Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Đao ý kiếm ý (1)


trước sau

- Lập tức muốn bắt đầu...

Trong kiến trúc thật cao phía xa, có mấy lão nhân ngồi ở bên trong, ánh mắt tập trung qua.

Một người trong đó, chính là Tạ Tất viện trưởng sát hạch Trương Huyền, bị tức thiếu chút nữa nôn ra máu. Mấy vị khác, thình lình đều là mấy vị trưởng lão có địa vị tối cao ở trong học viện.

Mộc Tuyết Tình và học sinh của Trương sư so đấu, mặc dù là chuyện giữa học sinh, nhưng lại thật sự dính dáng quá lớn. Ngay cả bọn họ cũng đều bị kinh động.

- Nếu như lần này Mộc Tuyết Tình có thể thắng lợi, học viện chúng ta làm không tốt cũng sẽ nước lên thì thuyền lên, thanh danh đại chấn!

Một trưởng lão vuốt râu nói.

- Đúng vậy, Trương sư là ngôi sao nổi bật nhất của Danh Sư Đường vương thành, trong cũng trăm ngàn năm qua. Mức độ học sinh của hắn tín nhiệm hắn đạt tới 85, xưa nay chưa từng có! Nếu như nha đầu Tuyết Tình có thể thắng, trình độ giảng bài chỉnh thể của học viện chúng ta sẽ được vô số người khen ngợi, mang đến chấn động là cực lớn!

Lại một vị trưởng lão tán thành gật đầu.

- Thắng chấn động rất lớn. Vậy các ngươi có từng nghĩ tới, Mộc Tuyết Tình thất bại hay chưa?

- Thật ra, bất kể thắng hay thua, học viện chúng ta đều thắng!

Người trưởng lão thứ hai cười nói.

- Vì sao?

Người vừa hỏi kia, hiển nhiên không biết rõ.

- Rất đơn giản, Liễu lão sư chỉ là học viện lão sư bình thường. Trương sư lại là nhân vật siêu cường sát hạch danh sư nhị tinh. Cho dù thua bởi hắn, cũng không mất mặt gì. Mà một khi thắng, lợi ích to lớn, còn cần phải nói nữa sao?

Người trưởng lão thứ hai cười nói.

- Lạc trưởng lão nói không sai. Bất kể thắng hay thua, đối với học viện chúng ta đều là chuyện tốt! Cho nên, các nàng hẹn đấu riêng, ta mới không ngăn cản!

Tạ Tất viện trưởng vẫy bàn tay một cái, ánh mắt đột nhiên nghiêm trọng:

- Mau nhìn đi, đã bắt đầu rồi!

Mọi người đồng loạt nhìn lại. Quả nhiên thấy cuộc so tài của hai nữ hài tự nhiên đã bắt đầu.

- Chiêu này của Tuyết Tình bắt đầu rất tốt. Trường đao ngang trời, khí thế hạ xuống lại có. Không hổ danh là xuất thân danh môn, nắm giữ đối với võ kỹ, đã đạt được cảnh giới cực kỳ cao thâm!

Tất cả trưởng lão đều là cao thủ trong cao thủ, liếc mắt liền nhìn ra vấn đề trong chiêu số của hai nàng, bắt đầu đánh giá.

- Chiêu này thật là không tệ. Lại xem đối diện ứng phó thế nào...

Một trưởng lão khác cũng gật đầu. Hắn còn chưa nói dứt lời, đã không nhịn được vỗ bắp đùi một cái, hai mắt tỏa ra ánh sáng:

- Lợi hại, lợi hại! Học sinh gọi là Triệu Nhã này cũng thật sự là thiên tài. Một chiêu trường kiếm đâm nghiêng, không chỉ có hóa giải khí thế của thanh trường đao, còn mang theo ý phá không, ngược lại lấy thủ làm công.

- Một lần hành động phá vỡ cục diện, loại thủ đoạn và tâm tính quyết đoán này, ta cũng chỉ nhìn thấy ở trên người của Ngô trưởng lão!

- Phản ứng của nàng nhanh, Tuyết Tình cũng không kém chút nào. Ngươi xem nàng cũng phản kích, trường đao bổ ngang sử dụng cũng vừa vặn, thêm một phần lại có vẻ lực lượng quá nhiều. Thiếu một phần, lại không đủ! Trước đây ta cũng thấy nàng dùng qua đao pháp, lúc nào lại lợi hại như vậy? Sợ rằng so với Bạch trưởng lão, cũng hoàn toàn không yếu hơn!

- So với Bạch trưởng lão? Đùa gì thế!

Tạ Tất viện trưởng lắc đầu:

- Bạch trưởng lão chìm đắm trong đao pháp, không dưới ba mươi năm, cách lĩnh ngộ xuất ra đao ý, chỉ có kém nửa bước, là người sử dụng đao lợi hại nhất ở học viện chúng ta! Vị Mộc Tuyết Tình này mới bao nhiêu tuổi? Cho dù lý giải đối với đao không ít, nhưng khoảng cách với đao ý, khẳng định cũng kém xa!

- Điều này thì ngược lại... Đao ý, đó là khả năng lĩnh hội cực điểm đối với đao mới lĩnh ngộ ra được. Trong một vạn người không có một người. Thiên Vũ vương thành chúng ta cũng chỉ có Phong Đao Quách Đạt năm đó mới đạt tới loại cảnh giới này. Ngay cả Bạch trưởng lão, cũng kém một chút.

- Đúng vậy...

Tạ Tất viện trưởng gật đầu:

- Chân ý của binh khí, không phải dễ dàng lĩnh ngộ như vậy! Không chìm đắm ở phía trên trong thời gian mấy chục năm, tuyệt đối là không có khả năng. Mộc Tuyết Tình tuy rằng lý giải đối với đao rất nhiều, nhưng nếu muốn thật sự đạt được cảnh giới lĩnh ngộ đao ý, còn cần tích lũy không biết bao nhiêu năm... Ta nhổ vào!

Còn chưa nói hết nói, Tạ viện trưởng giống như là nhìn thấy chuyện gì đó, khiến cho hắn không thể tin được, trực tiếp bạo phát ra lời thô tục.

Thấy hắn thất thố, mấy vị trưởng lão khác cũng nghi ngờ nhìn về phía trước. Vừa nhìn xuống, đồng thời đồng tử của bọn họ co lại. Mỗi một người run rẩy giống như phát điên.

- Điều này... điều này... Làm sao có thể?

Chỉ thấy trên đài, mái tóc đen nhánh của Mộc Tuyết Tình bay múa, váy dài bay phất phới, tôn lên dáng vẻ giống như Lăng Ba tiên tử!

Phía trên trường đao trong tay nàng, một luồng đao khí trắng nõn, phun ra nuốt vào không ngừng, giống như trường xà, chạy xung quanh, khiến người ta một loại cảm giác dữ tợn.

- Đao quang ngang trời, khí tức như điện, đây là... Đao ý!

Cổ họng Tạ Tất viện trưởng chợt khô khốc.

Vừa nói xong đối phương muốn luyện được đao ý, không có khổ công rất nhiều năm thì làm không được, lại nhìn thấy một cảnh tượng như vậy. Trong lòng hắn chấn động thế nào, có thể tưởng tượng được.

Bạch trưởng lão chìm đắm ở thế giới đao pháp, mấy chục năm cũng chưa từng làm được. Bàng một tiểu cô nương mười mấy tuổi lại hoàn thành... Làm sao có thể?

- Là Liễu lão sư, nhất định là hắn!

Một trưởng lão không nhịn được la lên:

- Tuyết tình nha đầu, ta từ nhỏ đã biết nàng. Trình độ của nàng thế nào ta biết rất rõ. Khoảng thời gian trước, nàng còn ở trước mặt ta biểu diễn qua đao pháp, cách đao ý, chênh lệch cách xa vạn dặm. Thời gian ngắn như vậy, lĩnh ngộ đao ý, không phải nguyên nhân vì hắn, ta thật sự nghĩ không ra lý do nào khác!

- Ta nghe nói Liễu Trình lão sư này hai ngày trước vừa truyền thụ cho nàng một bộ đao pháp. Có thể chính là bộ đao pháp này, khiến cho nàng lĩnh ngộ đao ý hay không?

Một vị trưởng lão trước đó đã đi qua lớp học của Liễu lão sư nói.

- Thời gian ba ngày ngắn ngủi, lĩnh ngộ đao ý... Liễu lão sư này đến cùng làm sao làm được?

- Bất kể làm thế nào làm được, không thể phủ nhận, trình độ hắn dạy học, đã đạt đến mức độ nghe nói cũng thấy kinh người. Tiểu cô nương đối diện kia, sợ rằng phải thua!

- Đúng vậy, đối mặt với cường giả lĩnh ngộ đao ý, điều duy nhất có thể chống lại, chỉ có
một. Đó chính là lĩnh ngộ kiếm ý... kiếm pháp vừa rồi của nàng, ta đã thấy!

Tạ Tất viện trưởng lắc đầu:

- Tuy rằng không kém, nhưng cách lĩnh ngộ kiếm ý, còn có một khoảng cách rất lớn. Thua là chuyện tất nhiên...

- Khụ khụ, viện trưởng, điều này lại chưa chắc. Viện trưởng mau nhìn...

Tạ viện trưởng còn chưa nói dứt lời, đã bị một trưởng lão cắt ngăng.

- Thế nào?

Tạ viện trưởng nhướng mày, nghi ngờ nhìn qua.

- Cái đó... trường kiếm của Triệu Nhã kia tuy rằng không giơ lên, nhưng thân kiếm động khẽ, một luồng ánh sáng trắng lưu chuyển. Ta làm sao lại nhìn thấy... giống như là kiếm ý?

Trưởng lão này không nhịn được nói.

- Kiếm ý?

Mọi người nhìn lại.

Trước đó, Triệu Nhã đưa lưng về phía bọn họ, trường kiếm trong tay không giơ lên. Bọn họ lại bị Mộc Tuyết Tình làm cho chấn động, vẫn chưa cẩn thận quan sát/ Lúc này vừa lưu tâm, bọn họ lập tức phát hiện ra điểm không thích hợp.

Chỉ thấy trường kiếm trong tay nữ hài, vang lên âm thanh nức nở. Một luồng ánh sáng trắng chảy xuôi ở trên thân kiếm, giống như vằn nước.

- Gợn sóng chảy xuôi, tiếng kim loại giống như tiếng phượng hót! Thật sự... Là kiếm ý!

Nhìn thấy rõ ràng cảnh tượng như vậy, tất cả mọi người đều xác nhận.

Triệu Nhã trước mắt này... tự nhiên cũng lĩnh ngộ kiếm ý!

Hai nữ hài mười mấy tuổi, một người lĩnh ngộ đao ý, một người lĩnh ngộ kiếm ý...

Còn có thiên lý hay không?

Trời ạ!

Ai có thể nói cho ta biết, đây rốt cuộc có chuyện gì xảy ra hay không?

Trong vòng ba ngày lĩnh ngộ đao ý, lĩnh ngộ kiếm ý...

Nếu như người khác nói với bọn họ như vậy, bọn họ nhất định sẽ nhổ vào mặt hắn. Hiện tại tận mắt nhìn thấy được, bọn họ đều cảm thấy toàn thế giới sắp phá vỡ, trái tim cũng sắp phải nổ tung.

- ...

Tạ Tất viện trưởng khóc.

Vừa nói Mộc Tuyết Tình, không có khả năng lĩnh ngộ đao ý, người ta lại thi triển ra. Vừa nói xong Triệu Nhã phải thua, nàng lại biết xuất ra kiếm ý...

Hai người các nàng hôm nay là cố ý tới đánh vào mặt ta hay sao?

Mấu chốt đánh vào mặt thì cũng thôi...

Đao ý, kiếm ý cái gì... Dễ dàng lại tu luyện được như vậy sao? Hơn nữa còn xuất hiện ở trên người thiếu nữ mười mấy tuổi... Có nhầm hay không!

Trong lúc nhất thời, tất cả trưởng lão bên trong gian phòng đều ngây người tại chỗ, ai cũng nói không ra lời.

............

Thiên Vũ học viện, trong viện của trưởng lão.

Vù vù vù!

Một lão nhân cầm trường đao trong tay, ở trong viện không ngừng múa. Đao phong giống như sóng lớn kinh đào, khiến người ta nhìn một chút, lại chìm đắm vào trong đó, khó có thể rời khỏi.

Vù!

Đao pháp dừng lại, lão nhân thu đao đứng thẳng.

- Đao pháp của lão sư càng lúc càng thuần thục rồi. Sợ rằng còn cách đao ý chân chính, đã không chênh lệch bao nhiêu!

Một người thanh niên vội vàng đưa khăn mặt tới, vẻ mặt cung kính nói.

- Ai!

Lão nhân lắc đầu, trong mắt đầy phiền muộn:

- Tuy rằng những ngày gần đây ta vẫn có thể cảm ngộ được loại cảnh giới đó, thoạt nhìn khoảng cách không xa. Trên thực tế một ngày không lĩnh ngộ, chẳng khác nào cách xa thiên nhai!

Hắn chính là Bạch trưởng lão đám người Tạ viện trưởng vừa nhắc tới.

Hắn chìm đắm ở trong thế giới đao pháp mấy chục năm, trước sau không thể phá cửa tiến vào.

Lại nói tiếp chân ý binh khí đơn giản, trên thực tế rất khó. Có đôi khi cho dù chỉ kém một bước cuối cùng, cả đời sợ rằng cũng chưa chắc có thể đạt được.

- Tin tưởng lão sư chỉ thiếu một kỳ ngộ. Kỳ ngộ đến, nhất định sẽ nước chảy thành sông!

Người thanh niên cũng biết đạo lý này, an ủi một câu.

- Đúng vậy, còn kém kỳ ngộ. Đáng tiếc, đi nơi nào tìm kỳ ngộ?

Bạch trưởng lão cười khổ:

- Nếu như bây giờ có thể có một vị tiền bối lĩnh ngộ đao ý, ta sẽ lập tức bái ông ta làm thầy. Chỉ cần có thể mỗi ngày quan sát loại ý cảnh này, có thể bảo đảm không cần một tháng, là có thể hoàn toàn đột phá! Đáng tiếc... Thiên Vũ vương thành không ai có thể lĩnh ngộ loại ý cảnh này. Những điều này cũng chỉ là hy vọng xa vời mà thôi!

Loại đao ý này, lại có thể gặp không thể nói ra. Nếu có một vị tiền bối lĩnh ngộ đao ý, ở trước mặt hắn thi triển đao pháp, hắn có thể rất nhanh lĩnh ngộ, bước ra một bước cuối cùng.

Đáng tiếc, người có thể lĩnh ngộ đao ý, có ai không phải là tồn tại tiếng tăm lừng lẫy, có ai có khả năng làm lão sư của hắn, mỗi ngày luyện đao cho hắn nhìn?

- Lão sư không cần nóng lòng...

Người thanh niên đang muốn lại an ủi một câu, đột nhiên thấymắt lão sư thoáng cái trợn tròn, hô hấp dồn dập.

Leng keng!

Trường đao được lão sư cầm trong tay coi như trân bảo lại rơi trên mặt đất, vẫn còn không cảm giác được.

- Lão sư...

Lão sư luôn luôn bình tĩnh. Đây là lần đầu tiên thấy hắn thất thố như vậy, người thanh niên không nhịn được nhìn qua.

- Là đao ý. Có tiền bối ở học viện thi triển đao ý!

Không để ý tới lời hỏi thăm của hắn, sắc mặt Bạch trưởng lão trở nên trắng bệch, kích động tới mức môi run rẩy.

- Đao ý?

Người thanh niên mơ hồ không hiểu.

Cách loại ý cảnh này quá xa. Cho dù có đao ý xuất hiện, cũng không lý giải được.

- Nhanh, nhanh đưa quần áo của ta tới đây, dẫn ta qua. Ta muốn bái vị tiền bối lĩnh ngộ đao ý kia làm sư...

Lại không nhẫn nại được nữa, Bạch trưởng lão xoay người rống to hơn.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện