Thiên Châu Biến

Vương cấp Thiên thú Không Gian hệ (2)


trước sau


Trải qua mấy ngày cấp tốc lên đường, Chu Duy Thanh phát hiện, nếu như mình chỉ đơn thuần sử dụng Phong hệ thiên lực gia tốc mà nói, nhờ vào khả năng khôi phục cường đại của Bất Tử Thần Công thiên lực của hắn hoàn toàn có thể duy trì thời gian dài mà không sợ tiêu hao hết.
Việc điều động thiên lực thông qua huyệt Khí Hải cùng sự cường hãn vô cùng của Bất Tử Thần Công thể hiện qua tốc độ thiên lực khôi phục nhanh chóng càng ngày càng chỉ rõ sự ưu việt của mình.
Điều làm cho Chu Duy Thanh bất khả tư nghị chính là lực lượng của hắn, hắn không biết các Thiên Châu sư khác có Thể Châu lực lượng tinh thuần có sự tăng phúc như thế nào khi đạt đến cảnh giới Tam châu, nhưng hắn hoàn toàn khẳng định lực lượng của hắn tuyệt đối không bình thường, cụ thể tình huống như thế nào hắn cũng không thể nói rõ. Dù sao hắn có thể dễ dàng đem một cái cây do một người lớn mới ôm hết, nhổ tận gốc mà không hề cảm thấy phí sức.
Vì không muốn trễ nải cuộc hội họp với Thượng Quan Băng Nhi, Chu Duy Thanh dọc theo đường đi đều màn trời chiếu đất, ngày đi đêm nghỉ, đồng thời dùng tốc độ cao lên đường cũng đồng thời thể nghiệm sự tiến bộ khi thực lực thiên sư tăng lên, rốt cục sau mười bốn ngày chạy liên tục hắn cũng đã tới Phỉ Lệ đế quốc thủ đô Phỉ Lệ thành.
Khi Chu Duy Thanh nhìn thấy Phỉ Lệ thành hắn không khỏi bị dọa sợ đến ngây người, đây chính là tòa thành lớn nhất từ lúc mới sinh đến bây giờ hắn được nhìn thấy.
Xa xa nhìn lại Phỉ Lệ thành giống như một con quái vật khổng lồ nằm chắn ngang ở nơi đó. Vị trí địa lý của Phỉ Lệ thành quả thật rất tốt, phía Tây cùng phía Bắc toàn bộ được vây quanh bời một sườn núi cao, mặt Đông của thành chính là hồ nổi tiếng của Phỉ Lệ đế quốc hồ Phỉ Lệ, còn phía nam đang đối mặt với Chu Duy Thanh đây là một bình nguyên. Ỷ núi gần sông, vị trí xung yếu như vậy chính trung tâm chính trị và quân sự của Phỉ Lệ đế quốc.

Tường thành cao khoảng một trăm mét, cứ cách mỗi hai mươi mét lại trang bị một cự nỏ tiễn tháp, bên phía Nam đối mặt với vị trí Chu Duy Thanh chính là một mảng bình nguyên, có tất cả sáu cửa thành lớn, bên ngoài đào thêm sông sâu rộng hơn trăm thước dẫn nước từ Phỉ Lệ hồ vào để bảo vệ tường thành, đồng thời có sáu tòa cự đại cầu treo để vượt sông.
Trên tường thành mang phong cách cổ xưa, trên đó còn có tiêu chí của Phỉ Lệ đế quốc Thánh thập tự kiếm tượng trung cho vinh quang của đế quốc, những dấu hiệu này được sơn màu vàng khi mặt trời chiếu xuống lại càng tỏa sáng rực rỡ.
Chu Duy Thanh từng nghe người ta nói, chỉ riêng Phỉ Lệ thành nhân khẩu đã hơn cả toàn bộ nhân khẩu của Thiên Cung đế quốc cộng lại, tòa thành thị này xét trên toàn bộ đại lục cũng là xếp hạng một trong mười tòa thành đứng đầu. Lại càng là tòa thành lớn nhất của Tây Phương đại lục, xứng danh là thủ đô của đế quốc tồn tại trăm năm.
Mang theo rung động mãnh liệt, Chu Duy Thanh đi qua cầu treo, hắn thấy ở mỗi cửa thành đều có hơn trăm tên lính thủ hộ, nhưng cửa thành lại rộng mở căn bản là không có bất kỳ kiểm tra gì.
Nhóm binh lính thủ hộ ở cửa thành đều cầm trong tay trường mâu, mang một thân khôi giáp bằng sắt, lưng eo thẳng tắp, tỏa ra khí chất sát phạt.
Đây chính là khí trượng của đại đế quốc sao? Không biết đến lúc nào quốc gia mới có thể có một tòa thành thị như thế này a! Chu Duy Thanh thở dài một tiếng, cùng so sánh với Phỉ Lệ đế quốc, Thiên Cung đế quốc quả thật quá ư nhỏ bé. Chính là Phỉ Lệ đế quốc là đồng minh thì sao? Của người cũng không phải là của mình.
Vừa nghĩ hắn vừa đi vào trong Phỉ Lệ thành. Thứ đầu tiên đập vào mắt hắn chính là một con đường lớn rộng rãi có thể để cho mười lăm chiếc xe ngựa có thể đồng thời chạy song song, các cửa hàng hai bên đường đều được làm từ đá hoa cương, các tòa nhà ít nhất đều là ba tầng, nhìn từ chỗ này không thấy được điểm cuối, người đi bộ hối hả không dứt quả là cảnh tượng biểu hiện cho sự phồn hoa.
Chu Duy Thanh tính toán đơn giản thời gian của mình, khoảng cách đến thời gian hẹn ước của hắn với Thượng Quan Băng Nhi còn lại hai ngày, địa điểm hẹn gặp chính là cửa của Phỉ Lệ hoàng gia học viện quân sự sau đó cùng tham gia khảo hạch nhập học.
Đối với học viện này hai người cũng không quá rõ ràng, chẳng qua chỉ biết đây là một học viện có yêu cầu cực kỳ cao, cũng là quân sự học phủ cao nhất của Phỉ Lệ đế quốc, tất cả mọi người từ bình dân đến quý tộc nếu muốn nhập học đều phải thông qua tham gia khảo hạch. Độ tuổi hạn chế ở hai mươi tuổi trở xuống. Trừ những thứ đó ra họ cũng không biết còn yêu cầu gì khác nữa không và cũng không biết nội dung khảo hạch là gì.
May mắn không đến trễ, đến được Phỉ Lệ thành Chu Duy Thanh coi như buông lỏng được rất nhiều, còn hai ngày nữa, mình nên làm gì đây? Hắc hắc đi ăn một bữa ngon rồi hãy nói.

Vừa nghĩ, Chu Duy Thanh vừa hướng vào trong thành chạy đi, hắn chuẩn bị sau khi ăn xong một bữa cơm sẽ tìm một chỗ nghỉ ngơi, hơn nữa phải hỏi thăm một chút tình hình về vị trí Phỉ Lệ hoàng gia học viện quân sự. Hắn hiện giờ ở trên người cũng có chút tiền nhưng cũng không nhiều lắm, vì vậy hắn quyết định trước tiên phải lập tức xử lý, thứ nhất là đem toàn bộ sơ cấp ngưng hình quyển trục mang theo bán đi đổi lấy một chút tiền, về phần việc thứ hai tất nhiên là đi Thác Ấn cung một chuyến. Hắn chính là muốn đi hoàn thành thác ấn các kỹ năng, đây cũng không phải là chuyện ngày một ngày hai mà làm xong được. Có nghề nghiệp ngưng hình sư

sau này hắn cũng không sợ thiếu tiền xài.
Nếu có thể mướn được một phòng gần học viện một chút, có thể ở cùng một chỗ như vậy thì quả thật quá hoàn mỹ. Nghĩ đến đây tự nhiên trên khóe miệng hắn nở một nụ cười đầy dâm đãng.
Tìm một tiệm cơm ăn một bữa no đủ, Chu Duy Thanh cũng xác định được rõ ràng vị trí của Thác Ấn cung và Phỉ Lệ hoàng gia quân sự học viện. Phỉ Lệ thành phía đông chính do tiếp giáp với hồ Phỉ Lệ nên trở thành khu vực phồn hoa nhất, Hoàng cung Phỉ Lệ đế quốc nằm ở sườn núi phía bắc, lưng dựa vào núi mặt hướng về phía nam.
Chu Duy Thanh đầy kích động chạy thẳng tới phía đông thành, một đường vừa đi vừa hỏi thăm, tòa thành thị này quả nhiên là cực lớn, hăn tìm suốt hai canh giờ mãi tới khi mặt trời ngả về tây mới tìm thấy được Thác Ấn cung trong Phỉ Lệ Thành. Nghe người đi đường nói, hai bên Thác Ân cung của Phỉ Lệ đế quốc chính là nơi tọa lạc của các đại học viện, tự nhiên trong đó cũng bao gồm cả Phỉ Lệ hoàng gia học viện quân sự.
Thác Ấn cung trước mắt này cùng với Thác Ấn cung trong Phi Đà thành đều có kiến trúc giống nhau, duy chỉ có một điểm khác nhau đó chính là kích thước.
Đây chính là một kiến trúc khổng lồ cao ba mươi thước, so sánh với Phi Đà thành thì còn lớn hơn gấp đôi, các trụ đá trước cửa cũng không phải là mười hai con sói mà là ba mươi sáu cái cột đá khổng lồ cần ít nhất năm người mới có thể ôm hết. Trên cột đá có đủ loại phù điêu, nếu như cẩn thận nhìn rõ thì đó chính là các chủng loại thiên thú bất đồng.
Trên đỉnh nóc nhà là một thập tự kiếm thánh khổng lồ tỏa ra ánh sáng như ngọc, đập vào mặt người nhìn là vô hình uy nghiêm nghiêm hơi thở. Thật không hổ là Tổng bộ Thác Ấn cung của Phỉ Lệ đế quốc a! Nơi này khí tượng rộng rãi so với hoàng cung đế quốc mình còn rộng rãi hơn. Chu Duy Thanh vừa nghĩ vừa đi về phía trước.
Chưa đi đến cửa đã có bốn gã binh lính toàn thân trọng giáp màu vàng đã đứng chắn ở trước người hắn giống như một bức tường thành vậy.
“Nga, ta hiểu rồi.” Chu Duy Thanh đầu tiên sửng sốt một chút, sau đó giơ tay phải của mình lên, ý niệm hơi động một chút ba khỏa Băng Chủng phỉ thúy Thể Châu đã xuất hiện trên cổ tay, băng vụ tự động lưu chuyển.
Bốn gã thị vệ Thác Ấn cung đi ra ngăn cản Chu Duy Thanh rõ ràng sửng sốt, bộ dạng hiện tại của Chu Duy Thanh thật sự làm người ta không giám khen tặng, lên đường di chuyển liên tục hơn mười ngày, bụi bặm mệt mỏi, đầu tóc rối bời, râu ria xồm xoàm, nhìn qua đừng nói là mười mấy tuổi, mà nói hắn ba mươi tuổi cũng có người tin. May mà hành lí của hắn đã được bỏ hết vào trữ vật hạng liên rồi nếu không sợ rằng càng thêm khó coi. Bộ dạng này không có một chút dáng dấp của Thiên Châu sư.
Sau một chút do dự, bốn gã thị vệ cũng mở ra một cái thông đạo, cung kính nói: “Chào mừng ngài, thượng vị thiên sư các hạ.”

Chu Duy Than cười hắc hắc nói: “Không cần khách khi, không cần khách khí.” Vừa nói hắn vừa đi vào đại sảnh của Thác Ấn cung.
Không phải chỉ có phía ngoài giống nhau mà phía trong cũng hoàn toàn giống với Thác Ấn cung của Phi Đà thành chỉ có độ lớn khác nhau. Sau khi do dự một chút Chu Duy Thanh lựa chọn đại môn Thiên thú Không Gian hệ đi tới.
Bằng vào ngụy trang giới chỉ do Đường Tiên đưa cho hắn, hắn bây giờ chỉ cần đem Ý Châu của mình thành tượng trưng cho Không Gian Hệ, Kim Lục Miêu Nhãn Ý Châu. Dù sao hắn cũng muốn sử dụng thân phận ngưng hình sư của mình, vì vậy hắn muốn tăng cường một chút thực lực kỹ năng Không Gian Hệ rồi tính tiếp.
Theo thông đạo đi về phía trước, con đường hơi dốc về phía dưới, đi vào sâu khoảng ba trăm thước, qua hai ngã rẽ thì phía trước xuất hiện một gian phòng khách. Chu Duy Thanh biết đây chính là nơi lựa chọn đối tượng Thác Ấn.
Bên trong gian phòng có hai trung niên ngồi sau một cái bàn án, thấy Chu Duy Thanh có một bộ dạng tràn đầy mệt mỏi, hai người cũng không khỏi nhíu mày. Bất quá Chu Duy Thanh cũng không có thời gian chú ý tới họ. Mơi đi đến đây hắn lập tức ngây cả người.
Bởi vì ở chỗ này Chu Duy Thanh thấy rõ ràng không phải chỉ có ba ngã rẽ mà là có tất cả bốn ngã rẽ. Nguyên trong ấn tượng của hắn cũng chỉ có ba cái thông đạo sư, tôn, tông cấp ba đường mà ở bên cạnh còn một đường nữa có chữ Vương ở trên cửa thông đạo. Rõ ràng thông đạo chữ Vương này chính là thông đạo nhiều hơn, chẳng lẽ là Vương cấp thiên thú.
“Muốn thác ấn trước phải nộp phí.” Thanh âm lanh lùng cắt đứt suy nghĩ của Chu Duy Thanh. Hắn vội vàng xoay người hướng tới hai gã trung niên tò mò hỏi: “Hai vị tiền bối, ta lần đầu đến Phỉ Lệ thành, đối với thông đạo chữ Vương cũng không rõ ràng, chẳng lẽ trong đó là Vương cấp Thiên thú sao?”
Trung niên nhân bên trái kiêu ngạo gật đầu, ngạo nghễ nói: “Không sai, chính là Vương cấp thiên thú. Đừng nói là ở Phỉ Lệ đế quốc chúng ta mà toàn Tây Phương đại lục , để có được Vương cấp thiên thú thác ấn chỉ sợ rằng cũng chỉ có duy nhất nơi đây. Người trẻ tuổi, ngươi là Không Gian hệ Ngự Châu sư?”



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện