Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Ta có thể giúp ngươi đột phá! (1)


trước sau

Hỏa Diễm Kỳ Lân thú ngừng lại.

- Rất đơn giản, ta cũng rất chán ghét người Trương gia, không muốn tiếp tục bị nhốt, bị dằn vặt, ta có thể mang ngươi ra ngoài, chúng ta cùng một chỗ huyên náo long trời lở đất, hủy Trương gia cũng được...

Đứng tại chỗ, Trương Huyền nhàn nhạt nhìn qua, cười nói.

- Hủy Trương gia? Cái tên này... Muốn làm gì?

Trương Vô Trần cùng Vô Chân trưởng lão nghe nói như thế, da đầu nổ tung, thiếu chút nữa ngất đi.

Không phải bảo ngươi thuần thú sao, ngươi chơi đùa Trương gia làm gì?

Tuy là Thánh thú Thánh Vực cửu trọng, đối với đại gia tộc như Trương gia mà nói, không tính là gì, tiện tay có thể diệt, nhưng thật muốn làm chuyện điên rồ không ngừng phóng thích hỏa diễm... Bọn họ cũng sẽ rất nhức đầu!

Mấu chốt nhất là... mặt mũi sẽ triệt để mất hết!

Vẻ mặt khó coi, nhịn không được quay đầu nhìn về phía Trương Giang cách đó không xa, chỉ thấy hắn cũng dọa đến vẻ mặt trắng bệch.

- Hừ, nếu như tên này thật bị thuần phục, ở Trương gia làm ầm ĩ, ngươi chờ ăn đòn đi!

Trương Vô Trần hất lên ống tay áo, khẽ nói.

- Vâng...

Trương Giang vội vàng gật đầu, tiếp tục nhìn phía trước.

- Làm ầm ĩ, ngươi dám không? Đây là đại lục đệ nhất gia tộc, ngươi dám làm ầm ĩ, chỉ sợ còn chưa bắt đầu, liền bị giết đi!

Hỏa Diễm Kỳ Lân thú mở miệng nói tiếng người.

Tiểu gia tộc, địa phương nhỏ khác, lấy thực lực của nó làm ầm ĩ một hồi không sao, nơi này... vẫn là yên tĩnh một ít đi!

Không nói cái khác, chỉ nói vị bắt hắn tới kia, tiện tay một kiếm, cũng có thể chém giết hắn, ngay cả hỏa diễm cũng không kịp thả ra ngoài.

- Trương gia xác thực mạnh mẽ, cường giả vô số, nhưng làm gia tộc Danh Sư, phải chú ý quy củ! Không coi trọng quy củ, khẳng định đã sớm đánh ngươi chết đi sống lại, cũng không
an ổn nằm ở đây, ăn uống vô lo đi!

Trương Huyền nói.

- Này ngược lại cũng phải...

Hỏa Diễm Kỳ Lân thú gật đầu.

Tuy tức giận Trương gia giam hắn lại, nhưng cũng không thể không thừa nhận, đối phương quả thực không bạc đãi nó, nếu không, không nói đánh, ba năm không cho ăn uống, đoạn tuyệt hấp thu linh khí... Chỉ sợ hiện tại đã khuất phục!

Sở dĩ không làm như vậy, là bởi vì gia tộc Danh Sư, chú ý quy tắc, coi như thuần thú, cũng là cam tâm tình nguyện thuần phục, mà không phải ép buộc.

Nếu không, loại Thánh thú cho gia tộc sử dụng này, nếu như không cam tâm tình nguyện, một khi chủ nhân không ở đây, làm ầm ĩ lên, lặng lẽ chém giết mấy hậu bối... tai hại càng lớn!

- Ta mang ngươi ra ngoài, giúp ngươi đánh người bắt nạt ngươi, còn có thể giúp ngươi tinh lọc huyết mạch, xung kích cảnh giới cao hơn...

Thấy nó nghe lời của mình, không trực tiếp động thủ, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, nói tiếp.

- Tinh lọc huyết mạch? Chỉ bằng ngươi?

Hỏa Diễm Kỳ Lân thú hừ lạnh một tiếng, một đám lửa từ trên người bay lên, mang theo uy áp nồng đậm.

Tạch tạch!

Trương Huyền chỉ cảm thấy ngực khó chịu, dường như chỉ cần nói không đúng, sẽ bị ngọn lửa đốt thành tro bụi.

- Không sai, ngươi không tin?

Thân ở nguy hiểm, nhưng trên mặt Trương Huyền không có khẩn trương chút nào, ngược lại cười nhạt một tiếng:

- Ta có thể tại chỗ nghiệm chứng cho ngươi xem!

- Nghiệm chứng?

Hỏa Diễm Kỳ Lân thú cau mày.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện