Minh Dục cười nhạt một tiếng: “Phù Nhã, ngươi nên biết tính tình của ta. Loại danh tiếng cướp vị hôn thê của người khác này ta không muốn rơi xuống trên đầu ta. Hơn nữa, ta đã nói ra thì chưa bao giờ thay đổi, ta không truy cứu chuyện ngươi lừa gạt ta, nhưng ngươi cũng đừng tới tìm ta nữa làm gì, nếu không nghe lời, ngươi cũng đã biết hậu quả rồi”. Nói xong câu đó, hắn cũng không quay đầu lại, mà tiến thẳng vào trong Thác Ấn cung, chỉ để lại Đế Phù Nhã đứng ở đó mặt đang dại ra.
Tâm tình vốn là đang rất tốt của Chu Duy Thanh đã bị Đế Phù Nhã phá hỏng hoàn toàn rồi. Đi trên đường của thành Phỉ Lệ, trong lòng rõ ràng có chút phiển muộn. Cha nuôi ơi cha nuôi, cũng không phải là ta không để cho ngài một chút mặt mũi, so sánh với Băng Nhi, Đế Phù Nhã kém xa không thể tính. Trong lòng hắn vốn là còn có chút áy náy với Đế Phong Lăng bởi vì chuyện từ hôn thì bây giờ đã không còn sót lại chút nào. Dùng sức lắc đầu, hừ lạnh một tiếng, lẩm bẩm tự nhủ: “Nàng không đáng giá để ta phải tức giận”.
Nhưng mà, sau hai lần mới vừa giao thủ cùng với thanh niên Minh Dục kia cũng khiến cho Chu Duy Thanh sâu sắc cảm nhận được thực lực của mình vẫn còn chưa đủ. Tu vi Thiên lực của Minh Dục kia tối thiểu phải là thứ tám trọng Thiên Thần Lực trở lên, so với mình hùng hậu hơn. Nếu như không phải là lực lượng thân thể của mình mạnh, sợ rằng vừa rồi cũng đã thê thảm. Nhưng mà, nếu là dưới tình huống song phương cùng sử dụng hết kỹ năng Thác ấn của Ý Châu và trang bị Ngưng Hình của Thể Châu, cho dù mình có xuất ra toàn bộ kỹ năng, chỉ sợ cũng không có cơ hội chiến thắng. Đây chính là chênh lệch căn bản về thực lực. Không được, hay là trước tiên phải đem toàn bộ kỹ năng của Ý Châu cũng Thác ấn hết rồi hãy nói, còn phải Ngưng hình quyển trục Truyền kỳ sáo trang nữa. Đế quốc Phỉ Lệ không giống với Đế quốc Thiên Cung, cao thủ nhiều lắm, trước tiên mình phải có một chút năng lực bảo vệ tánh mạng mới được.
Nghĩ tới đây, Chu Duy Thanh liền tìm một tửu điếm ở gần đây đi vào. Hắn quyết định đầu tiên là khôi phục một chút Thiên lực, sau đó tiến hành mở quyển trục kia để Ngưng Hình trước, ngày mai lại tiếp tục đi Thác Ấn cung để Thác Ấn. Bằng vào năng lực khôi phục nhanh chóng của Bất Tử Thần Công, một ngày Thác Ấn hai lần hẳn là không có vấn đề gì.
Thành đông phồn hoa nhất của thành Phỉ Lệ vốn đã đông đúc hôm nay lại càng náo nhiệt hơn, nhất là Học viện chung quanh Thác Ấn cung lại có người đi lại càng nhiều. Không sai, hôm nay chính là ngày mà các đại Học viện chiêu sinh học viên.
Chiêu sinh tổng cộng tiến hành trong ba ngày, mỗi Học viện đều có điều kiện và số lượng chiêu sinh khác nhau. Nhưng Đế quốc Phỉ Lệ có một quy định thống nhất, bất luận là Quý tộc hay là bình dân, đều phải tham gia cuộc thi chiêu sinh, mới có thể gia nhập những đại Học viện này để học tập.
Ở trong tổng cộng vài chục tòa Học viện, nổi danh nhất có ba Học viện, theo thứ tự là: Phỉ Lệ Hoàng gia Học viện Quân sự, Đế quốc Phỉ Lệ Học viện Thiên Châu cùng với Phỉ Lệ Học viện Cung đình.
Trong đó, Phỉ Lệ Học viện Cung đình chính là cái nôi bồi dưỡng Quan văn, yêu cầu đối với học viên mới cũng là hà khắc nhất, nhất định phải có Hộ tịch của Đế quốc Phỉ Lệ, hơn nữa trong ba ngày phải tham gia đầy đủ chín tràng thi cử, người xuất sắc mới có thể gia nhập. Phỉ Lệ Học viện Cung đình cũng là nơi ghi danh nhiều nhất, tỉ lệ trúng tuyển gần như là một trăm lấy một.
Mà Quan viên Văn chức hiện nay ở Đế quốc Phỉ Lệ, dường như là có đến tám mươi người trong một trăm người là tốt nghiệp từ Phỉ Lệ Học viện Cung đình. Có thể thấy được lực ảnh hưởng của nó ở Đế quốc Phỉ Lệ khổng lồ đến cỡ nào.
Mà mặt khác, yêu cầu chiêu sinh đơn giản nhất và thu nhận ít học viên nhất lại chính là Đế quốc Phỉ Lệ Học viện Thiên Châu. Chỉ có một yêu cầu, là Thiên Châu Sư. Chỉ có Thiên Châu Sư mới có thể dự thi, bất kể là Hộ tịch như thế nào cũng có thể được thi vào, nhưng nếu không phải là người có Hộ tịch của Đế quốc Phỉ Lệ, yêu cầu phải tuyên thệ thần phục Đế quốc Phỉ Lệ. Tòa Học viện này rất ít khi có số lượng học viên vượt qua một trăm người, hàng năm có thể thu nhận tám đến mười học viên đã là chấp nhận được. Nó cũng được mệnh danh là cái nôi của cường giả. Phải biết rằng, học viên trong lúc đang học tập ở Đế quốc Phỉ Lệ Học viện Thiên Châu, có thể đến Thác Ấn cung tiến hành Thác Ấn Ý Châu miễn phí. Đối với Thiên Châu Sư trẻ tuổi, đãi ngộ như thế có thể tưởng tượng được là hấp dẫn đến cỡ nào.
Cuối cùng chính là Phỉ Lệ Hoàng gia Học viện Quân sự rồi, số lượng dự thi của Học viện này ước chừng bằng khoảng một phần ba của Phỉ Lệ Học viện Cung đình, nhưng tỉ lệ trúng tuyển cũng cao đến trình độ kinh người, ba mươi người lấy một người. Chính là cái nôi của danh Tướng. Chu Duy Thanh và Thượng Quan Băng Nhi chính là muốn thi đậu vào Học viện này.
Sáng sớm lúc Chu Duy Thanh đi tới cửa của Phỉ Lệ Hoàng gia Học viện Quân sự, hắn liền ngây người. Lúc này trên khắp đường phố, đều là người ta tấp nập, như vầy làm sao hắn có thể đi tìm thượng Quan Băng Nhi đây a! Bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể vượt qua một hàng chừng hai mươi học viên, đứng tại chỗ đang ghi danh, mắt không ngừng tìm kiếm tung tích của thượng Quan Băng Nhi trong đám người này.
Đang lúc hắn lo lắng chờ đợi, đột nhiên một gã nam tử có vóc người nhỏ gầy tiến lại chỗ hắn: “Huynh đệ, có muốn có quy tắc cuộc thi hay không? Có quy tắc cuộc thi, sau khi ghi danh xong cũng có thể chuẩn bị tốt. Đây chính là giá khuyến mãi dành cho thiên tài, chỉ có mười kim tệ”.
Nhìn một trang giấy trong tay của hắn, Chu Duy Thanh tức giận nói: “Một trang giấy liền bán mười Kim tệ, sao ngươi không đi ăn cướp đi”. Ai ngờ nam tử nhỏ gầy kia lại nói: “Cướp làm sao lại có tiền nhanh như vầy được, lại còn nguy hiểm”.
Chu Duy Thanh bị hắn chọc cho cười: “Được, vậy thì ta sẽ lấy một phần”. Dù sao ở chỗ này chờ đợi cũng là nhàn rỗi, thân hình hắn cao