Cảm ứng được Thiên lực, Chu Duy Thanh hết sức mừng rỡ, vội vàng đem ý niệm tập trung đến bụng, dụng tâm cảm thụ dòng khí lưu thở lạnh như băng kia, dẫn dắt nó chậm rãi đi lên.
Ngoài ý muốn của hắn, khí lưu lạnh lẽo này sau khi suốt hiện thì càng ngày càng trở nên rõ ràng không hề giống với ghi chép trong Bất Tử thần công, trong Bất Tử thần công ghi chép thì nó chỉ là một tia khí lưu mà thôi. Khi dẫn dắt luồng khí lưu này đến ngực thì nó đã trở thành một dòng khí lưu nhỏ, quá trình hết sức thuận lợi, có thể thấy sẽ dẫn nó lên được huyệt Kiên Tỉnh.
“Nhất định phải thành công!” Chu Duy Thanh điên cuồng hét trong lòng, đến bây giờ hắn không thể hối hận được nữa, cắn chặt hàm răng, dùng ý niệm thúc dục dòng khí lưu lạnh lẽo kia hung hăng đánh vào huyệt Kiên Tỉnh.
Trong sát na dòng khí lưu lạnh lẽo kia đánh vào huyệt Kiên Tỉnh, Chu Duy Thanh chỉ cảm thấy nửa người bên trái trong nháy mắt mất đi cảm giác, ngay sau đó cảm giác chết lặng này từ bên trái lan sang bên phải, chỉ trong mấy lần hô hấp, cả người hắn, trừ cái đầu ra, đã hoàn toàn mất đi cảm giác.
Trong nháy mắt, một cỗ hơi thở cuồng bạo từ huyệt Kiên Tỉnh bên trái của hắn bộc phát, điên cuồng phá hoại cơ thể hắn, bất quá Chu Duy Thanh cũng không cảm thấy thân thể đau đớn nữa, hắn chỉ cảm thấy ý thức của mình càng ngày càng trở nên mơ hồ.
Phốc một tiếng. Hắn phun ra một búng máu tươi, hắn cũng không biết thật ra thì trong quá trình tu luyện Thiên lực, đau đớn cũng không đáng sợ, mà đáng sợ nhất chính là tình huống mà hắn gặp phải – mất đi ý thức.
Đây rõ ràng là tẩu hỏa nhập ma rồi. Trong phần mở đầu Bất Tử thần công cũng ghi lại, Bất Tử thần công cũng chính là Tất Tử thần công, thần công này đúng là thần kì, nhưng là trong giai đoạn đầu tu luyện hoàn toàn là dựa vào vận may, tỷ lệ thành công chỉ là một phần vạn. Chu Duy Thanh cũng không phải trong một phần vạn ấy, hắn đã tẩu hỏa nhập ma. Phá tan tử huyệt mà tẩu hỏa nhập ma, chỉ có một kết quả, đó chính là chết.
Kẻ đáng thương này vẫn còn không biết lần đặt cược này mình sắp sửa gặp phải cái gì, hắn chỉ cảm giác vị trí huyệt Kiên Tỉnh giống như một cái phễu, tinh khí toàn thân dâng lên thoát ra ngoài. Dưới tình huống sắp tử vong này, Chu Duy Thanh lại không hề cảm thấy thống khổ, ngược lại hắn lại có cảm giác phiêu diêu, siêu thoát trần tục.
Ý thức càng ngày càng mơ hồ, Chu Duy Thanh trong lòng còn nghĩ mình may mắn, chẳng lẽ ta thành công rồi sao?
Đang lúc này, một luồng khí lưu vô cùng âm lãnh từ bụng hắn bộc phát, giống như một quả cầu băng khổng lồ nổ tan tành trong bụng hắn, hơn nữa dường như vô số băng tiễn điên cuồng chui vào kinh mạch hắn. Trước đó hắn còn đang phiêu diêu, khái cảm, trong nháy mắt có cảm giác như rơi vào trong hầm băng, cảm giác chết lặng đã bị thay thế bằng cảm giác âm lãnh vô cùng. Giờ khắc này, trong lòng hắn sinh ra một cảm giác khát máu mãnh liệt, vốn tròng mắt màu đen giờ đã trở nên đỏ rực, mái tóc ngắn mềm mại giờ đây đã dựng đứng lên, tất cả lỗ chân lông đồng thời tản mát ra khí lưu màu xám đen.
Cảm giác ở vị trí huyệt Kiên Tỉnh, khi khí lưu màu xám đen xuất hiện cũng đã biến mất, không còn cảm thấy gì nữa. Nếu nói lúc trước Chu Duy Thanh xông phá huyệt Kiên Tỉnh giống như dùng kim châm vào quả bóng, thì lỗ thủng lúc này đã được khí lưu màu xám vá lại.
Thân thể Chu Duy Thanh run lên, sự rét lạnh này cũng không phải đến từ bên ngoài mà đến từ trong cơ thể, lạnh từ trong nội tạng, từ trong máu, thậm chí lạnh đến