Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Ước đấu bắt đầu (2)


trước sau

Ngày hôm trước, nghe được lời nói chuyện giữa Liễu lão sư và Mạc Thiên Tuyết bệ hạ, hắn đặc biệt tìm người hỏi thăm, lúc này mới hiểu được Liễu lão sư vừa đến vương thành lại đánh ra danh tiếng lớn như vậy.

Trong lòng hắn bội phục. Ngày hôm qua hắn đặc biệt đi tới lớp học xem, vừa vặn nhìn thấy được Mộc Tuyết Tình thi triển đao pháp vừa học được.

Một đao đánh xuống, giống như linh dương móc sừng, không tìm được nửa điểm vết tích. Hắn nghiên cứu cả đêm, bất đắc dĩ phát hiện, cho dù hắn dùng ra hết thế võ toàn thân, vẫn không có cách nào tránh né.

Thật sự quá mạnh mẽ!

Chỗ tinh diệu, tuyệt đối vượt qua bất kỳ võ kỳ nào của Thiên Vũ học viện!

Thực lực bản thân nàng lại mạnh mẽ, học chiêu số như vậy, ai có thể thắng được?

- Triệu học trưởng chịu thua?

- Vậy không phải có nghĩa là, thực lực Mộc Tuyết Tình bây giờ, đã là cao nhất trong tất cả học sinh của Thiên Vũ học viện sao?

- Vậy cũng quá đáng sợ...

Mọi người ồ lên.

Triệu Vũ Tinh xưng bá trong học viện mấy năm, vẫn là mục tiêu và thần tượng của vô số học sinh. Ngày hôm nay hắn tự nhiên cam tâm tình nguyện thừa nhận không bằng Mộc Tuyết Tình. Một khi truyền ra, đủ để gây ra sóng to gió lớn.

- Kết luận của ngươi, ta cũng không ủng hộ!

Lưu Trường Nham lắc đầu:

- Tuy rằng đao pháp của Mộc Tuyết Tình lợi hại, nhưng ta cảm thấy... ngày hôm nay nàng chưa chắc có thể thắng lợi!

- Vì sao?

Thấy bằng hữu tốt không đồng ý với quan điểm của hắn, Triệu Vũ Tinh nhìn qua.

- Triệu Nhã này trong vòng 3 ngày có tăng lên hay không, ta không biết. Nhưng mấy ngày qua ta đặc biệt nghe qua chuyện của Trương sư. Hắn sáng tạo ra vô số kỳ tích. Những kỳ tích này, bất kỳ kẻ nào cũng không có cách nào làm theo được!

Lưu Trường Nham lộ ra vẻ sùng bái.

- Không đầy hai mươi tuổi, sát hạch danh sư, phá tan rất nhiều kỷ lục do Mạc Hoằng Nhất để lại. Tuổi còn trẻ liền trở thành thi họa sư tam tinh, danh chấn thiên hạ. Tu vi bản thân còn đạt tới Tông Sư cảnh... Mấu chốt nhất chính là, ta nghe nói những học sinh Triệu Nhã này, hắn tổng cộng dạy không đến hai tháng, thật sự giảng bài mới khoảng năm, sáu ngày!

- Thời gian ngắn như vậy, khiến cho đám người Triệu Nhã xuất thân Thiên Huyền vương quốc, cùng Mộc Tuyết Tình chiến đấy không phân thắng bại... Các ngươi không cảm thấy đáng sợ sao?

- Dạy không đến hai tháng?

- Thật sự giảng bài năm, sáu ngày?

- Ngươi từ nơi nào nhận được tin tức này? Có đáng tin hay không vậy?

...

Nghe được tin tức này, tất cả mọi người đều ngây người.

Thiên Huyền vương quốc ở chỗ nào?

Góc xa xôi rác rưởi tới mức không thể lại rác rưởi hơn!

Có người nói học sinh nơi đó, võ giả nhất trọng là có thể thi vào học viện. Đạt được Chân Khí cảnh, lại được cho cao thủ lợi hại nhất trong đám học sinh!

Người ở loại địa phương nhỏ này, thật sự chỉ giảng bài năm, sáu ngày, lại bồi dưỡng ra người có thể sánh ngang cùng Mộc Tuyết Tình...

Ta không nghe nhầm chứ?

- Ta thỉnh giáo một vị danh sư học đồ. Quá trình Trương sư sát hạch danh sư, nàng trùng hợp ở đó. Chuyện này là nghe được từ chính miệng của Trương sư nói ra, không có khả năng giả vờ!

Lưu Trường Nham chắc chắn nói.

Nói tin tức này, là bằng hữu thanh mai trúc mã của hắn, tuyệt đối sẽ không nói dối.

- Giảng dạy năm, sáu ngày, lại có thực lực như vậy. Ba ngày có lẽ thật sự có thể khiến cho Triệu Nhã lại thay da đổi thịt...

Triệu Vũ Tinh gật đầu.

- Không đúng. Không phải nói Trương lão sư sát hạch danh sư nhị tinh, phải đi ra ngoài thí luyện, không ở Thiên Vũ vương thành sao?

- Đúng vậy. Nếu như hắn không ở đây, không tự mình chỉ điểm, Triệu Nhã
còn muốn thắng được Mộc Tuyết Tình, chỉ sợ cũng có chút khó khăn!

...

Trong đám người không biết có ai nói một câu, lập tức khiến cho những người khác tán thành.

- Trương sư cho dù không ở đây, loại danh sư lợi hại này, chưa chắc sẽ không lưu lại chiêu số lợi hại... Đám người Triệu Nhã, là đang giúp hắn giành lấy vinh dự. Nếu thật sự phải thua, không phải có nghĩa là, không bằng vị Liễu lão sư này sao?

- Trương sư đường đường danh sư, làm sao có thể không bằng Liễu lão sư?

- Liễu lão sư cũng không kém có được hay không? Tuổi còn trẻ, liền trở thành hội trưởng của nghiệp đoàn y sư. Tùy tiện chỉ điểm, khiến tu vi của học sinh đột nhiên tăng mạnh. Nếu không bị giới hạn bởi thiên phú, không thể sát hạch danh sư, nếu không, làm sao tới phiên Trương sư gây náo động!

- Ta vẫn cảm thấy Trương sư lợi hại hơn...

...

Một hòn đá kích thích ngàn tầng sóng, mọi người bàn luận ầm ĩ.

Trong số học sinh có vài người hâm mộ Trương Huyền, đối với hắn sùng bái có thừa. Cũng có vài người bị vị Liễu lão sư này chinh phục, muốn khiến cho lão sư của học viện mình thu hoạch toàn thắng.

Mọi người ở bên nào cũng cho là mình phải, không ai nhường ai. Triệu Nhã, Mộc Tuyết Tình còn không có đánh nhau, phía dưới đã khí thế hừng hực.

...

- Đáng giận!

- Lại dám nói cái gì Liễu lão sư còn lợi hại hơn so với Trương lão sư. Triệu Nhã, ngày hôm nay nàng không đánh cho Mộc Tuyết Tình này thành đầu heo, ta cũng coi thường nàng!

Nghe được xung quanh bàn luận, Trịnh Dương cắn chặt hàm răng.

Tính tình hắn vốn là nóng nảy, nếu không ban đầu ở Hồng Thiên học viện cũng không có khả năng nghe được Chu Thiên lão sư đối xử không công bằng, liền trực tiếp khiêu chiến học đài chiến đấu.

So tài với đối phương, vốn định sửa lại danh tiếng cho lão sư, khiến cho danh tiếng của hắn lớn hơn nữa. Kết quả hiện tại đã có hơn phân nửa người, ủng hộ Liễu lão sư gì đó. Hắn làm sao nuốt trôi khẩu khí này.

- Yên tâm đi! Không đánh nàng chịu thua, không cần ngươi nhắc nhở, ta cũng sẽ tự mình đi tìm Trương lão sư nhận sai!

Thân thể thoáng động, Triệu Nhã nắm trường kiếm ở trong lòng bàn tay, khí tức cường đại xuyên qua cơ thể lao ra, khiến người ta một loại cảm giác đẹp lạnh lùng.

Vù!

Dòng người tách ra, nàng đi từng bước một về phía đài so đấu. Rất nhanh nàng đi tới trên đài, ngạo nghễ đứng thẳng. Dường như toàn thế giới, chỉ còn lại có nàng một, không ai có thể chống lại.

Oong!

Tay rút trường kiếm ra khỏi vỏ, trên không trung phát ra tiếng gió giống như tiếng nức nở, nàng chỉ về phía trước, khí tức như cầu vồng.

- Mộc Tuyết Tình, nàng có dám dùng binh khí đánh với ta một trận hay không?

- Có gì không thể!

Một tiếng quát vang lên, Mộc Tuyết Tình cũng nhảy lên đài so đấu, trường đao múa nhanh, giống như rồng lớn, phát ra tiếng vù vù, khiến cho khí thế của nàng, trong nháy mắt tăng lên.

Chiến đấu... liền bắt đầu!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện