Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Đã lâu không gặp (1)


trước sau

- Khẳng định như vậy không được...

Trương Huyền vội vàng lắc đầu.

Nếu thật sự như vậy, hắn có khả năng rất nhanh sẽ tinh thần phân liệt.

Chỉ có điều, không bái một người trong đó làm lão sư, lại không nhận được tư cách trợ giáo, không có khả năng sát hạch danh sư chân chính.

Suy nghĩ một chút hắn cũng có chút đau đầu.

- Thôi đi. Tạm thời không nghĩ nữa. Chỉ có điều, lấy thân phận của Trương Huyền đi gặp ba vị danh sư này cũng tốt. Đầu tiên có thể lăn lộn làm quen một lần. Thứ hai, cũng hỏi thăm một vài chuyện có liên quan tới khí độc trong cơ thể!

Rầu rĩ một hồi, hắn có quyết định.

Tuy rằng luồng khí đen trong cơ thể hắn tạm thời không nguy hiểm, nhưng phải loại bỏ. “Dương Huyền” đi hỏi thăm, sẽ mất đi thân phận cao nhân. Mình đi vào ngược lại là vừa vặn.

Nếu như để cho đám người Lục Tầm, Vương Siêu biết được suy nghĩ này của hắn, nhất định sẽ khóc chết.

Hai người kia thấy không thể nào bái Dương Huyền làm lão sư, ngày hôm qua đặc biệt tới thăm hỏi ba danh sư, kết quả gặp cũng không gặp được... Người này thì hay rồi. Ba danh sư muốn gặp hắn, hắn còn phải suy nghĩ một chút, vẻ mặt không tình nguyện...

Không ra vẻ ta đây thì có thể chết sao?

- Nàng nói tiệc mừng thọ khi nào thì bắt đầu? Điền lão kia lại là người nào. Ngay cả ba danh sư và Thẩm Truy bệ hạ đều đi tới thăm hỏi sao?

Trương Huyền vẫn cảm thấy có chút kỳ quái.

Có thể khiến cho ba đại danh sư và Thẩm Truy bệ hạ tự mình chúc thọ, Điền lão này khẳng định không đơn giản. Nếu quả thật là nhân vật lợi hại nào đó, tiền thân chắc hẳn đã sớm biết. Tại sao lại không có một chút ấn tượng nào vậy?

- Tiệc mừng thọ chính là ngày hôm nay. Hiện tại chạy tới vừa vặn kịp.

Thấy hắn hỏi như vậy, Hoàng Ngữ biết hắn có quyết định, thở phào nhẹ nhõm, giải thích:

- Điền lão đã từng là lão sư của Bắc Vũ học viện. Lưu sư, Trang sư, Trịnh sư đều học qua hắn. Tuy rằng không dạy tu vi chính, nhưng cũng có nửa nghĩa lão sư. Lần này hắn qua đại thọ chín mươi. Nếu ba danh sư ở Thiên Huyền vương quốc, nhất định phải đi chúc mừng...

Vị Điền lão này mặc dù là người của Thiên Huyền vương quốc, nhưng từng làm lão sư ở Bắc Vũ học viện. Ba danh sư đều từng học tập ở dưới cửa của hắn. nắm giữ nửa nghĩa lão sư. Lưu sư để cho Hoàng Ngữ về trước, thật ra chính là để cho nàng tham gia tiệc mừng thọ.

Kết quả, bởi vì chuyện của Thẩm Hồng, ba danh sư tập trung lại. Nếu đã tới Thiên Huyền vương quốc, bọn họ tất nhiên phải tham gia tiệc mừng thọ. Bọn họ cũng tham gia, Thẩm Truy bệ hạ i làm sao có thể không đi?

Về phần Bắc Vũ học viện, là học viện lớn nhất của Bắc Vũ vương quốc. Hoàng Ngữ, Bạch Tốn trước kia đều đến đó học.

Trương Huyền lật xem qua tàng thư khố của toàn bộ vương quốc, những địa vực phân chia đơn giản. Tinh thần thoáng động, lại tìm hiểu rõ ràng.

Bắc Vũ vương quốc là một vương quốc nhị đẳng ở gần Thiên Huyền vương quốc. Danh sư trấn giữ chính là Lưu Lăng, Trang Hiền.

Vương quốc phân chia ra làm: phong hào, nhất đẳng, nhị đẳng cùng với loại ngay cả đẳng cấp cũng chưa được xếp hạng như Thiên Huyền vương quốc này.

Đẳng cấp vương quốc càng cao càng thêm phát đạt, tài nguyên giao dịch cũng lại càng phong phú, cấp bậc võ giả cũng lại càng cao.

- Vị Điền lão này dạy cho người tu luyện, lẽ nào cũng là lão sư?

Trương Huyền kỳ quái.

Tất cả lão sư Hồng Thiên học viện đều giảng dạy tu vi. Cho dù Vương Siêu lão sư nổi danh về thương pháp, không chỉ truyền thụ thương pháp, cũng phụ trách chỉ điểm thực lực cho học sinh.

Không dạy tu luyện vậy dạy cái gì?

Thế nào cũng lại là lão sư?

- Quy mô của Bắc Vũ học viện còn lớn hơn i Hồng Thiên học viện rất nhiều. Lão sư trong đó phân loại cũng nhiều. Tu luyện chỉ là một trong số đó. Cũng không thiếu lão sư giảng dạy chức nghiệp đặc biệt. Ví dụ như lão sư luyện đan giảng dạy thuật luyện đan. Lão sư thư họa giảng dạy bức tranh... Những nghề nghiệp này, học sinh học tập
có thể trở thành mục tiêu phấn đấu cả đời, cũng có thể trợ giúp tu luyện, tăng thêm phương diện tri thức, thả lỏng tâm cảnh. Đám người Lưu sư vì sát hạch danh sư, chỉ học tập một khoảng thời gian, cũng không thuộc về học sinh chân chính, cho nên chỉ có nghĩa nửa lão sư.

Hoàng Ngữ kiên nhẫn giải thích.

Nếu như lão sư là một chức nghiệp rất đơn giản, chỉ truyền thụ tu vi, vậy rất nhiều chức nghiệp khác như luyện đan sư, luyện khí sư các loại lại làm thế nào truyền thừa xuống? Dù sao cũng không có khả năng đều để cho danh sư làm thay!

Nếu thật sự như vậy, danh sư còn không mệt sống mệt chết?

Rất hiển nhiên, cũng có loại lão sư chuyên môn của chức nghiệp này.

Vị Điền lão này lại đã từng là lão sư loại chức nghiệp đặc biệt này.

- Vậy hắn dạy cái gì?

Hiểu được, Trương Huyền gật đầu.

Cái này không khác với trường học ở kiếp trước, có người dạy thể dục, tiếng Anh. Cũng có người dạy số học, vật lý. Lão sư không có khả năng toàn tài, tất nhiên cũng không thể dạy tất cả các khoa.

- Điền lão dạy chính là trà đạo, là một vị trà đạo sư chính thức!

Hoàng Ngữ mỉm cười.

- Trà đạo sư?

Tàng thư khố của vương quốc có giới thiệu liên quan đến trà đạo sư.

Đó là một loại chức nghiệp hạ cửu lưu, nghe cũng không đáng chú ý. Chỉ có điều, ở bên trong một ít vương quốc lại gặp được sự theo đuổi cực lớn.

Pha trà, có thể thả lỏng tâm cảnh, làm cho lòng người rất bình thản. Một ít trà đạo đại sư lợi hại, còn có thể pha ra nước trà xoa dịu tâm cảnh của người ta, sau khi để cho người ta uống vào, hoàn toàn thả lỏng, có trợ giúp cực lớn đối với tu luyện. Công hiệu không thua gì Tĩnh Tâm đan.

Mấu chốt nhất chính là, trà đạo so với các loại luyện đan, luyện khí, thư họa học được dễ dàng hơn nhiều. Tuy rằng muốn học cao thâm trở thành trà đạo sư chính thức khó khăn, nhưng nhập môn lại đặc biệt dễ dàng. Một ít vương quốc cao đẳng có không ít con em thế gia, vương hầu tướng lĩnh, cơ bản đều lĩnh hội mấy tay.

- Được, ta cùng các nàng qua đó.

Hỏi rõ chuyện gì xảy ra, Trương Huyền không chậm trễ nữa. Nếu tiệc mừng thọ sắp bắt đầu, hắn trực tiếp đi theo phía sau Hoàng Ngữ, Bạch Tốn, lên xe ngựa.

Chỗ Điền lão ở tại vùng ngoại thành của vương thành, cách Hồng Thiên học viện một đoạn. Xe ngựa đi gần một canh giờ, dừng lại ở phía trước ở một tòa trang viên cực lớn.

Đi ra khỏi xe ngựa, hắn lập tức nhìn thấy được xung quanh người đông nghìn nghịt.

Điền lão từng là lão sư ở Bắc Vũ học viện, chỉ đạo qua danh sư. Chỉ riêng điều này, là có thể thu hút vô số thế lực lớn đến đây chúc mừng.

- Trương đại sư, đi theo ta...

Đi xuống xe ngựa, Hoàng Ngữ đi phía trước dẫn đường. Nàng đi tới cửa, lấy ra bái thiếp, dễ dàng tiến vào trong viện.

Không hổ danh là người ngay cả ba sư cũng phải tới viếng thăm, phủ đệ rộng lớn, đường ngang ngõ dọc. Người mới lần đầu tiên qua đây, làm không tốt còn có thể lạc đường.

- Lưu sư bọn họ chắc hẳn còn chưa tới. Chúng ta có thể ở thiên điện bên này chờ.

Hoàng Ngữ hình như đã từng tới đây, quen việc dễ làm. Ba người một đường đi về phía trước. Thời gian không lâu, bọn họ đi tới một đại điện rộng rãi.

Còn không có tiến vào trong đó, liền thấy nhiều người ra vào. Đã có không ít người tới đây.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện