Quyển 3 - Phi Long Tại Thiên
Chương 135
Chim sẻ ẩn phía sau
Dịch: A Tinh - Biên: A Tút
Nguồn: Banlonghoi
Chậm rãi hạ xuống đất, Tiêu Thiên Bá chưa có chết nhưng lại bị thương rất nặng, tâm mạch tổn thương nghiêm trọng, tất cả là do đao khí của Tà Nguyệt Loan Đao gây ra.
Quay đầu nhìn thoáng qua tình hình của Tiêu Quang Ảnh, lúc này trên mặt Tiêu Thiên Bá toát lên một vẻ tang thương, không nhịn được gào to một tiếng nhắm phía Tiêu Quang Ảnh lao tới, một kiếm chém ra, kiếm khí cường thịnh đẩy lui đầu ưng khổng lồ kia, đúng lúc hoá giải nguy cơ cho Tiêu Quang Ảnh.
“Quang Ảnh chạy mau. Để ta ngăn bọn chúng lại!”
Tiêu Quang Ảnh nghe vậy thì khẽ chấn động, bật thốt lên:”Ông nội, người …. người …”
Tiêu Thiên Bá quát lớn:”Đừng hỏi nhiều, đi mau lên!”
Nói xong hắn múa kiếm như gió, kiếm khí uy lực mạnh mẽ tuyệt luân.
Mặc dù Tiêu Thiên Bá bị nội thương nghiêm trọng, dù sao hắn cũng là cao thủ cấp Võ tướng, ứng phó với hai đầu Cơ quan thú là không thành vấn đề.
Tâm thần Tiêu Quang Ảnh chấn động liên hồi, biết lúc này đại thế đã mất, liền xoay người bỏ chạy, không ngờ rằng Thiên Vũ đã sớm ngăn cản giữa đường
“Muốn đi thì phải được ta đồng ý trước đã!”
Nhìn chằm chằm Tiêu Quang Ảnh, trong mắt Thiên Vũ loé ra quang mang khác thường, bên trong con mắt trái mơ hồ xuất hiện một cái bóng loan đao, nhưng con ngươi bên phải lại rất bình thường.
Tiêu Quang Ảnh giận dữ, cười to quát: “Muốn lưu ta lại cũng không dễ như vậy đâu, ta không thể nào chết trong tay ngươi được!”
Tiêu Quang Ảnh bay ngược trở về, ấy tốc độ cực nhanh thay đổi phương hướng thoát đi.
Thiên Vũ lạnh lùng cười một tiếng, ý niệm vừa động thân thể lướt ngang mấy trượng lại ngăn ở trước mặt Tiêu Quang Ảnh.
Liên tục chuyển đổi phương hướng, Tiêu Quang Ảnh không dám chậm trễ chút nào, hiển nhiên thù hận đang tiếp lực cho hắn, hắn không hề muốn chết trên tay Thiên Vũ.
Bên này, Tiêu Thiên Bá vẫn để ý đến tình huống của cháu mình, thấy Thiên Vũ ra mặt chặn lại, lúc này trong lòng lão vừa gấp vừa hận, bất chấp hai con Cơ quan thú giáp công, trở thân lao tới Thiên Vũ, miệng hét lớn: “Quang Ảnh đi mau, để ta đối phó hắn!”
Thấy Tiêu Thiên Bá vọt tới, Thiên Vũ cười lạnh lùng, phất tay xuất ra Tà Nguyệt Loan Đao.
Giờ khắc này, Tà Nguyệt Loan Đao tựa như đã có linh hồn, có thể tự động khởi xướng tiến công, căn cứ vào tình huống thực tế mà cho ra phản ứng tương xứng
Tiêu Thiên Bá không nghĩ tới binh khí của Thiên Vũ lại thần dị như thế, đợi loan đao đã tới quá gần không thể né tránh kịp, lại bị loan đao đục thêm một lỗ trên thân thể, há miệng giận dữ gầm lên một tiếng thảm thiết. Truyện "Thiên Địa Quyết " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
Dưới bóng đêm, tiếng gầm phẫn nộ của Tiêu Thiên Bá vang cực xa.
Năm xưa vị cao thủ cấp Võ tướng này hùng bá một phương, hôm nay lại bị người ta đánh cho vô cùng chật vật, tính mạng như chỉ mành treo chuông.
Tiêu Quang Ảnh nghe thấy tiếng kêu thảm thiết kia, thân thể chấn động từng đợt, quay đầu hét lớn:” Ông nội ơi… nhớ bảo trọng thân thể, đừng để hắn đục nhiều lỗ quá nhé!”
“Cố gắng cầm cự, con đi mua xi măng về trét lại cho ông nội !” (Bg- ^^”)
Tiêu Thiên Bá quát um lên: “Không cần lo cho ta, cút mau.”
Thiên Vũ cười to nói: “Không có cửa trốn đâu!”
Tay phải vung lên, Cự Linh Chưởng hồng quang cực kỳ chói mắt, một chưởng ấn đỏ ngầu to chừng mười trượng y như Thái Sơn áp đỉnh lao tới Tiêu Quang Ảnh. xem tại
Đây là Cự Linh Chưởng Ấn do 64 chiêu Cự Linh chưởng ngưng tụ mà thành.
Ngày xưa thực lực Thiên Vũ không đủ cho nên chưởng ấn chỉ to chừng ba trượng, hôm nay thực lực Thiên Vũ tăng vọt, sau đó lại cắn nuốt đại lượng chân nguyên Đỗ Tinh Vũ và Tiêu Thiên Bá, thực lực đã đạt tới một trình độ mới, Cự Linh Chưởng Ấn theo đó gia tăng uy lực lên gấp bội, mạnh mẽ hơn gấp mười lần trước kia. Truyện "Thiên Địa Quyết " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
Dù đang chạy trốn, Tiêu Quang Ảnh vẫn rất cẩn thận, thỉnh thoảng quay đầu lại chú ý tình huống phía sau, lập tức cảm thấy nguy cơ. Truyện "Thiên Địa Quyết " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
Nhìn chưởng ấn khổng lồ bay tới, vẻ mặt Tiêu Quang Ảnh xám như tro tàn, khoảng cách của song phương ngày càng gần, điều này làm cho hắn sợ đến vỡ mật, vừa gấp rút chạy đi vừa tức giận gào thét.
Nhìn bộ dạng Tiêu Quang Ảnh không cam lòng, trong lòng Thiên Vũ hưng phấn không nên lời, cười khẩy nói theo: “ Tiêu Quang Ảnh, đời này ngươi nhất định phải thua trong tay ta, mặc kệ ngày xưa ngươi ưu tú cỡ nào, ngày sau ngươi vĩnh viễn không thể so sánh với ta. Dĩ nhiên, đối với ngươi mà nói chuyện tương lai đã không còn là ý nghĩa gì nữa, bởi vì tối nay ngươi đã thành người chết rồi.”
Tiêu Quang Ảnh lạnh lùng nói: “Thiên Vũ, ngươi không nên đắc ý, dù cho biến thành lệ quỷ ta cũng không bỏ qua cho ngươi đâu.”
Oán khí nồng đậm lan tỏa trong bóng đêm, theo thanh âm tức giận không cam lòng kia từ từ biến mất, nguy hiểm đã tới.
Chưởng ấn khổng lồ trấn áp hết thảy, uy lực mạnh mẽ không thể đối nghịch.
Mặc dù Tiêu Quang Ảnh không cam lòng, nhưng vẫn không thể chống lại được vận mệnh.
Đột nhiên ngay lúc Tiêu Quang Ảnh sắp bị Cự Linh Chưởng Ấn đánh trúng, trên bầu trời đêm đột nhiên xuất hiện một thân ảnh màu đen bay tới, vừa lúc đụng vào Cư Linh Chưởng Ấn của Thiên Vũ, nháy mắt đã chấn cho chưởng ấn khổng lồ tan nát.
Một khắc kia, trong lòng Thiên Vũ nổi lên một tia cảm giác không tốt, bật thốt lên: “Người nào dám phá hỏng đại sự của ta.”
Âm thanh chói tai vang lên trong bầu trời đêm, tựa như tiếng cười của ác ma, làm cho người ta toàn thân chợt lạnh.
“Một chính một tà, một nam một nữ, một âm một dương, đồng thể xưng tôn.”
Theo thanh âm tản ra, tia sáng hội tụ trên thân người kia, ánh sáng lan ra trong bầu trời đêm, nháy mắt chiếu sáng cả một vùng.
Thiên Vũ nhìn người mới tới, ánh mắt toát ra cảm giác lo lắng, nói: “Cơ Tinh, ngươi vẫn là không nhịn được muốn cướp đoạt thứ ở trên thân ta hả? Đó không phải là lựa chọn sáng suốt đâu.”
Thì ra ở trong thời khắc quan trọng nhất, Cơ Tinh hai đầu đột nhiên xuất hiện, tạm thời hoá giải nguy cơ cho Tiêu Quang Ảnh.
Nhìn Thiên Vũ, Cơ Tinh âm dương quái khí nói: “Nếu ngươi đã biết ta có ý đồ với thứ ở trên người ngươi, ngươi không nên ở lại chỗ này rồi.”
Thiên Vũ phản bác: “Ta biết rõ ngươi sẽ đến, còn đặc biệt ở lại nơi này chờ đợi, đó là vì ta không sợ ngươi.”
Tiêu Quang Ảnh giờ phút này đứng ở phía sau