Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Bó tay chịu trói hoặc là chết! (2)


trước sau

Lần đầu tiên bố trí, thất bại!

- Vẫn là thực lực không đủ...

Cảm nhận được chân khí đã tổn hao hơn phân nửa, Trương Huyền tràn đầy bất đắc dĩ.

Vừa rồi một lần kia, vị trí trận kỳ, lực lượng bố cục, đều không có vấn đề gì, sở dĩ thất bại, cũng không phải sai cái gì, mà là thực lực quá thấp!

Nhập Hư cảnh đỉnh phong, phối hợp Thiên Đạo chân khí, cùng lĩnh ngộ đối với không gian, sức chiến đấu có thể so với Động Hư cảnh đỉnh phong, nhưng muốn bố trí truyền tống trận, vẫn không đủ.

- Chính là thời điểm này...

Ngay thời điểm Trương Huyền suy nghĩ, nên như thế nào mới có thể thành công, đột nhiên nghe được một tiếng hét lớn, ngay sau đó nhìn thấy Chiêm sư cùng Cát trưởng lão đồng thời ra tay.

Kiếm quang như sao trời, thời gian nháy mắt liền đâm phá phạm vi Kỳ Lân thú khống chế, sau một khắc, hai người liền bay lên, đi tới trên không.

Kỳ Lân thú cùng Thanh Long thú, toàn bộ lực chú ý tập trung vào trên người chủ nhân, không nghĩ tới đã bỏ qua hai người, lại đột nhiên ra tay, gặp phải công kích, liên tục lui về phía sau, ngăn kiếm mang ở bên ngoài.

- Trương Huyền mượn nhờ thú sủng, ra tay với Điện Chủ, trưởng lão, bỏ qua trên dưới, tất cả trưởng lão của Thánh Tử điện nghe lệnh, bắt hắn, nếu như có phản kháng, có thể chém giết ngay tại chỗ!

Đi tới trên không, cổ tay Chiêm sư khẽ đảo, một cái lệnh bài xuất hiện, ngay sau đó thanh âm vang vọng bốn phía.

Bị thú sủng của một học viên đánh tơi bời, giãy giụa khống chế, lập tức ban bố quyền Điện Chủ lệnh.

Ầm ầm!

Mệnh lệnh vừa ra, toàn bộ Thánh Tử điện lập tức sôi trào, vô số bóng người bay lên.

Vừa rồi thời điểm Kỳ Lân thú chiến đấu, khống chế lực lượng, không có để thanh âm tiết lộ, bởi vậy dù nơi này huyên náo động tĩnh rất lớn, cũng không ai phát giác, lúc này mệnh lệnh phát ra, không chỉ trưởng lão nghe được, học viên cũng biết, tất cả đều đến đây dò xét.

- Không được... Kỳ Lân thú, mau đánh hắn xuống!

Không nghĩ tới đường đường Thánh Tử điện quyền Điện Chủ, sẽ cố ý yếu thế, tê liệt bản thân, sau đó đột nhiên ra tay, vẻ mặt của Trương Huyền trầm xuống, mở miệng dặn dò.

- Rống!

Kỳ Lân thú gào
lên một tiếng, thân thể to lớn bỗng nhiên vọt tới trên không, móng vuốt nâng lên, lăng không đánh xuống.

- Đại trận hộ điện ở đâu!

Chiêm sư nhíu mày, quyền Điện Chủ lệnh ở trong lòng bàn tay xoay tròn, lập tức tản mát ra hào quang sáng chói, giống như trao đổi lực lượng ở nơi nào đó, thời gian nháy mắt, không gian bốn phía bị giam cầm, lực lượng của Kỳ Lân thú cùng không gian tiếp xúc, liền biến thành pho tượng đóng băng, không cách nào tiến lên mảy may.

- Đại trận hộ điện?

Trương Huyền híp mắt lại.

Thánh Tử điện không có Điện Chủ chân chính, dẫn đến suy sụp không ít, người mạnh nhất cũng chỉ Thánh Vực cửu trọng sơ kỳ, nhưng thời điểm trước kia cực kỳ cường đại!

Mỗi một vị Điện Chủ chân chính nắm giữ Minh Lý Chi Nhãn, đều là siêu cấp cường giả vượt qua Thánh Vực cửu trọng, so với Trương gia đại trưởng lão thì không biết lợi hại hơn gấp bao nhiêu lần.

Bọn họ lưu lại đại trận hộ điện, coi như Trương gia, toàn cả gia tộc đến đây công kích, cũng chưa chắc có thể phá vỡ, huống chi là hắn! Nguyên nhân chính là như vậy, Thánh Tử điện mới có thể sừng sững vài vạn năm không ngã, nếu không chỉ bằng vào thực lực Thánh Vực cửu trọng sơ kỳ của quyền Điện Chủ, chỉ sợ sớm đã bị Dị Linh tộc diệt không biết bao nhiêu lần.

- Chủ nhân, trận pháp này ta không phá nổi, một khi bị nhốt lại, chúng ta đều chạy không được...

Cũng nhìn ra trận pháp mạnh mẽ, Hỏa Diễm Kỳ Lân thú vội vàng truyền âm.

Xì xì xì xì...

Trận pháp vận chuyển, tất cả trưởng lão của Thánh Tử điện đồng thời bay tới, từng cái lơ lửng ở sau lưng Chiêm sư, ánh mắt lấp lánh nhìn qua, dường như không hiểu đến cùng xảy ra chuyện gì.

- Trương Huyền, bó tay chịu trói, nếu không... Chết!

Nhàn nhạt nhìn qua, trong mắt Chiêm sư mang theo lạnh lùng.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện