Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
Simon đứng ngoài cửa nhà, đưa tay gõ cửa.
Lát sau, bên trong vang lên tiếng dò hỏi: “Ai đó?”
Vừa nghe thấ3y giọng nói này, Ophy ngớ người quay sang nhìn Simon đầy tò mò.
Anh ta nhìn sang Ophy, đáp lại bằng tiếng Pháp: 1“Mark, là tôi đây!”
Vừa dứt lời, cửa mở ra, Lục Thiếu Nhiên tí từng cười toe nhìn anh ta: “Quay lại nhanh thế à?9”
Vừa nhìn thấy Lục Thiếu Nhiên, hàng chân mày vốn đang cau có của Ophy đã lập tức giãn ra. Bà gạt tay Simon ra,3
chạy vội vào nhà, sân vườn bên trong được thiết kế vừa rộng rãi lại có định hóng mát lộ thiên khiến hai mắt Ophy
sáng n8gời.
“Bà Ophy!”
Giọng nói trong trẻo non nớt của Sơ Bảo lập tức vang lên, hốc mắt Ophy bỗng chốc hoe đỏ.
“Marco, cháu yêu của bà…”
Ophy chạy ngay đến bên Sơ Báo, ra sức ôm chặt cậu bé vào lòng, hôn lấy hôn để. Trong đình hóng gió, Nghiên Ca
ngồi trên ghế mây, cười tủm tỉm liếc nhìn Ophy và Sơ Bảo đang ôm nhau, khóe miệng nở nụ cười.
“Không bị phát hiện chứ?”
Nghiên Ca nhìn Simon đang bước tới, hỏi một câu thăm dò.
Simon lắc lắc điện thoại: “Đương nhiên rồi!”
Nghiên Ca nháy mắt gật đầu, kéo Ophy và Sơ Bảo cùng ngồi trên ghế mây.
“Season, cháu dọa thím sợ chết khiếp, thím còn tưởng rằng mọi người đi đâu biệt tăm biệt tích rồi chứ?”
Ophy ôm chặt Sơ Bảo không buông tay, nửa mừng nửa lo, bà lên tiếng trách Nghiên Ca.
Nghe vậy, Nghiên Ca bất giác nhướng mày: “Sao có thể như vậy được ạ, chúng cháu cũng không nỡ rời xa thím!”
“Season, sao không ở bên trong nhà mà lại chuyển qua đây làm gì? Đây là đâu vậy?”
Ophy nghi ngờ đánh giá ngôi nhà, trông bên ngoài không quả thu hút, nhưng bên trong lại là kiểu nhà vườn xây
theo kiến trúc Pháp xưa, bà cảm thấy vô cùng khó kiểu.
Nghiên Ca quay sang nhìn với Simon,