Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Ta có thể đột phá ah! (2)


trước sau

- Một lát nữa đối chiến, ta sẽ không giống ngươi lòng dạ mềm yếu, một chiêu đánh bại hắn!

Nghe hắn hứa hẹn như vậy, Trương Lâm Thanh thở phào nhẹ nhõm. Trương Quyền Nghĩa cùng hắn giao chiến nhiều năm, biết rõ thực lực cao thấp, hiện tại càng đột phá ràng buộc, chỉ cần ra tay, không cần nghĩ, con cháu bàng chi kia nhất định tại chỗ tan tác!

Dùng đan dược, ngồi tại nguyên chỗ chờ đợi, tiếp cận nửa canh giờ, vòng tỷ thí thứ hai bắt đầu, hai người quả nhiên đối chiến cùng một chỗ.

Giống như Trương Quyền Nghĩa nói, vừa vào sân hắn liền thi triển ra toàn lực, cũng không biết là vô tình hay cố ý, vẫn là Liệt Ngân quyền. Quyền phong xuất hiện, phong ấn bốn phía lôi đài bị xao động bay phất phới, Trương Cửu Tiêu nhíu mày, lần này không có tấn công, mà né tránh qua.

- Tránh được sao?

Cười lạnh, năm ngón tay mở ra, Trương Quyền Nghĩa đạt tới nửa bước Nhập Hư cảnh, lực lượng chèn ép bốn phía như lồng giam, thần thức cũng phóng thích không ra.

- Xem ra loại thực lực này, ngăn cản không nổi...

Mắt thấy bàn tay lập tức rơi vào trên người đối phương, chỉ thấy khóe miệng Trương Cửu Tiêu nâng lên, cười nhạt một tiếng, giống như nói một mình, lại giống là thuận miệng nói bậy:

- Vậy liền đột phá đi!

Ầm ầm!

Trương Quyền Nghĩa còn không kịp phản ứng, liền cảm thấy một cỗ khí tức áp to lớn bức tới, gia hỏa đối diện chỉ có Lĩnh Vực cảnh trung kỳ, nháy mắt đã đột phá cấp bậc này, đạt tới Lĩnh Vực cảnh hậu kỳ!

Tu vi tiến bộ, lực lượng lần nữa bạo tăng, Trương Cửu Tiêu trở tay một quyền tiến lên đón.

Bành!

Quyền chưởng giao kích, hai người đồng thời lui về phía sau.

- Làm sao có thể?

Con mắt trợn tròn, Trương Quyền Nghĩa dọa đến suýt chút nữa ngồi xuống đất. Cái tên này, lúc cùng Trương Lâm Thanh chiến đấu, hắn tận mắt thấy, mới vừa đột phá một tiểu cấp, làm sao có thể tiếp tục đột phá? Coi như quán đỉnh cũng không nhanh như vậy a!

- Ta không tin...

Hàm răng cắn chặt, gào lên một tiếng, lần nữa lao đến.

Lần này dùng không phải Liệt Ngân quyền, mà là võ kỹ hắn am hiểu nhất!

Hô hô hô!

Thời gian nháy mắt, trên đài tất cả đều là thân ảnh, tựa như một vòng
tròn giam Trương Cửu Tiêu ở trong đó. Võ kỹ Thánh Vực thượng phẩm, Bàn Long thân công! Bộ võ kỹ này dung hợp huyền bí của trận pháp, một khi thi triển, Trương Lâm Thanh lúc cùng cấp bậc cũng khó mà chống lại, coi như đối phương đột phá, cũng chỉ Lĩnh Vực cảnh hậu kỳ, căn bản không có khả năng chạy ra.

- Tốc độ thật nhanh...

Trương Cửu Tiêu bị vây ở giữa, cảm thấy linh khí không thể hấp thu, có chút mê muội, lông mày nâng lên, trở nên ngưng trọng.

- Có thể ép ta thi triển chiêu này, coi như thua, cũng đủ để kiêu ngạo!

Thấy biểu tình của hắn, Trương Quyền Nghĩa cười lạnh, bàn tay duỗi ra.

Thình thịch thình thịch!

Lập tức cảm thấy ngực khó chịu, Trương Cửu Tiêu liên tục chịu mấy chưởng.

- Khà khà, yên tâm đi, ta sẽ không đánh bại ngươi dễ dàng, ta sẽ từng chút một để ngươi biết, con cháu hạch tâm uy nghiêm, không phải một bàng chi nho nhỏ có thể khinh nhờn!

Vừa nói chuyện, vừa tiến hành công kích. Trương Cửu Tiêu trong lúc nhất thời không tìm được phương pháp đánh trả, có chút luống cuống tay chân.

- Ngươi không phải biết đột phá ư? Có bản lĩnh tiếp tục a?

Liên tục mấy chiêu, đánh thanh niên khuôn mặt khó coi, Trương Quyền Nghĩa cười ha ha. Không phải mới vừa đột phá rất vui vẻ sao? Làm sao hiện tại không được?

- Đúng rồi, ta có thể đột phá...

Vỗ trán một cái, mặt mũi Trương Cửu Tiêu bất đắc dĩ, ngay sau đó Trương Quyền Nghĩa còn không kịp phản ứng, liền cảm thấy gia hỏa bị nhốt ở trung tâm, khí tức lần nữa bạo tăng, nửa cái hô hấp đã đột phá Lĩnh Vực cảnh hậu kỳ ràng buộc, đạt đến đỉnh phong. Sau một khắc, cổ cứng đờ, liền bị đối phương nắm, nhấc lên, như nắm một con thỏ.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện