Năm 1058 theo lịch đại lục, binh biến nổi lên khắp nơi. Tam đại quốc gia của nhân gồm Mộc quốc, La Thành cùng Nhiên Hạ đồng loạt phát binh. Các môn phái lớn nhỏ lục tục cử ra các trưởng giả đi theo đại binh. Hai phái ở ma tộc cũng đồng thời phát lệnh, quân đoàn lớn nhỏ nhanh chóng xuất phát. Tất cả đều cùng một mục đích, hướng về Hư Không Huyễn Cảnh, tru diệt bất tử nhân.
Tình thế cấp bách, Vô Danh cùng Tư Đồ Nghệ Mưu dẫn theo ba trăm tộc nhân tinh anh, đến tìm Lam Mạnh Khải. Đoàn người cùng một mục đích, cứu về Hắc Diệm Vương đời thứ bảy, Hại Thiên Thu.
Má một trong tứ đại gia tộc, vốn dĩ sẽ tiếp tục án binh bất động, Hạ gia lại bắt đầu có động tĩnh. Hạ gia chủ Hạ Thiên Quang trong ngày ra lệnh nhân lực đi khắp nơi, không biết mục đích là gì. Trong khi đó, bản thân Hạ Thiên Quang cùng bảy vị tộc trưởng lại đóng cửa phong tỏa, ở trong thạch thất không ra.
Bên trong huyễn cảnh, nhóm người Thuấn Giai theo dấu chân Vãng Sinh. Còn ba người Hại Thiên Thu lại lục tục chuẩn bị nhận truyền thừa. Vạn Toàn vì tránh cho các nàng bị quấy rầy, trực tiếp bố trí một đạo phòng hộ lên người Hàn Tuyết Âm. Hại Thiên Thu cũng đồng dạng, dáng lên người của nàng mấy cái tiên giai phòng ngự phù. Xong lại thấy không đủ, tiếp tục dáng mấy chục cái định thân phù.
Dương Thời Minh nhìn tiểu muội muội toàn người là bùa, nói: "Ngươi đây là muốn đem nàng thành xác ướp không bằng?"
Hại Thiên Thu khinh bỉ liếc hắn: "Vẻ đẹp quan trọng hay mạng quan trọng?"
"Coi như ngươi có lý." Dương Thời Minh gật gù lùi ra sau.
Vạn Toàn tiên tôn không màn hai tên rảnh rỗi ngồi cãi cọ, tay áo uốn lượn, thiên địa linh khí lập tức tụ về quanh phần hồn của hắn.
Hàn Tuyết Âm thấy vậy, lập tức ngồi xếp bằng, bắt đầu vào minh tưởng.
Hại Thiên Thu cũng đón đi lên, tay múa pháp quyết, đem linh lực của Vạn Toàn thu nạp vào người. Lại dẫn dắt nguồn linh lực này đi một vòng, thanh tẩy giảm bớt, lại dùng linh lực cùng máu của chính Hại Thiên Thu trung hòa. Cuối cùng truyền vào Hàn Tuyết Âm là một nguồn linh lực cường đại lại thật nhu hòa, ngoài dự đoán vô cùng thích hợp với nàng.
Vạn Toàn cùng Hại Thiên Thu sau một lúc bàn bạc, quyết định để lên người Hàn Tuyết Âm ba đạo cấm chế. Hàn Tuyết Âm đến tu vi nhất định, có thể hoàn toàn mở ra ba đạo cấm chế này. Như vậy Hàn Tuyết Âm không cần phải lo lắng căng cơ không vững, mà vẫn có thể hoàn toàn vận dụng Thiên Tượng Không.
Hại Thiên Thu một bên điều động hắc hỏa, một bên điều động kim hệ linh lực. Dưới chân nàng nhàn nhạt hình thành từng vòng sáng pháp trận, tỏa hào quang đẹp đẽ.
Vạn Toàn cũng không kém là bao, linh lực khắp nơi tụ về, hình thành từng đồ án tiên hạc tỏa sáng rực rỡ. Hắn dùng tay đánh hình thái cực, ánh mắt ra hiệu Hại Thiên Thu.
Hại Thiên Thu gật gật đầu, đem đầu ngón tay cắn nát. Máu đào mãnh liệt từ đầu ngón tay tuông ra, phiêu diêu giữa không trung. Hại Thiên Thu tay phải làm kiếm chỉ, hư không vẽ bùa. Bùa chú sáng lên một cái, bay thẳng tới chỗ Hàn Tuyết Âm. Đạo phong ấn thứ nhất hoàn thành!
Đồng thời trên trời lập tức kéo mây đen ngùn ngụt, sấm sét xé ngang trời. Dương Thời Minh ôm kiếm nhìn trời, lại nhìn Hàn Tuyết Âm tràn đầy linh lực. Hắn nhịn không được hướng Hại Thiên Thu nói: "Nàng muốn đột phá!"
Hại Thiên Thu liếc mắt nhìn trời, sau lại tiếp tục tập trung bấm pháp quyết. Tiểu nha đầu muốn đột phá cũng nằm trong suy tính của nàng. Nhưng mà lôi kiếp thật sự quá hung mãn đi. Lúc trước thay nàng đỡ một đạo thiên lôi, Hại Thiên Thu vẫn còn nhớ rõ đây!
Vạn Toàn tiên tôn coi như cũng dốc hết vốn luyến vào Hàn Tuyết Âm, vừa thấy trời chuyển sắc, hắn liền phân ra một tay bấm phòng ngự pháp trận.
Hại Thiên Thu cũng điều động ra Thiên Ma Xích, từng tầng dây xích nhanh chóng bao bọc xung quanh Hàn Tuyết Âm. Liệt tổ liệt tông trên cao, càng thề lần là lần cuối nàng đem Thiên Ma Xích ra làm đồ đỡ đạn. Sư phụ, thông cảm cho đệ tử, tức phụ lớn hơn trời!
Dương Thời Minh thấy trận thế huy hoàng, một bên chậc chậc lưỡi khen hai người kia dụng công, một bên nhanh chóng tìm chỗ núp. Khổ nỗi, cái đảo bay này trừ mặt đất trạm khắc tinh xảo, hoàn toàn không có thứ khác thì biết núp ở đâu?!
"Ầm ầm ầm!" Từng tiếng vang dội, đạo lôi kiếp thứ nhất bổ xuống mang theo từng trận linh lực chấn kinh.
Hại Thiên Thu cùng Vạn Toàn đồng thời tích tụ linh lực vào một tay, hòa với nhau sau đó đồng loạt đánh ra. Hai dòng linh lực, đối đầu với một đạo thiên lôi ngay lập tức tạo thành một vụ nổ kinh thiên. Hại Thiên Thu thậm chí có thể cảm thấy khí huyết của bản thân bị một hồi chấn động không nhẹ.
Vạn Toàn thì may mắn hơn, hắn chỉ còn tàn hồn nên cũng không cảm giác được gì nhiều. Hắn nhìn về phía Hại Thiên Thu một mái tóc đen không biết từ khi nào đã chuyển sang màu vàng óng, lên tiếng: "Ngươi còn trụ nổi không?"
"Không trụ nổi cũng phải trụ!" Hại Thiên Thu nhìn hắn, quăng lại một câu.
"Vậy thì ráng trụ cho vững!" Vạn Toàn bật cười một tiếng, trên tay cũng bắt đầu thay đổi pháp quyết: "Ta sẽ đẩy nhanh tiến độ, còn lại giao cho ngươi!"
Hắn vừa dứt lời, Hại Thiên Thu liền cảm nhận một luồng linh khí thêm mãnh liệt. Hại Thiên Thu đỏ mắt trừng hắn, xong cũng không dám nói gì hơn, chỉ có thể gia tăng tốc độ bấm pháp quyết. Lão già này thật là, cứ muốn tăng là tăng ngay sao?!
Vạn Toàn như nghe được tiếng lòng của nàng, trừng lại nàng: "Thiếu tôn trọng tiền bối!"
Hại Thiên Thu cũng không thèm tiếp tục để ý hắn, lần này quả thật nàng có chút đánh giá cao bản thân. Cũng như nàng có chút quá khinh thường linh lực của Vạn Toàn tiên tôn. Linh lực của hắn hung hăng hơn nàng nghĩ. Để chuyển hóa hoàn toàn một chu kỳ linh lực, có thể nói tốn của nàng không biết bao nhiêu sức lực. Đến nổi chỉ mới đạo phong ấn thứ nhất mà nàng đã có thể cảm thấy bản thân đang dần kiệt sức bằng tốc độ chóng mặt.
Vạn Toàn nhìn sắc trời lại tiếp tục u ám, trên tay lập tức đánh ra mấy đạo pháp trận, linh lực dũng mãnh tuôn trào.
Hại Thiên Thu đối mặt với linh lực ập tới, lặng lẽ liếc nhìn Hàn Tuyết Âm đang ngồi giữa trung tâm. Nàng không khỏi cắn răng, tay phải chắp thành kiếm chỉ, trực tiếp cắt cổ tay trái. Máu đỏ mãnh liệt trào ra, mang theo nồng đậm mùi thơm cũng như cảnh tượng khiến người hãi hùng.
Máu đỏ lưu chuyển tạo thành một vòng tròn xung quanh thân nàng, rồi lại cùng linh lực của Vạn Toàn hòa quyện với nhau. Hại Thiên Thu quả thật có chút cảm thấy may mắn nàng là bất tử nhân, nếu là nhân tộc chắc là nàng đã chết vì mất máu.
Trên đỉnh đầu, thiên kiếp lại tiếp tục ầm vang. Đạo thiên lôi thứ hai đánh xuống. Lần này, lôi kiếp trực tiếp đánh vào Thiên Ma Xích. Hại Thiên Thu có thể cảm nhận rõ ràng từng trận rung động từ dây xích truyền tới. Nàng không khỏi trong lòng mặc niệm, niệm một trăm biến xin lỗi các đời Hắc Diệm Vương.
Thiên kiếp vừa xong, đạo phong ấn thứ hai cũng hình thành, Vạn Toàn ngay lập tức tiếp tục đẩy nhanh tốc độ. Cũng giống như Hại Thiên Thu, hắn muốn truyền thừa trong thời gian ngắn nhất. Thứ nhất là để tránh cho Hàn Tuyết Âm phải chịu áp lực từ cả hai phía. Thứ hai là thời gian của hắn không còn quá nhiều. Dựa vào tình trạng hiện giờ, tàn hồn của hắn rất có thể sẽ tan biến bất cứ lúc nào.
Chỉ khổ nhất là Hại Thiên Thu, phải căng người làm vật dẫn. Kỳ thực Vạn Toàn cũng không nỡ, nhưng ai bảo Hại Thiên Thu là bất tử nhân, trời sinh thể xác hòa hợp với thiên địa vạn vật, lại tu vi cao. Không lấy nàng ra làm bia đỡ đạn thì biết lấy ai?
Hại Thiên Thu vừa thi pháp, miệng vừa than ngắn thở dài. Tính qua tính lại, nàng vẫn là người thiệt thòi nhất. Xong vụ này nàng nhất định phải đè tiểu nha đầu ra đòi một trận bồi thường mới được. Ví dụ như ôm ôm, hôn hôn, sau đó... a ha hả hả...
Chỉ cần nghĩ tới mấy cảnh tượng dính dính, sến súa, Hại Thiên Thu không khỏi cảm thấy tinh thần phấn chấn. "Ầm ầm ầm!" Đạo thiên lôi kế tiếp lại đến. Lần này lôi kiếp thế đến có chút