Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Tôn Cường đuổi người (1)


trước sau

Ở trong phủ đệ của Trương Huyền.

Một thân ảnh xinh đẹp đi đến, chính là công chúa liên minh, Triệu Phi Vũ.

“Công chúa, thiếu gia của chúng ta còn chưa có trở lại...

Thấy nàng đi tới, Tôn Cường vội vàng tiến lên đón, vẻ mặt cười khổ.

Từ khi thiếu gia rời khỏi đây, vị Triệu công chúa này ba ngày lại tới một lần. Sắp tới mức xem chỗ này như phủ công chúa của nàng vậy.

“Ta biết, ta chỉ tới đi dạo...

Nghe thấy đối phương còn chưa có về, vẻ mặt Triệu Phi Vũ có chút ảm đạm, chẳng qua nàng lại lập tức cười nói.

“Công chúa yên tâm, một khi thiếu gia trở về, ta là người thứ nhất phái người báo tin cho công chúa...

Biết rõ vị công chúa này có khả năng có một loại tâm tư nào đó đối với thiếu gia nhà mình, cho nên Tôn Cường vội vàng nói.

“Tốt!Gật gật đầu, Triệu Phi Vũ đang muốn nói chuyện thì đã chỉ thấy bên ngoài phủ đệ lần nữa có một người đi tới, chính là viên chủ dược viên thành nam, Tiết Nhất Dao.

Vị viên chủ này nổi danh tính tình cổ quái. Bình thường không để ý tới Minh phủ chủ bọn hắn, làm sao lại đột nhiên đi tới nơi này?

Triệu Phi Vũ có chút kỳ quái hỏi: “Không biết Tiết viên chủ tới đây là có chuyện gì?

“Trương sư cứu sống Địa Mạch Linh Đằng, khiến cho tất cả dược liệu tránh được tai nạn, lần này Tiết mỗ tới đây là đặc biệt tới cảm kích...

Tiết viên chủ vội nói.

Trải qua những ngày này tu dưỡng, linh tính mới đã triệt để dung hợp với Địa Mạch Linh Đằng, lần nữa khôi phục như lúc ban đầu. Dược liệu trước đó khô héo cũng đã khôi phục thần thái, mãi đến lúc này nàng mới chính thức xác nhận được thủ đoạn của Trương sư rất hữu hiệu. Cho nên mới tự mình tới gửi tới lời cảm ơn.

Mặc dù lúc trước đã đưa cho đối phương không ít linh dược để bồi thường, thế nhưng so với cả vườn dược liệu thì vẫn không có ý nghĩa, không đáng để nhắc tới như cũ.

“Trương sư vì đón thi đấu Danh sư mà tiềm tu xa nhà, còn chưa có trở lại...

Tôn Cường giải thích nói.

Trước khi Trương Huyền đi cũng không nói tới việc mình sẽ did Âm Dương đầm, mà chỉ dặn dò mọi người, tiềm tu xa nhà, như vậy có thể tránh khỏi không ít phiền phức.

“Tiềm tu? Tiết viên chủ sửng sốt một chút: “Vậy thì tốt, tại hạ chờ Trương sư trở về rồi lại tới thăm hỏi!

Trương sư không ở đây, có ở lại hay không cũng không quan trọng. Đang định quay người rời khỏi thì đã cảm thấy phía sau có một cỗ khí tức cường đại áp bách đến. Lập tức có một đám người xuất hiện ở bên ngoài phủ đệ.

“Trương Huyền Trương sư có đó không? La Hoàng tông chủ Lưu Vân tông, Bạch Khải Chi tông chủ Bạch Dương tông, Hoàng Kỳ tông chủ Lạc Sa tông... Mười bốn vị tông chủ, bệ hạ đế quốc đến, lập tức bảo hắn đi ra tiếp kiến!

Một tiếng hét vang xông thẳng lên mây xanh.

Chuyện Trương Huyền rời khỏi Vạn Quốc thành, không có mấy người biết.

Những thế lực này cũng không có xem vị Danh sư vừa mới quật khởi này là đối thủ, cho nên cũng không có chú ý quá nhiều. Vì vậy bọn hắn cũng không biết, người ta cũng không ở trong phủ đệ.

“Mười bốn vị tông chủ, bệ hạ đế quốc đến đây?

“Muốn làm gì vậy?

“Trương sư là Danh sư của Vạn Quốc thành chúng ta, tìm hắn làm cái gì?

...

Thanh âm vang vọng bốn phương, nghe thấy nói như vậy rất nhiều hộ vệ, binh sĩ đều sững sờ.

Trương sư là Danh sư tham gia thi đấu của Vạn Quốc thành, đám người này chạy tới tìm hắn làm gì?

Tôn Cường, Triệu Phi Vũ, Tiết viên chủ cũng đồng thời liếc mắt nhìn nhau, đều cảm thấy có chút không thích hợp.

Coi như muốn tìm Trương sư thì cũng sẽ từng người đến, lần này một lần tới là người phụ trách của mười bốn thế lực lớn, tuyệt đối không có đơn giản như vậy.

“Chư vị, thiếu gia nhà ta không có mặt ở trong phủ đệ!

Chần chờ một chút, Tôn Cường tiến về phía trước một bước, đi tới trước mặt mọi người.

“Không có
mặt ở phủ đệ? Ta thấy hắn đã ẩn nấp đi rồi, gọi hắn ra, nếu không, đừng trách chúng ta phái người vào lục soát.”

Một lão giả dùng bàn tay lớn vẫy một cái.

Bản chép tay của Khổng sư liên quan quá lớn, vạn nhất tên này sớm biết tin tức mà trốn thì làm sao bây giờ?

“Lục soát?

Tôn Cường nhướng mày: “Thiếu gia nhà chúng ta thân là Danh sư tứ tinh đại biểu cho Vạn Quốc liên minh tham gia thi đấu Danh sư, địa vị tôn sùng. Phủ đệ lại được Danh sư đường bảo hộ. Xin hỏi, người vi phạm với chức trách Danh sư, hay là làm ra chuyện gì có hại cho Danh sư đường. Khiến cho chư vị huy động nhân lực, thậm chí còn muốn lục soát phủ đệ như vậy chứ? Lại nói, coi như là lục soát thì cũng là Danh sư đường Vạn Quốc thành lục soát, các ngươi có tư cách gì? Còn muốn lục soát?

Làm một người quản gia danh xứng với chức, hắn biết rất rõ ràng về quyền lợi của Danh sư.

Trương sư thân là Danh sư tứ tinh, địa vị tôn sùng, không có thủ lệnh của Danh sư đường, ai có tư cách điều tra?

“Mặc dù chúng ta không có lục soát lệnh, nhưng nhiều Danh sư cấp bậc cao hơn hắn như vậy tự mình tới đây. Người làm vãn bối, Danh sư tứ tinh sơ kỳ có lẽ nên lập tức đi ra tiếp kiến mới phải!

“Không sai, còn không bảo hắn nhanh ra nghênh tiếp! Chẳng lẽ hắn muốn vi phạm lễ nghi của Danh sư hay sao?

Hai vị trung niên đồng thời hét lớn.

Bọn họ chạy tới đay alaf hỏi thăm chuyện bản chép tay Khổng sư, nếu như tên này trốn tránh không đi ra, như vậy còn thẩm vấn thế nào được nữa chứ.

“Nghênh đón?

Nghe thấy lời nói của đối phương lớn lối như thế, Tôn Cường chỉ cảm thấy một cơn lửa giận xông thẳng lên trên óc, mặt hắn tối sầm lại: “Làm càn!

“Ự...c?

Thân thể Triệu Phi Vũ, Tiết viên chủ đồng thời nhoáng một cái.

Làm càn... Hình như là ngươi a!

Người đến đây đều là môn chủ của các tông môn tới tham gia thi đấu. Là siêu cấp cường giả, nửa bước Danh sư ngũ tinh... Ngươi chỉ là tiểu nhân vật Hóa Phàm nhất trọng mà trực tiếp quát lớn, ngươi lấy lá gan từ đầu vậy?

“Thiếu gia nhà chúng ta chính là học sinh thân truyền của Danh sư Dương Huyền, địa vị tôn sùng, chỉ bằng vào một đám ngay cả ngũ tinh cũng chưa tới mà dám chạy tới nơi này lải nhải?

Tôn Cường khoát tay chặn lại, mang theo vẻ ngạo nghễ nói: “Còn không lập tức lăn ra ngoài!

Lão gia Dương Huyền chính là Danh sư siêu cấp vượt qua lục tinh, làm quản gia của hắn, tự nhiên cũng phải có loại phong độ à kiêu ngạo của Danh sư cấp bậc này.

Một đám gia hỏa ngay cả ngũ tinh cũng chưa tới, chạy tới muốn thiếu gia đi ra nghênh đón, ai cho các ngươi lá gan như vậy chứ?

“...

Đám người La Hoàng tông chủ sững sờ đứng tại chỗ, mỗi một người nhìn nhau, trợn mắt hốc mồm.

Vốn là bọn hắn cho rằng báo ra thân phận thì nhất định vị Trương Huyền này sẽ bị dọa đến mức tè ra quần, đi ra nghênh tiếp. Thế nhưng dù thế nào bọn hắn cũng không nghĩ tới lại còn chưa có nhìn thấy người thì đã bị quản gia ngăn ở ngoài cửa... Còn nói bọn hắn làm càn, bảo bọn hắn lăn ra ngoài...

Con mẹ nó, không phải ta nghe lầm đấy chứ?

“Ngươi nói cái gì? Lặp lại lần nữa?

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện