Đối phương là ra mặt thay nàng, mới chật vật như thế, dù không có giúp được gì, nhưng vẫn rất cảm kích.
Còn vị kia, là nàng hiểu lầm đối phương, mới sinh ra cục diện như thế này, trong lòng cũng rất xấu hổ.
- Không có ác ý? Miệt thị Trương gia chúng ta, liền tội không thể tha!
Nghe được Trần Nhạc Dao thay đối phương nói chuyện, Trương Khiêm càng thêm tức giận.
- Tiên tử không cần nhiều lời, chuyện này đã không liên quan gì đến ngươi, hắn sỉ nhục Trương gia ta, càng ra tay với ta, đã không đội trời chung, không giáo huấn một lần, về sau ta ở Thánh Tử điện còn có uy nghiêm gì?
Thân là con cháu Trương gia, mới đến, còn không có thông qua khảo hạch, liền bị người hành hung một trận, tuyệt đối là sỉ nhục lớn nhất, không báo thù rửa hận, về sau còn có mặt mũi nào ở chỗ này?
- Cái này...
Trần Nhạc Dao không biết nên trả lời như thế nào.
Đối phương nói không sai, sự tình phát triển đến bây giờ, quả thực đã không có liên quan gì tới nàng.
- Trương Dụ, ngươi đi qua hỏi thăm một chút, tiểu tử này có lai lịch gì, vì sao Trương Cửu Tiêu lại giúp hắn!
Mặc dù tức giận, nhưng Trương Khiêm không phải hạng người lỗ mãng, dừng lại một chút, quay đầu phân phó một tiếng.
Nương theo nói, một thanh niên nhẹ gật đầu, lặng lẽ đi vào đám người? Loại thiên tài như hắn, bên cạnh đều có một ít thuộc hạ, phụ trách việc vặt bình thường, Trương Dụ chính là người như vậy.
Thời gian không dài liền đi trở về, ôm quyền bẩm báo:
- Thiếu gia, ta đã thăm dò được tin tức, là thiên tài của Thanh Nguyên đế quốc tuyển ra, Hồng Viễn Danh Sư học viện viện trưởng, từng xông Danh Sư đường của Thanh Nguyên đế quốc thành công, thiên phú và thực lực đều cực mạnh!
Rất nhiều chuyện của Trương Huyền, đều ghi lại ở Danh Sư đường, chỉ cần đi thăm dò, rất dễ dàng biết tin tức.
- Hồng Viễn Danh Sư học viện? Không đáng giá nhắc tới!
Trương Khiêm khẽ cười một tiếng, ngay sau đó lông mày nhăn lại:
- Bất quá, có thể xông đường thành công, thiên phú xác thực bất phàm!
Loại địa phương nhỏ như Hồng Viễn đế quốc, cái gọi là viện trưởng, ở trong mắt hắn không khác thôn trưởng ở nông thôn, không quan trọng gì, nhưng có thể xông đường thành công...
Liền không đơn giản như vậy!
Xông đường, có hạn chế cấp bậc Danh Sư, nói cách khác, Danh Sư xông đường, cấp bậc không thể vượt qua đẳng cấp cao nhất của Danh Sư đường địa phương, hơn nữa nhất định phải sinh trưởng ở địa phương này, không thể là tổng bộ đi xuống.
Có hai điều kiện này, từ khi đại lục có chức nghiệp Danh Sư, vài vạn năm qua, cũng chỉ có mấy người thành công, tên này lại có thể hoàn thành, thiên phú mạnh có thể nói kinh khủng!
- Lợi hại hơn nữa, cũng chỉ là tiểu tử ở nông thôn mà thôi, nếu vừa rồi thiếu gia vận dụng lực lượng huyết mạch, khẳng định không phải là đối thủ!
Trương Dụ nói.
Thánh Nhân quý tộc, cường đại nhất không phải thiên phú, mà là huyết mạch.
- Vận dụng huyết mạch, đánh bại hắn quả thực không khó! Nhưng mỗi vận dụng một lần, hao tổn sẽ rất lớn, trong thời gian ngắn không thể khôi phục, làm không cẩn thận còn có thể chậm trễ khảo hạch...
Trương Khiêm lắc đầu.
Không phải hắn không muốn động, mà là không dám.
Một khi sử dụng huyết mạch, tiêu hao quá lớn, coi như dạy dỗ được tên này, lại bởi vậy chậm trễ Thánh Tử điện khảo hạch mà nói,
về đến gia tộc, cũng sẽ bị trừng phạt.
Đi vào Thánh Tử điện, Trương gia cũng cực kỳ chú trọng.
- Vậy làm sao bây giờ?
Trương Dụ nhìn qua.
- Không cần khẩn trương!
Trương Khiêm hừ một tiếng, híp mắt lại:
- Biết là ai, trước để cho hắn nhảy nhót vài ngày cũng không sao, đợi Thánh Tử điện khảo hạch xong, ta đi vào lớp tinh anh, còn không phải muốn giáo huấn thế nào liền giáo huấn thế đó?
- Cũng phải...
Trương Dụ bừng tỉnh hiểu ra, không ngừng gật đầu.
Tân sinh của Thánh Tử điện, sẽ dựa theo thành tích khảo hạch tiến hành phân phối, trong đó có lớp tinh anh, cũng có lớp phổ thông, thực lực, thiên phú khác biệt, phương thức bồi dưỡng cũng hoàn toàn không giống nhau.
Lớp tinh anh, tập hợp tất cả tinh anh trong thiên tài, có thể xem như bồi dưỡng Thánh tử, nắm giữ cơ hội tiến nhập nội viện càng lớn.
Mà lớp phổ thông thì hơi yếu.
Mục tiêu của Trương Khiêm chỉ có một, không chỉ thông qua khảo hạch, còn muốn thuận lợi đi vào lớp tinh anh, thành tồn tại đỉnh phong nhất của tất cả học sinh!
- Trở thành tinh anh, quyền hạn tăng lớn, hoàn toàn có thể để cho hắn muốn sống không được muốn chết không xong! Chơi chán, lại ra tay dạy bảo, cho hắn biết người Trương gia không thể đắc tội!
Ánh mắt Trương Khiêm phát lạnh, đột nhiên nhớ tới cái gì, quay đầu nhìn qua:
- Đúng rồi, tiểu tử kia tên gì?
Nói nửa ngày, thậm chí còn đánh một trận, đến bây giờ còn không biết đối phương tên gì.
- Hắn cũng họ Trương, chẳng qua không phải người gia tộc chúng ta... Gọi Trương Huyền!
Trương Dụ nói.
- Trương Huyền? Ngươi nói thanh niên vừa rồi kia gọi Trương Huyền?
Trương Khiêm còn chưa lên tiếng, Trần Nhạc Dao ở một bên đột nhiên sửng sốt, vội vàng nhìn qua.
- Vâng, tên Trương Huyền! Một người hạ đẳng từ Thiên Huyền vương quốc đi ra, thế mà cũng có mặt mang họ Trương...
Trương Dụ cười lạnh khẽ nói, nhưng chưa nói xong, liền cảm thấy thân thể cứng đờ, lập tức bị một cỗ lực lượng băng hàn bao phủ.
Ngay sau đó, liền thấy một bàn tay đánh tới.
Đùng!
Một tiếng vang giòn, Trương Dụ bay ra ngoài, hàm răng rơi đầy đất, không ngừng hộc máu.
- Nhạc Dao tiên tử, ngươi có ý gì?
Trương Khiêm tiến lên một bước, siết chặt nắm đấm.
Ra tay chính là Trần Nhạc Dao, sao mới vừa đã nói tốt, thời gian nháy mắt liền trở mặt?
- Không có gì, Trương Khiêm, quản tốt người của ngươi, còn có chính ngươi, nếu như về sau lại để ta phát hiện bất kính với Trương Huyền Trương sư... Cẩn thận Băng Nguyên cung ta triệt để trở mặt với gia tộc của ngươi!
Chắp hai tay sau lưng, Trần Nhạc Dao nhíu mày, thanh âm không cho phản bác.