Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Trung Thanh Vương trúng độc (2)


trước sau

Có thể hạ độc, hơn nữa khiến đối phương không có chút phòng bị nào, ít nhất cũng là Độc Sư thất tinh đỉnh phong.

Loại người này, thật muốn xuất hiện, làm sao có thể một chút ấn tượng cũng không có?

- Hôm nay...

Trung Thanh Vương sửng sốt một chút:

- Trương Huyền kia cho uống vài hồ lô rượu, còn Tôn Cường ở trên người ta xát ớt và muối...

Thức ăn của hắn, khẳng định không có vấn đề, đi Danh Sư Đường, cũng chưa từng ăn gì, duy nhất không minh bạch, là Trương Huyền cho uống rượu ngon, Tôn Cường xát gia vị.

- Xát ớt và muối?

Sở Thiên Hành ngẩn ngơ.

Xát cái đồ chơi này làm gì?

Bất quá, biết rõ lúc này không phải là thời điểm hỏi thăm, nhướng mày:

- Xem ra, nhất định là Trương Huyền hạ độc rồi... Chỉ là, đây rốt cuộc là độc gì? Người đâu, đi mời Tôn Y Sư tới đây!

- Vâng!

Một hộ vệ vội vã đi ra ngoài.

Không lâu sau, một lão giả theo ở phía sau tới.

- Bệ hạ!

- Ân, Tôn Y Sư, Trung Thanh Vương trúng độc, ngươi xem một chút, là độc gì, có thể hỗ trợ giải hay không...

Sở Thiên Hành phân phó.

Tôn Y Sư là Y sư ngự dụng của Thanh Nguyên Hoàng Cung, sớm đã đạt đến thất tinh đỉnh phong, lý giải đối với y đạo xuất thần nhập hóa, muốn nói ai có thể cứu chữa, tất nhiên là hắn.

- Bệ hạ yên tâm, chỉ cần không cao hơn thất tinh, ta đều có thể đơn giản giải hết!

Nhếch miệng cười cười, Tôn Y Sư lộ ra miệng đầy răng vàng, ngón tay khẽ đảo, chân khí trong cơ thể ngưng tụ thành sợi, lập tức bao phủ Trung Thanh Vương ở bên trong, tựa như một viên cầu.

Phương pháp khám và chữa bệnh độc môn của hắn... Tằm âm bắt mạch!

Lợi dụng chân khí bao phủ huyệt đạo bệnh người, cẩn thận quan sát, điều tra bệnh trạng cụ thể, sau đó lại đúng bệnh hốt thuốc.

- Hả? Độc này có chút kỳ quái...

Bao phủ một lát, Tôn Y Sư nhíu mày.

- Kỳ quái?

Sở Thiên Hành nhìn qua:

- Có thể chữa hay không?

- Bệ hạ yên tâm, tuy độc này kỳ quái, khiến người ta khó có thể phát hiện, bất quá chỉ cần chân khí của ta đi vào trong cơ thể Trung Thanh Vương, sử dụng phương pháp tơ nhện điều tra, tất nhiên có thể biết xảy ra chuyện gì, thuận lợi giải quyết tai hoạ ngầm!

Tôn Y Sư tự tin.

- Ân, vậy nhanh lên đi!

Thấy sắc mặt của Trung Thanh Vương trắng bệch, tựa hồ tùy thời không chịu nổi tử vong, Sở Thiên Hành vội nói.

- Tốt!

Tôn Y Sư nhẹ gật đầu, hít sâu một hơi, bàn tay lăng không trảo một cái.

Xì xì xì!

Một đạo chân khí từ đầu ngón tay kích xạ ra, rơi xuống mi tâm của Trung Thanh Vương, dọc theo kinh mạch chui vào.

Phương pháp tơ nhện điều tra, là chân khí ngưng tụ thành sợi, đi vào trong cơ thể người bệnh, mượn cái này điều tra căn nguyên tổn thương, sau đó lại đúng bệnh hốt thuốc.

Vừa rồi thi triển tằm âm bắt mạch, dò xét không ra kịch độc trên người đối phương
là cái gì, chỉ có thể dùng loại phương pháp này.

Vù vù!

Rất nhanh dò xét một lần, như trước không có phát hiện độc gì, Tôn Y Sư thu hồi chân khí, mày nhíu lại thành nút.

Trong cơ thể đối phương, không có chút độc tính nào, vì sao nội tạng lại như bị kịch độc ăn mòn, khiến hắn trăm mối vẫn không có cách giải.

- Như thế nào?

Sở Thiên Hành lần nữa nhìn tới.

- Độc này, có chút quỷ dị, ta đang nghĩ biện pháp...

Đang muốn nói tiếp, đột nhiên sắc mặt của Tôn sư trắng nhợt, lập tức dựa trên mặt đất, liên tục run rẩy, phun ra từng ngụm máu tươi:

- Nguy rồi, ta cũng trúng độc...

Nói xong nằm trên mặt đất, co quắp vài cái, liền hôn mê bất tỉnh.

- Cái này...

Sở Thiên Hành lại càng hoảng sợ.

Vừa rồi còn lời thề son sắt, nói độc này có thể giải, kết quả, còn không có xác định là độc gì, liền ngất rồi...

Vị này đã là Y sư lợi hại nhất của Hoàng Cung, lúc này cũng đã trúng độc, nên làm cái gì bây giờ?

Lại loại kịch độc nào, ngay cả Y sư cũng không có phát hiện?

- Bệ hạ... Phủ đệ của ta giam giữ tới không ít Độc Sư... Bắt một cái tới đây...

Trung Thanh Vương hữu khí vô lực ngẩng đầu.

- Ngươi chịu đựng, ta liền phái người đi!

Sở Thiên Hành lần nữa quay đầu phân phó.

Kèm theo Hoàng Đế hạ lệnh, rất nhanh hộ vệ liền xông ra ngoài, không lâu sau, liền mang theo một thanh niên mặc áo đen đi vào trước mặt.

Đúng là Tần quản sự lúc trước!

- Vương gia, Độc Sư ở phủ đệ đều bị Trương Huyền thả rồi...

- Thả rồi hả? Phốc!

Trung Thanh Vương thần thái uể oải, lúc này đã hữu khí vô lực, tùy thời không chịu nổi.

- Không có Độc Sư, Y sư lại không thể giải... đi tìm Trương sư cho ta, đường đường Danh Sư, lại có thể dùng độc...

Khuôn mặt Sở Thiên Hành xanh mét.

Bỏ ra giá cả lớn như vậy, mới nộp tiền bảo lãnh vị Vương gia này ra, cứ như vậy bị hạ độc chết... Thanh Nguyên hoàng thất sẽ bị người chê cười.

- Trương sư? Dùng độc?

Tần quản sự ở một bên nghe được, nhịn không được nhìn lại:

- Bệ hạ, Vương gia nhà của chúng ta, là bị Trương Huyền kia hạ độc?

- Nhất định là hắn, trừ hắn ra, không ai có cơ hội!

Sở Thiên Hành khẽ nói.

- Nếu như là hắn hạ độc...

Tần quản sự chần chừ một chút, vẻ mặt bình tĩnh cùng tự tin:

- Ta biết rõ giải như thế nào!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện