Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Đột phá như uống nước (hạ) (1)


trước sau

Chấn kinh Trương Cửu Tiêu vừa chiến đấu vừa tu luyện, còn tưởng rằng hắn sẽ đi trước đột phá, nằm mơ cũng không nghĩ đến, Trương Ninh Tân bắt đầu trước. Khí tức cường đại ở trên lôi đài xao động, từng đoàn từng đoàn linh khí mạnh mẽ hạ xuống từ trên trời, chui vào mi tâm của hắn, để thực lực của hắn càng ngày càng mạnh, như một cự nhân.

- Trương Ninh Tân đã sớm đạt tới Nhập Hư cảnh sơ kỳ, vốn cho rằng ba tháng trước có thể đột phá, không nghĩ tới áp tới hiện tại!

- Áp chế càng lợi hại, đột phá càng cường đại, vừa rồi Trương Cửu Tiêu không đỡ nổi, hiện tại đoán chừng càng không phải đối thủ...

- Lĩnh Vực cảnh đỉnh phong cùng Nhập Hư cảnh trung kỳ, chênh lệch quá xa, không thể so sánh nổi!

- Khà khà, tên này không phải có thể đột phá ư? Có bản lĩnh tiếp tục ah...

Dưới đài xôn xao.

Sự tình Trương Cửu Tiêu liên tiếp đột phá, đã truyền khắp tất cả con cháu hạch tâm, danh tiếng lôi đài chữ Đinh, giờ phút này hoàn toàn che đậy chữ Giáp, không ít người đều nhìn lại.

Vốn cho rằng, còn có thể nhìn thấy con cháu bàng chi kia tiếp tục đột phá, không nghĩ tới, Trương Ninh Tân đột phá trước! Chân khí trong cơ thể chảy xuôi, phát ra thanh âm giống như sông lớn, Trương Ninh Tân đứng ở giữa võ đài, hai mắt như điện, mang theo lạnh lùng:

- Một con cháu bàng chi, có thể ép ta thi triển ra át chủ bài, quả thực đủ để kiêu ngạo!

Phần phật!

Không cần đối phương trả lời, lăng không bắt đến.

Tu vi đạt tới Thánh Vực thất trọng Nhập Hư cảnh trung kỳ, lực lượng so với vừa rồi tăng lên tiếp cận gấp đôi, bàn tay còn ở trên không, Trương Cửu Tiêu liền cảm thấy như bị một bàn tay lớn nắm, bất kể giãy dụa như thế nào cũng chạy không thoát.

Trước đó nhìn ra chiêu số thiếu hụt, trước thời hạn trốn tránh, giờ phút này cũng làm không được.

Kẽo kẹt!

Bị cầm tù ở trong chưởng lực của đối phương, Trương Cửu Tiêu lơ lửng giữa không trung, vô luận nhảy lên như thế nào, cũng chạy trốn không được.

- Ngươi không phải có thể đột phá ư? Có bản lĩnh lại đột phá cho ta xem một chút...

Trương Ninh Tân cười lạnh.

Trong Lĩnh Vực cảnh liên tiếp đột
phá, ngược lại cũng thôi, xung kích Nhập Hư cảnh, dính dáng lĩnh ngộ không gian, nào có dễ dàng như vậy? Nếu thực đơn giản như thế, tử đệ gia tộc dưới ba mươi tuổi, đạt tới loại cảnh giới này, cũng không đến mức ít như thế, tính toán đâu ra đấy không cao hơn năm mươi người!

- Ta là muốn đột phá, chỉ là... Có chút chi tiết, còn không có trù tính tốt...

Bị đối phương vây khốn, Trương Cửu Tiêu không có bất kỳ căng thẳng, mà lắc đầu, lông mày nhăn lại, mang theo ưu sầu.

- Không trù tính tốt? Đột phá còn cần trù tính?

Trương Ninh Tân sững sờ, cười nhạo:

- Không có cách nào đột phá, liền hết cách rồi, ít giả vờ giả vịt, tích lũy đạt tới, còn cần trù tính cái gì? Buồn cười!

Đột phá, là sự tình nước chảy thành sông, chỉ cần tích lũy đầy đủ, lĩnh ngộ đầy đủ, liền có thể trực tiếp đột phá, làm không được là làm không được, còn trù tính... nếu đột phá có thể trù tính, chẳng phải người người đều là cao thủ?

- Ta thật là đang trù tính...

Thấy đối phương không tin, Trương Cửu Tiêu lắc đầu.

- Ít nói lời vô ích, nếu ngươi có bản lĩnh đột phá đi, tốt nhất lập tức bắt đầu, nếu không, lần tranh tài này, đến đây kết thúc...

Lười nhác nói nhiều, Trương Ninh Tân hét lớn một tiếng, lực lượng tăng thêm.

Kẽo kẹt, kẽo kẹt!

Trên người Trương Cửu Tiêu xuất hiện thanh âm xương cốt bị ép, tựa như lúc nào cũng sẽ không chịu nổi, bị bóp nát tại chỗ.

- Ai, ta thật sự là trù tính, hy vọng có thể yên tĩnh xung kích cảnh giới cao hơn, không nên quá rêu rao, ngươi lại muốn ta đột phá...

Trên thân thể truyền đến đau đớn, Trương Cửu Tiêu vẫn không hoảng hốt, mà bất đắc dĩ lắc đầu.

- Yên tĩnh xung kích?

- Quá mức rêu rao?

- Cái tên này đầu óc không có vấn đề chứ?

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện