Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Tận tình ấu đả ta đi! (2)


trước sau

Đứng ở tại chỗ để cho Trương sư đánh... Cái quỷ gì vậy?

Người xác định người không có nói đùa đấy chứ?

Các viện trưởng ý thức được, quay mặt nhìn nhau, cả một đám, gặp cái quỷ gì vậy.

Nhất là viện trưởng đời thứ hai, đệ thứ ba, bọn họ đều từng cùng Mục Khải Tổ Sư kết giao rất sâu, thậm chí là đệ tử cùng đồ tôn của hắn, biết rõ tổ sư làm người ra sao.

Cương trực công chính, luôn luôn xem lễ tiết rất nặng, vị viện trưởng mới trước mắt này, cả gan làm loạn như thế, không kiêng nể gì như thế, lại có thể không tức giận, ngược lại để cho mọi người chịu đánh...

Cái này, cái này cũng quá khoa trương rồi.

- Tốt rồi, nhanh lên, chúng ta có thể ở bên ngoài cũng không lâu, đừng chậm trễ thời gian!

Không để ý tới mọi người kinh nghi, Mục Khải Tổ Sư bàn tay vung lên.

- Rõ!

Thấy tổ sư vẻ mặt không vui, các viện trưởng, đành phải cắn chặt răng, một đám tiến lên, trên mặt mang theo vẻ thấy chết không sờn, nhìn về phía Trương Huyền:

- Đến, tận tình ấu đả ta đi!

- Đắc tội!

Gật gật đầu, Trương Huyền cũng không nói nhiều, bước từng bước một đi về phía trước, chân khí trong cơ thể như rồng, nháy mắt toàn bộ người bao phủ vào trong!

Một lát sau, chân khí tán đi, lui về phía sau một bước, Trương Huyền đi tới bên cạnh đài cao, im lặng đứng ở đó, giống như chưa từng phát sinh ra chuyện gì vậy.

Về phần các viện trưởng, một đám sắc mặt trắng bệch, như đã hiểu được cái gì, lại nhìn về phía viện trưởng trẻ tuổi cách đó không xa vị, tràn ngập kính nể.

- Tốt rồi, thời gian không nhiều lắm, hiện tại quyết định, tán thành đối với hắn!

Mục Khải nói:

- Ta là người đầu tiên đồng ý, tán thành Trương sư làm viện trưởng học viện Danh Sư, có hắn ở đây, về sau học viện tất nhiên có thể không ngừng phát triển, càng tiến càng xa.

- Ta viện trưởng đời thứ hai học viện Danh Sư cũng tán thành!

- Ta viện trưởng đời thứ ba đồng ý!

- Ta viện trưởng đời thứ bốn tán thành!

- Ta...

...

- Ta viện trưởng đời một trăm lẻ hai đồng ý với quan điểm của toàn bộ viện trưởng kể trên!

Từng viện trưởng đi về phía trước, thanh như chuông đồng, tất cả đều không hề chần chờ tán thành Danh Sư Trương Huyền, không có ngoại lệ.

- Ta không nhìn lầm chứ, viện trưởng này, bị đánh một trận, lại có thể đều chấp nhận Trương sư?

- Ta cũng rất kỳ quái, không biết là chuyện gì đã xảy ra!

- Dĩ hạ phạm thượng không phải đại bất kính sao? Đổi thành tình huống trước kia, không phải là một người tán thành đều không có sao? Sao có thể như vậy?

- Ta cũng không biết, dù sao chuyện phát sinh ở trên người Trương sư, đều thực tà tính...

Các Danh Sư thiên hạ, đều đã cảm giác nói không nên lời.

Hơn một trăm vị viện trưởng các đời, được quyền hạn tối cao chỉ có tổ sư khai phái, người này lại đi ngược, ý niệm của các Danh Sư, điên cuồng chà đạp một trận, không những nhận được tán thành, còn là trăm phần trăm...

Là trực tiếp nhận được quyền hạn tối cao...

Chẳng lẽ ý thức viện trưởng này, đều là thích ngược đãi, không thích lời dễ nghe, không căn cứ năng lực chọn lựa nhân tài, ngược lại thích bị đánh?

- Nếu toàn bộ tán thành, thời gian cũng không sai biệt lắm, chúng ta đều trở về!

Thấy toàn bộ người đã
nói xong, Mục Khải Tổ Sư gật gật đầu, quay đầu nhìn về phía Trương Huyền cách đó không xa:

- Hy vọng Trương sư về sau thành tựu cao tới đâu, đừng quên từng là viện trưởng học viện Danh Sư Hồng Viễn!

Nói xong liền ôm quyền:

- Cáo từ!

Lời vừa dứt, các viện trưởng bóng người càng lúc càng mờ, đồng thời biến mất ở trong thiên địa, hẳn là bị trận pháp truyền tống đi rồi.

- Hô...

Thấy bọn họ rời khỏi, hơn nữa toàn bộ đều tán thành đối với mình, Trương Huyền nhịn không được thở hắt ra!

Biết có được quyền hạn có thể xem càng nhiều thư tịch, trong đầu nhịn không được đã động ý niệm lấy quyền hạn tối cao.

Suy nghĩ thật lâu, biết chỉ bằng ba câu, đã muốn để cho 80% viện trưởng tán thành mình, căn bản là không có khả năng hoàn thành.

Cũng không phải thực lực của hắn không xuất chúng, cấp bậc Danh Sư cũng không đủ.

Trừ khi... Có lý do bọn họ không thể không tán thành.

Nói thật, người khác muốn tìm loại lý do này là rất khó, nhưng hắn... là thật có!

Thiên Nhận Danh Sư!

Danh Sư ngay cả ông trời cũng tán thành, ai dám phủ nhận?

Chỉ là, đây là trường hợp công cộng, thân phận Thiên nhận Danh Sư tiết lộ ra ngoài, tất nhiên sẽ lọt vào vô số giết chóc cùng nguy hiểm. Nhưng muốn đơn độc triển lãm cho vài người xem, bằng vào thực lực của hắn lại làm không được.

Rơi vào đường cùng, đành phải ra hạ sách này... Cùng đối phương chiến đấu, dùng chân khí bao phủ, sau đó lại phóng ra uy thế thiên nhận Danh Sư.

Tuy phiền toái một ít, nhưng mà dưới thiên đạo chân khí quấy nhiễu, cho dù là người thực lực mạnh hơn hắn gấp trăm lần, muốn tra xét, cũng khó mà phát hiện.

Thành công triển lãm thân phận... Các viện trưởng nào dám nói thêm một lời thừa nào!

Có trâu cũng trâu sao lại ông trời?

Thiên nhận Danh Sư, là đãi ngộ của Khổng sư!

Vì thế mới xuất hiện một màn vừa rồi, Trương Huyền cũng thành một vị Danh Sư duy nhất của học viện Danh Sư từ khi lập trường tới nay, được toàn bộ viện trưởng tán thành!

Chuyện này không thể nói ra miệng, những người khác lại không rõ chuyện gì, nhìn về phía Trương Huyền, cảm thấy hắn càng lúc càng thần bí.

Các đệ tử, trưởng lão trước đó trong lòng vẫn còn lo lắng,giờ phút này, tất cả đều nói không ra lời.

Toàn bộ viện trưởng đều chấp nhận rồi, bọn họ có tư cách gì mà nghi ngờ?

- Tốt, nếu Trương sư đã được toàn bộ viện trưởng tán thành, như vậy liền tiến hành hạng mục tiếp theo, ngưng tụ viện trưởng lệnh!

Từ trong khiếp sợ phản ứng lại, Triệu Bính Tuất nhìn quanh một vòng, dùng thanh âm khàn khàn nói.

- Bất quá, trước đó, còn mời Trương viện trưởng, giảng một khóa công khai!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện