Đại trưởng lão nhìn sang, ngay sau đó nhìn thấy một thanh niên hai mươi sáu tuổi, đang cùng Trương Ninh Tân đối chiến. Thanh niên này tu vi chỉ có Lĩnh Vực cảnh đỉnh phong, hơn nữa dường như không tu luyện qua võ kỹ cao minh, dẫn đến lực công kích hơi không đủ, nhưng lý giải cùng ứng biến chiến đấu cực kỳ tinh diệu, Trương Ninh Tân công kích hung mãnh, đổi lại người khác, khẳng định đã sớm không kiên trì nổi, nhưng hắn có thể ở thời khắc mấu chốt tránh thoát, để cho người ta khó mà tin được.
- Không đúng, dựa theo tình huống hắn tránh né, hẳn là trước thời hạn nhìn ra Trương Ninh Tân công kích, nhưng vì sao không tiến hành phản kích?
Nhìn một hồi, đại trưởng lão nhăn mày.
Hai người chiến đấu đã qua mười mấy chiêu, tuy tu vi của Trương Ninh Tân cao hơn hai tiểu cấp, lại tựa hồ như không chiếm được bất kỳ tiện nghi, mỗi một lần xuất chiêu, đều bị đối phương nhìn thấu, trước thời hạn tiến hành tránh né, chỉ là... Đã có thể tránh né, vì sao không phản kích? Hai bên chiến đấu, chỉ có phản kích mới có thể thay đổi thế yếu, một mực tránh né, sớm muộn sẽ xảy ra vấn đề.
- Hẳn không có cách nào phản kích, dù sao thực lực bày ở nơi đó...
Cũng nhìn ra vấn đề, lão giả chần chờ một chút nói.
- Không có cách nào...
Đại trưởng lão sửng sốt một chút, đột nhiên nhớ tới cái gì, con ngươi bỗng nhiên co rụt lại:
- Không đúng, hắn không phải không có phương pháp, mà là... Mà là...
Nói đến đây, bờ môi run rẩy, dường như chính hắn cũng không dám tin tưởng suy đoán trong lòng
- Cái gì?
Lão giả nghi ngờ nhìn qua.
- Mà là... Không phóng thích lực lượng, muốn tích góp xuống, xung kích... Nửa bước Nhập Hư cảnh!
Đại trưởng lão xiết chặt nắm đấm.
- Súc tích lực lượng?
Lão giả ngẩn ngơ:
- Không phải
vừa rồi đột phá Lĩnh Vực cảnh đỉnh phong ư?
- Chính bởi vì vừa mới đột phá, lực lượng đã phát tiết một lần, cho nên hắn một mực tránh né, giảm bớt lực lượng hao tổn, mục đích chỉ có một, xung kích cảnh giới cao hơn...
Yết hầu phát khô, đại trưởng lão chỉ về phía trước:
- Ngươi nhìn hắn tay trái, từ vừa mới bắt đầu chiến đấu, liền không buông lỏng!
- Ừm!
Lão giả gật đầu.
Vừa rồi dù Trương Cửu Tiêu gặp phải nhiều lần nguy hiểm, tay trái vẫn luôn nắm chặt không buông ra. Vốn cho rằng là đòn sát thủ gì, thấy thật lâu không buông, nên không để ý nau74.
- Lòng bàn tay của hắn, là một linh thạch tuyệt phẩm...
Đại trưởng lão nói.
Lão giả sửng sốt một chút, thần thức vội vàng tản ra, quả nhiên nhìn rõ ràng đồ vật trong tay đối phương, yết hầu phát khô:
- Đại trưởng lão ý tứ, hắn vừa chiến đấu vừa tu luyện, còn không ngừng hấp thu lực lượng linh thạch?
- Đúng...
Đại trưởng lão nhẹ gật đầu.
Gặp qua thiên tài lợi hại, cũng không có gặp qua quỷ dị, tự tin như vậy. Thời điểm vượt cấp chiến đấu, còn không ngừng tu luyện... Đây là không sợ chết, hay thật có lòng tin với mình?
- Ngươi đây là tự tìm chết, vốn ta còn muốn che giấu, là ngươi bức ta...
Đang chấn kinh, liền nghe Trương Ninh Tân quát to một tiếng, khí tức trên thân đột nhiên kéo lên.
- Trương Ninh Tân cũng muốn đột phá?
Thanh âm lão giả khàn khàn.