Mâu Thành Vũ nhìn thấy Đoạn Nguyệt Giản, trong lòng cảm thấy rất có duyên với binh khí này.
Hắn nhớ trước kia bản thân ngoài Càn Khôn Đồ ra thì không có dùng cái gì khác nên cũng cảm thấy lạ lạ nhưng lại có chút quen thuộc với nó.
Cứ như là nó sinh ra dành cho hắn vậy.
Bỗng nhiên Đoạn Nguyệt Giản rung động không ngừng rồi nhanh chóng bay đến chỗ hắn khiến mọi người bất ngờ không thôi.
Hà Lãng Tiêu nhìn thấy cảnh này há hốc mồm nhìn Đoạn Nguyệt Giản muốn Mâu Thành Vũ làm chủ nhân của nó.
"Hahahahahah, hảo! Tốt lắm, nếu Đoạn Nguyệt Giản này chấp nhận ngươi làm chủ nhân thì nhanh chóng nhỏ máu vào để nó lúc nào cũng sẽ nghe theo lời người.
Sau này nó chính là một cái thần binh mạnh mẽ đấy!" Hà Lãng Tiêu vui mừng cười không ngậm được mồm khi nghĩ đến sau này bản thân sẽ không phải canh giữ cái thứ thần binh kén cá chọn canh khó ưa này nữa.
"Tiền bối, kiếp trước ta chưa có gặp nó qua mà cứ thấy có duyên với nó vậy.
Tiền bối có thể giải thích cho ta không? Thế này làm ta có chút không quen." Mâu Thành Vũ cầm Đoạn Nguyệt Giản trong tay có chút run run nhìn hắn.
"Cái này....!Haiz, hỏi ta cũng vô ích thôi.
Nếu muốn biết thì tiểu tử nhà ngươi phải hỏi nó đấy.
Ngươi phải gọi linh trí của nó hỏi, chỉ có nó mới biết.
Phần còn lại thì ta tặng các ngươi mấy thứ ở đây.
Chừng nào Mị Linh Yêu Hồ tái thế thì ta sẽ đi tìm ngài ấy." Hà Lãng Tiêu nói rồi đi đến một cơ quan, ấn xuống.
Ngay sau đó, vách tường Dương Nguyên Thạch chia làm tám cái xoay 180° rồi dừng lại.
Từ những nơi nó lại có tám kho để đồ.
Kho thứ nhất chính là một cái rất nhiều linh thạch thượng phẩm.
Kho thứ hai là một cái rất nhiều đan dược thất phẩm và bát phẩm.
Kho thứ ba là một cái tinh thạch và ngọc đã mấy vạn năm, giá trị vô cùng nhiều.
Kho thứ tư là một cái đầy công pháp cao cấp bát phẩm và cửu phẩm.
Kho thứ năm là một cái đầy thảo dược cao cấp dùng luyện đan và chế thủy dược.
Kho thứ sáu là một cái có rất nhiều trứng...! của yêu thú, nuôi lớn có thể dùng làm linh sủng chiến đấu cũng được.
Kho thứ bảy là một cái đầy binh khí nhưng cũng chỉ là binh khí bình thường cùng lắm là chỉ ở cái lục phẩm hay thất phẩm.
Kho cuối cùng kỳ lạ lại chẳng có cái gì quý giá ngoài một cái thiết phiến xinh đẹp.
"Thiết phiến này đẹp quá, không biết tên nó là gì." Nguyên Ngọc nhìn thấy thiết phiến này không khỏi ngẩn người nhìn nó.
"Ồ, thiết phiến này tên là Tuyệt Mệnh Phiến, là một cái thần binh của Mị Linh Yêu Hồ lúc còn tại thế.
Tuyệt Mệnh Phiến này đã lấy đi sinh mạng của rất nhiều người nhưng chưa bao giờ bị những oán khí đó làm ô uế cả." Nói đoạn, Hà Lãng Tiêu đầy sát khi nhìn về phía bọn họ: "Ở đây các ngươi lấy gì cũng được nhưng Tuyệt Mệnh Phiến này thì không thể.
Nếu không thì các ngươi tự biết kết quả!"
"Hahah, tiền bối không cần căng thẳng.
Trong số chúng ta không ai có thể dùng được