có cách điều chế Ngưng Hình dịch của từng bản thiết kế. Quan trọng nhất là, bản thiết kế của bộ Thần sư cấp Ngưng Hình quyển trục này là nhằm vào Thiên Châu sư có thuộc tính chuyên về lực lượng. Hơn nữa, lại là sáo trang”.
Chu Duy Thanh trợn mắt, há hốc mồm nói: “Bản thiết kế Thần sư cấp, còn là sáo trang? Sáo trang thêm một cấp bậc, vậy là cấp bậc gì?”
Trong