Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Ta có thể đột phá ah! (1)


trước sau

Trương Huyền tức giận thổ huyết, dưới đài rất nhiều con cháu hạch tâm, thì từng cái há to miệng, nói không ra lời. Theo bọn hắn nghĩ, một con cháu bàng chi mà thôi, hơn nữa thực lực thấp nhiều như vậy, chỉ cần Trương Lâm Thanh ra tay, tất nhiên sẽ tại chỗ tan tác, nằm mơ cũng không nghĩ đến, trong vòng ba chiêu giải quyết chiến đấu, một phương bại lại là người sau!

- Trương Cửu Tiêu chiến thắng...

Cũng không nghĩ tới kết quả này, Phong Thần trưởng lão sửng sốt một chút, ngay sau đó tuyên bố. Cả hai tu vi tương đương, không tỷ thí không cách nào xác nhận thắng thua, nhưng chênh lệch lớn như thế, còn bị một chỉ đánh bại, coi như sống nhiều năm như vậy, cũng được cho hiếm thấy.

Bất quá, trên sân tỷ thí, tình huống gì cũng có thể phát sinh, không ít cường giả bị người yếu đánh tan, bởi vậy loại kết quả này, dù kỳ lạ, nhưng cũng không cảm thấy chấn kinh.

- Trận tiếp theo, Trương Lân đối chiến Trương Phong Vân...

Sau khi chiến thắng, Trương Cửu Tiêu đi xuống dưới đài, ngồi nghỉ ngơi, lần nữa lấy ra linh thạch tuyệt phẩm, không ngừng hấp thu linh khí, chuyển hóa lực lượng. Hiện tại thiếu hụt chính là thời gian, không thể lãng phí từng phút từng giây. Bên này tu luyện, Trương Lâm Thanh bị đỡ xuống lôi đài, một đám đồng bạn vây quanh.

- Chuyện gì xảy ra?

Một người trẻ tuổi hỏi. Hai bên giao chiến tốc độ cực nhanh, địa phương Trương Cửu Tiêu xuất thủ lại là vị trí sơ hở của đối phương, dưới đài không ít người đều không rõ đến cùng xảy ra chuyện gì.

- Cái tên này có chút kỳ lạ...

Trương Lâm Thanh lắc đầu.

Nói thật, hắn đến bây giờ cũng không hiểu rõ, đến cùng tại sao thua. Tu vi cao hơn đối phương, công pháp cao hơn đối phương, thực lực cao hơn đối phương, nhưng xuất hiện kết quả này, đi xuống đài, cũng cảm thấy khó mà tiếp nhận.

- Đường đường con cháu hạch tâm bại bởi một bàng chi tu vi thấp hơn mình, Lâm Thanh, ngươi cũng coi như mở tiền lệ cho con cháu hạch tâm chúng ta...

Một thanh niên hừ lạnh đi tới.

- Trương Quyền Nghĩa, ngươi có ý tứ gì?

Vẻ mặt Trương Lâm Thanh âm trầm xuống.

- Không có ý tứ gì, chẳng qua cảm thấy mất mặt mà thôi...

Trương Quyền Nghĩa hừ lạnh.

- Ngươi...

Trương Lâm Thanh xiết chặt
nắm đấm.

Trương Quyền Nghĩa này, cùng hắn một chi mạch, bình thường liền không ít cãi lộn, dù tức giận, nhưng bại thảm như vậy, muốn phản bác cũng nói không ra lời. Hít sâu vài hơi, cố ép tức giận xuống, nói:

- Trương Cửu Tiêu này, không dễ dàng như vậy, nếu như ta nhớ không lầm, trận tiếp theo hẳn là đối chiến ngươi, nên cẩn thận chút!

- Cẩn thận? Đối phó một tiểu gia hỏa mới vừa đột phá Lĩnh Vực cảnh trung kỳ, ta cần cẩn thận sao?

Trương Quyền Nghĩa hừ lạnh, một cỗ khí tức vô địch thả ra ngoài.

- Nửa bước Nhập Hư cảnh?

Con ngươi của Trương Lâm Thanh co rụt lại.

Hắn cùng đối phương thường xuyên chiến đấu, thực lực không kém bao nhiêu, làm sao một đêm không thấy, tên này đã đột phá? Nửa bước Nhập Hư, cùng Lĩnh Vực cảnh chỉ kém một tiểu cấp bậc, trên thực tế lại cách một trời một vực, không thể so sánh nổi.

- Không sai! Võ giả, mạnh nhất là thực lực, kỹ xảo, võ kỹ gì, ở dưới lực lượng tuyệt đối, cũng không tính là cái gì! Vừa rồi chiêu Liệt Ngân quyền kia của ngươi, nếu như dùng thực lực nửa bước Nhập Hư cảnh thi triển, hắn có khả năng phá giải sao?

Sống lưng ưỡn lên thẳng tắp, Trương Quyền Nghĩa cười lạnh.

- Cái này...

Thân thể Trương Lâm Thanh cứng đờ.

Đối phương nói không sai, nếu như vừa rồi lực lượng của hắn mạnh hơn mấy phần, coi như đối phương đánh trúng vào điểm này, ngón tay cũng sẽ bị lực lượng vặn gãy, căn bản không có khả năng phá giải!

- Yên tâm đi, tuy ngươi ta xưa nay không hòa thuận, nhưng cùng một chi mạch, bị người khi dễ, vẫn sẽ giúp ngươi báo thù!

Hất lên ống tay áo, lạnh lùng nhìn về phía Trương Cửu Tiêu, ánh mắt Trương Quyền Nghĩa sáng lên:

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện