Quyen 1 - Chương 4
Hiệu dụng thần kỳ
Dịch: A Tút
Nguồn: Banlonghoi
Nắm hạt châu ở trong lòng bàn tay, Minh Hạo mơ hồ cảm giác được hạt châu hơi hơi nảy lên, giống như là một mầm móng đang muốn nảy mầm, định phá vách tường mà ra.
Thiên Vũ cực kỳ kinh ngạc, nghiêm túc cảm thụ một hồi lâu, cảm giác nọ càng phát ra rõ ràng, thế nhưng hắn vẫn không rõ nguyên do.
Trầm tư chỉ chốc lát, Thiên Vũ lẩm bẩm: "Kỳ quái, hạt châu này thế nào làm cho người ta cảm giác có tánh mạng? Nó lại vì sao lưu lại trong cơ thể, có tác dụng gì? Chẳng lẽ thứ này thật sự là một kiện bảo vật? Nếu là như thế, ta nên nghĩ một biện pháp cẩn thận thu hồi nó, miễn cho người khác phát hiện ra."
Suy nghĩ một hồi, Thiên Vũ nghĩ ra một phương pháp cất dấu, tìm một dây lưng nhỏ đục một lỗ trên đó, gắn hạt châu kia vào trong, sau đó quấn ngang cổ, cất giấu kỹ lưỡng.
(Bản dịch chính xác thế nha, thằng cha này có sở thích lấy dây lưng xích cổ - DG T_T)
Một khắc kia qua đi, thân thể Thiên Vũ chấn động, thoáng cái nhảy dựng lên, trên mặt tràn đầy nét kinh ngạc, trong miệng kinh hô: "Moá ơi, đây là chuyện gì hả, vì sao tim của ta tại gia tốc đập loạn thế này, lại di động về phía hạt châu kia? Ai nha. . . không tốt. . . Thân thể bắt đầu nóng lên rồi, đây là thế nào vậy nè?"
Thiên Vũ cúi đầu nhìn xuống ngực, chỉ thấy hạt châu kia lún dần vào ở giữa ngực, kề sát da thịt của hắn.
Cảm giác nọ cũng rất kỳ quái, phảng phất như bên trong hạt châu có vật gì đang lưu động vậy, tiện đà sinh ra lực hấp dẫn rất mạnh, khiến cho trái tim Thiên Vũ gia tốc nhảy lên, cũng di chuyền dần về phía hạt châu kia.
Ngoài ra, theo trống ngực Thiên Vũ gia tốc, thân thể của hắn nóng lên nhanh chóng, một cỗ nhiệt lưu ấm nóng dào dạt dũng mãnh ập vào vào tứ chi bách hài của hắn, cảm giác cực kỳ thoải mái.
Cảm giác như thế, Thiên Vũ trước kia chưa từng có nhận thức qua, bởi vậy hắn rất kinh ngạc, ngay từ đầu có chút sợ hãi, thẳng đến một lát sau, cảm giác được thân thể không có gì khác thường, ngược lại quanh thân có lực, hắn mới chậm rãi yên lòng.
Hoạt động tứ chi thử vài cái, Thiên Vũ cảm giác được cả người rất có lực, giống như ăn trúng Đại Lực Thần Hoàn, cảm thụ cái loại lực lượng tràn đầy này, muốn sảng khoái bao nhiêu là có bấy nhiêu.
Cười hắc hắc, Thiên Vũ thấp giọng lẩm bẩm: "Bảo bối tốt, nghĩ không ra hạt châu này dĩ nhiên thần kỳ như vậy, thật sự quá tốt rồi."
Vì để xác minh phỏng đoán trong lòng, Thiên Vũ gỡ hạt châu từ trên cổ xuống, nhất thời cái loại cảm giác kỳ diệu kia thoáng cái biến mất.
Nắm ở trong lòng bàn tay, Thiên Vũ lại có cảm giác đó, chỉ là rõ ràng chậm lại rất nhiều, điều này làm cho hắn hơi hơi nghi hoặc.
Thay đổi một tay khác, Thiên Vũ cảm giác không khác biệt lắm, tựa hồ hạt châu này ở trong lòng bàn tay phát huy không ra thần hiệu. Truyện "Thiên Địa Quyết " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
Nghĩ vậy, Thiên Vũ đột nhiên ngậm hạt châu trong miệng, cảm giác kỳ diệu nọ lại nảy lên trong lòng, trình độ mãnh liệt cũng không mạnh như để ở ngực. Truyện "Thiên Địa Quyết " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
Thiên Vũ tiếp tục di động hạt châu, chậm rãi nhận thức loại cảm giác này, cuối cùng phát hiện áp hạt châu vào vị trí trái tim thì cảm giác rõ ràng nhất, mãnh liệt nhất, hình như có một đoàn liệt hỏa hừng hực thiêu đốt, không ngừng cung cấp năng lượng cho hắn.
Một khắc kia, Thiên Vũ tựa như đặt mình vào trong liệt hỏa, tốc độ trái tim đập so với bình thường nhanh gần gấp đôi, nhưng hắn không có cảm giác khó chịu hít thở không thông, mà ngược lại cả người thoải mái, lực quán đầy kinh mạch quanh thân, xuyên qua tứ chi bách hài, lực lượng tựa như dùng mãi không hết.
Nắm giữ được bí quyết này, Thiên Vũ cực kỳ cao hứng bật người nhảy lên một cái, rồi lấy ra dây lưng gắn hạt châu vào lại, sau đó cố định tại vị trí tâm tạng, để hạt châu dán sát vào da thịt của mình. Truyện "Thiên Địa Quyết " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
Kể từ đó, người ngoài hiển nhiên không thể phát hiện, mà hạt châu lại không bị rơi rớt, còn có thể không ngừng cung cấp lực lượng cho Thiên Vũ, có thể nói là nhất cử tam tứ tiện.
Chuẩn bị cho tốt hết thảy, Thiên Vũ cẩn thận kiểm tra lại một lần, sau khi xác định không có sơ hở gì nữa, hắn thu hồi bộ mặt vui sướng tươi cười kia lại.
Rất nhanh, canh cá nấu xong xuôi hết thảy, Thiên Vũ nhấm nháp một chút, cảm giác mùi vị khá tốt, không nhịn được uống luôn hai chén, lại ăn thêm một ít thịt rùa.
Hai chén cạn nhách, Thiên Vũ chỉ cảm thấy toàn thân