Cặp mắt đỏ như máu kia lạnh như băng, tràn ngập tà ác, bạo lực, yêu dị, và những mặt trái của con người, tu vi của nàng mặc dù không tính là mạnh, nhưng dù sao cũng là Thiên Châu sư, nhưng khi nàng thấy đôi tròng mắt này, cũng cảm thấy một trận thiên toàn địa chuyển ( đầu óc quay cuồng), phảng phất linh hồn của mình cũng bị kia ánh mắt tà dị kia xuyên qua.
mê muội trong chốc lát, một cỗ lực lượng truyền đến, Thượng Quan Băng Nhi chỉ cảm thấy thân thể mình trong nháy mắt đã nằm trong một lồng ngực cường tráng. Bản năng bảo vệ thân thể làm nàng chợt thanh tĩnh mấy phần, mở to hai mắt nhìn lại, đôi mắt tà dị kia đã gần ngay trước mắt, mà chủ nhân đôi mắt kia chính là Chu Tiểu Bàn.
Lúc này Chu Duy Thanh, toàn thân cơ bắp phồng lên, cả người tựa hồ cũng to ra một vòng, ngoài da còn có hoa văn màu xám đen yêu dị, cả người tản ra một cỗ hơi thở vô cùng cuồng bạo. quân trang trên người hắn đã sớm biến mất không thấy, chỉ có một cái nội giáp màu bạc bị cơ bắp làm phồng lên, may là gân ma nhận xà hết sức bền bỉ, mới không bị hắn thân thể hắn phá vỡ.
"Buông ta ra." Thượng Quan Băng Nhi phẫn nộ quát một tiếng, muốn thúc dục Thiên lực trong cơ thể tránh thoát hai cánh tay Chu Duy Thanh, nhưng ngay lúc này, tà quang trong mắt Chu Duy Thanh lóe lên, đột nhiên cúi đầu, hôn vào môi của nàng.
Thượng Quan Băng Nhi chỉ cảm thấy một cổ hơi thở vô cùng âm lãnh trong nháy mắt từ Chu Duy Thanh trong miệng truyền vào cơ thể mình, Thiên lực vừa thúc dục lên giống như bị đông kết lại, không cách nào vận chuyển được nữa, càng làm nàng lâm vào sợ hãi chính là ở trong hơi thở vô cùng âm lãnh còn mang theo một cỗ dục vọng thú tính, làm cho toàn thân nàng bủn rủn, thân thể lạnh như băng, đồng thời trong lòng nàng lại nóng bỏng giống như thiêu đốt , một loại khát vọng nguyên thủy nhất của loài người trong nháy mắt đã bị hơi thở trong miệng Chu Duy Thanh tiến vào dẫn phát ra.
Tế phẩm. Vào lúc này, mặc dù thần trí Thượng Quan Băng Nhi đã không còn thanh tĩnh, nhưng trong tiềm thức nàng nghĩ tới hai chữ này.
Đây là một truyền thuyết, trong truyền thuyết, có một tồn tại đặc thù, đó là những cường giả trong giới Thiên Châu sư, số lượng của bọn họ cực ít, nhưng cũng là Thiên Châu sư cường đại nhất. Nhưng bọn họ cũng là tượng trưng cho tà ác. Khi bản mạng châu của họ giác tỉnh, bản thân sinh ra một loại nguyên tố đặc thù có thuộc tính áp chế, thuộc tính loại này được gọi là Tà Ác, tà khí thiêu đốt, khiến khi bọn họ giác tỉnh bản mạng châu đột nhiên trở nên cường đại nhưng đồng thời cũng trở nên khát máu, ngay lúc này, nhất định phải có một tế phẩm bọn họ mới có thể tránh được việc bị tà khí quấy nhiễu. Mà tế phẩm lại thường là những người thân bên cạnh họ. Nhất là người khác giới. Mà một khi bọn họ tìm được tế phẩm, thành công thức tỉnh bản mạng châu của mình, trong số thuộc tính của bọn họ sẽ có thuộc tính Tà Ác, so với Thiên Châu sư bình thường càng cường đại hơn.
Nhưng là, những tế phẩm này khi giác tỉnh Thiên châu của Thiên Châu sư thành công, thì kết cục của họ chỉ có thể là tử vong, thậm chí là bị cưỡng hiếp rồi tàn nhẫn giết chết. Cái này căn bản không phải Thiên Châu sư có thể khống chế, vì vậy, sau khi giác tỉnh bản mạng châu bọn họ phát hiện hành vi man rợ của mình, có người không thể tiếp nhận thực tế mà tự sát, cho dù không tự sát, thì thông thường tính cách cũng sẽ biến đổi, trở thành ngoại tộc Thiên Châu sư. Ngoại tộc Thiên Châu sư này là một tộc mà không ai muốn đụng đến họ, cũng là tồn tại kinh