Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Ngươi cùng Khổng sư quan hệ thế nào? (1)


trước sau

Thật ra thì ý tứ của tất cả trưởng lão cùng Lạc Càn Trinh, Trương Huyền cũng có thể rõ ràng.

Hắn lấy thân phận Lạc Thiên Nhai danh khí quá nhỏ, muốn để Lạc gia nhanh chóng xác lập thanh danh cùng uy nghiêm, chỉ có thể đi đạp Trương Huyền gần đây danh tiếng đang thịnh!

Trương Huyền tràn đầy buồn bực, quay đầu nhìn về phía Lạc Nhược Hi ngồi ở một bên, chỉ thấy nàng mỉm cười, từ khi quen biết, nàng một mực lạnh như băng, chưa từng cười rực rỡ qua như thế.

Nhất thời, Trương Huyền càng thêm buồn bực, còn có phải bạn gái của ta hay không? Đã như vậy, vậy mà một câu không nói...

- Thật ra thì ta cảm thấy, ngươi đồng ý sẽ tốt hơn!

Đang không biết trả lời như thế nào, chỉ thấy Lạc Nhược Hi đình chỉ vui vẻ, truyền âm tới.

- Đồng ý?

Khóe miệng Trương Huyền giật một cái:

- Để cho ta đi đánh ta?

- Đây cũng không phải, trước khi đi Trương gia, sau đó tìm thời cơ thích hợp, vạch trần thân phận, để hai nhà biến chiến tranh thành tơ lụa! Nếu không, lấy Lạc gia thù hằn Trương gia, ngươi đền bù càng nhiều, về sau chiến đấu sẽ càng lớn, còn không bằng một lần giải quyết...

Lạc Nhược Hi giải thích.

- Cái này...

Trương Huyền im lặng.

Đối phương nói không sai.

Lạc gia bây giờ, giống như cùng Trương gia không đội trời chung, hảo ý tới đền bù, trên thực tế tương đương lửa cháy đổ thêm dầu, không những sẽ không làm dịu lửa, ngược lại để nó càng đốt càng mãnh liệt!

Loại tình huống này, thật muốn xoay người rời đi, không quan tâm, hai nhà triệt để đánh nhau, chỉ là vấn đề thời gian...

Lưu lại tai hoạ ngầm tiềm ẩn, không bằng giải quyết triệt để, một lần vất vả suốt đời nhàn nhã, cũng không thể một hồi ngụy trang Lạc Thiên Nhai, một hồi biến trở về Trương Huyền. Thật muốn như vậy, mệt cũng mệt chết.

-
Cũng chỉ có thể như vậy...

Nghĩ thông suốt điểm ấy, tuy Trương Huyền lòng tràn đầy bất đắc dĩ, nhưng cuối cùng nhẹ gật đầu, nhìn quanh một vòng:

- Tốt, ta đồng ý chư vị, hiện tại liền đi Trương gia!

- Đi Trương gia!

- Đánh Trương Huyền!

- Đánh chết con rùa kia...

...

Tất cả trưởng lão hưng phấn.

- ...

Trương Huyền đen mặt.

Mọi người Lạc gia sớm đã chuẩn bị xong, thấy hắn đồng ý, đâu còn chần chừ, tất cả đều đồng loạt đứng dậy, gọi Thánh thú phi hành tới.

Trong nháy mắt, mấy chục con Thánh thú lơ lửng giữa không trung, khí thế mạnh mẽ.

Biết hiện tại Lạc gia là muốn lập uy, coi như nắm giữ kỹ xảo không gian nhất định, cũng không có khả năng truyền tống qua, mà bay thẳng đi, lớn mạnh thanh thế, Trương Huyền đành phải từ bỏ ý định sắp đặt thông đạo truyện tống.

Rơi vào trên lưng Thánh thú phi hành, nhìn Lạc Nhược Hi cười híp mắt, vẻ mặt Trương Huyền u oán. Ta dễ dàng sao! Đây rốt cuộc là đắc tội người nào...

- Được rồi, không đi nghĩ, vẫn là mau chóng cảm ngộ, làm sao đột phá Đại Thánh đi!

Tuy buồn bực, nhưng cũng biết đã quyết định, nghĩ nhiều hơn nữa cũng vô dụng, lúc này nhắm mắt lại, cẩn thận nhớ lại tất cả tâm đắc cùng trải nghiệm, nghĩ biện pháp xung kích Đại Thánh cảnh.

- Có phải ngươi muốn đột phá Đại Thánh hay không?

Hắn cân nhắc trọn hai ngày, cảm thấy có chút tâm đắc, thời điểm muốn xung kích, Lạc Nhược Hi hỏi.

- Ừm!

Trương Huyền gật đầu.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện