Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
Nghiên Ca mất tích!
Chuyện này thật sự quá đáng sợ!
Mới sáng sớm, Yến Thất và Cố Hân Minh đã bị dìm chết dưới ánh mắt lạnh lẽo âm 3u của Lục Lăng Nghiệp. Họ đã
liên hệ mạng lưới tình báo trong nước rồi, cũng đã làm việc với bộ phận xuất nhập cảnh của Pháp rồi, nhưng vẫn
khôn1g thể điều tra được bất kì manh mối gì liên quan tới lộ trình của Nghiên Ca.
Từng giây từng phút trôi qua, sắc mặt Lục Lăng Nghiệp càng 9lúc càng âm u khó coi.
Bầu không khí nặng nề bao trùm căn biệt thự.
Cố Hân Minh bực bội và mái tóc vốn được chải chuốt kĩ càng củ3a mình đến rồi tung cả lên, ngồi lầm bầm trước
máy tính: “Một người sống sờ sờ ra đó lại có thể bay hơi mất tăm mất tích được sao? Cổ Nghiên Ca, c8ô được lắm.
Tôi phục cô rồi đó!”
Một ánh mắt sắc như dao phóng đến từ ghế sofa bên cạnh cửa sổ sát đất, Cố Hân Minh lắc lắc đầu, nói ra điều mình
vẫn nghi ngờ: “Lục lão đại, anh có chắc là Cố Nghiên Ca đã rời khỏi Paris không?”
Lục Lăng Nghiệp rít một hơi thuốc: “Điều tra! Nếu không còn cần đến cậu làm gì!”
Bia đỡ đạn!
Con mẹ nó, anh ta thực sự đã biến thành một cái bia đỡ đạn đúng nghĩa rồi, bị hành hạ không còn một cọng lông!
Yến Thất thờ ơ lạnh nhạt ngồi một bên, gương mặt hững hờ đang tỏ vẻ vô cùng lo lắng.
Có điều, nét suy tư hiển hiện trong đáy mắt cô mới rõ ràng làm sao!
| Buổi chiều, nắng gắt nhạt dần, không khí của những ngày vừa chởm cuối thu vô cùng dễ chịu, mặc dù hơi khô,
nhưng lại mang theo những làn gió mát rười rượi thấm vào lòng.
Vừa tờ mờ sáng, Simon đã lái xe đưa bà Ophy dạo quanh vài vòng nội thành Paris.
Sau một hồi dạo tháp Eiffel, họ lại đến quảng trường.
Bởi vì Nghiên Ca đi rồi, nên tâm trạng Ophy trở nên vô cùng sa sút.
Ngồi ở trong xe mà không tài nào vui