Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Có muốn báo thù hay không? (2)


trước sau

Thậm chí lấy thực lực của hắn, chỉ sợ còn chưa tới trước mặt đối phương, liền bị ngọn lửa nướng thành than cốc!

- Nướng cháy?

Nghĩ đến đối phương hỏa diễm đầy người, so với địa hỏa còn phải kinh khủng hơn, đột nhiên Trương Huyền sửng sốt một cái.

- Thế nào? Có thể bắt đầu chưa?

Thấy hắn suy nghĩ, Trương Giang cười lạnh, khóe miệng nâng lên nhìn lại.

- Có thể!

Trương Huyền nhẹ gật đầu:

- Mở lồng ra đi!

Thấy hắn đồng ý nhanh chóng như thế, Trương Giang có chút kinh ngạc, ngay sau đó nhịn không được cười lên:

- Tốt!

Ngay sau đó khoát tay chặn lại, lão giả vừa rồi mang chiếc lồng tới vội vàng tiến lên, bàn tay trảo một cái, lồng sắt lập tức xuất hiện một cánh cửa, không lớn, vừa vặn có thể chui vào một người, Hỏa Diễm Kỳ Lân thú khó mà chạy ra.

Trương Huyền hít sâu một hơi, đi tới cạnh cửa.

- Trương sư...

Kiếm Tần Sinh vội vàng ngăn cản.

Dù hắn hiểu thuần thú không nhiều, nhưng đối với Hưng kiếm thánh biết rất nhiều, cái tên này ưa thích trang bức, hơn nữa tự đại, loại người này cũng không thể thuần phục, đủ thấy gia hỏa kia đáng sợ! Thánh thú đáng sợ như vậy, trực tiếp đi vào... Thực sự quá nguy hiểm.

- Yên tâm đi!

Xoay đầu lại, Trương Huyền nhẹ gật đầu:

- Ta sẽ biểu hiện ra kiếm thuật, để người khác biết đến...

- Thi triển kiếm thuật?

Lông mày Kiếm Tần Sinh nhảy một cái:

- Ta không phải ý tứ này...

Vừa rồi hắn cảm thấy đối phương có chút không làm việc đàng hoàng, lấy thân phận so kiếm tới, kết quả phá trận, khải linh, thư hoạ, giám bảo, mới có ý nhắc nhở... Mà lần này ngăn đối phương lại, là thật lo lắng, sợ gặp nguy hiểm!

Ở trước mặt loại Thánh thú này không nhúc nhích, cũng sợ đối phương công kích, lại biểu hiện ra kiếm thuật, còn không bị tươi sống chém giết?

- Ta rõ ràng...

Bàn tay quơ
quơ, Trương Huyền lười nhác nói nhiều, thân thể nhảy lên, đã đi vào lồng sắt.

Hô hô hô!

Vừa tiến vào chiếc lồng, giống như đi vào một thế giới khác, sóng nhiệt đánh tới, muốn đốt trụi toàn thân hắn, không gian trước mắt cực nóng, giống như vặn vẹo, để cho người ta hoa mắt, thấy không rõ lắm.

- Hỏa Diễm Kỳ Lân thú, lấy địa hỏa làm thức ăn, thân thể có thể sinh ra hỏa vân, nhất niệm thiêu đốt hơn ba trăm dặm, Thánh Nhân quý tộc cũng không dám tuỳ tiện đắc tội...

Nhớ tới giới thiệu về loại Thánh thú này, Trương Huyền nhẹ gật đầu.

Nói thật, có thể vây gia hỏa kia ở chỗ này, ba năm không trốn thoát được, chỉ sợ cũng chỉ có Trương gia mới có thể làm, đổi lại những người khác, chiếc lồng khẳng định sớm đã bị đốt thành tro bụi.

Hô!

Trong lòng đang cảm xúc, ngay sau đó liền cảm thấy nhiệt độ bốn phía càng ngày càng cao, Hỏa Diễm Kỳ Lân thú vừa rồi nằm rạp trên mặt đất, không nhúc nhích lười biếng, thấy có người đi vào, ánh mắt lộ ra hung ý, chậm rãi đi tới.

- Kỳ Lân thú đúng không, ngươi hẳn là đó có thể thấy được, ta không phải người Trương gia!

Thấy nó đi tới, Trương Huyền cũng không bối rối, mà mỉm cười:

- Đường đường Thánh thú nắm giữ huyết mạch Kỳ Lân, bị người Trương gia nhốt ở trong lồng, dằn vặt ba năm, ta muốn hỏi ngươi một câu...

- Ngươi có muốn báo thù hay không?

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện