Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
“Về nước, ly hôn với Thiếu Nhiên!”
Lục Lăng Nghiệp ngồi ở ghế lái, ánh mắt sáng rực nhìn con đường phía trước.
Anh kiên định nói, Nguyên Ca xoay người lại thì hít sâu một hơi: “Chủ… chú Út… nói gì vậy?”
Lúc này, phía 1chân trời đã sáng lên ánh mặt trời rực rỡ, Lục Lăng Nghiệp hơi cong môi: “Ly hôn với Thiếu
Nhiên!” Không ngập ngừng, khôn9g giải thích, Nghiên Ca nghe rất rõ ràng mấy chữ anh buột miệng nói ra.
Cô bổi rồi không ngừng chớp chớp mắt, mím m3ôi cười gượng: “Chú Út, anh nói đùa à?”
“Em thấy có giống không?”
Lục Lăng Nghiệp đảo mắt, ngũ quan tuấn 8tú, nghiêm nghị trông thật sự rất nghiêm túc. Nghiên Ca dầu môi:
“Không… giống!”
Đúng là trong lòng cô tràn đầy vui mừng nhưng nhiều hơn lại là thấp thỏm. Ở nhà, ông nội vừa mới đưa cô và
Thiếu Nhiên đến thành phố B, nếu như lúc này cô và Thiếu Nhiên ly hôn thì chẳng phải là tát vào mặt ông cụ hay
sao?
Hơn nữa, cô phải lấy lý do gì, lấy cớ gì để ly hôn đây? Cô nghĩ ông nội sẽ không dễ dàng đồng ý cho cô và Thiếu
Nhiên ly hôn.
Nhà họ Lục cơ ngơi lớn mạnh, là gia tộc lớn nên thể diện rất quan trọng, kết hôn đã không rõ ràng, nếu như lại đột
ngột ly hôn thì có khác nào cô đã tạt một thùng nước sơn lên thanh danh nhà họ Lục chứ!
Nghiên Ca nhíu mày bước xuống xe, đi vào con hẻm cùng Lục Lăng Nghiệp, không hiểu sao trong lòng lại nặng
trĩu.
Đột nhiên cô lại có chút không muốn về nước.
“Chuyện em lo lắng sẽ không xảy ra. Tất cả đã có anh rồi.”
Lục Lăng Nghiệp nắm lấy tay cô, liếc mắt nhìn khuôn mặt lo lắng của Nghiên Ca, nhẹ nhàng an ủi!
Nghiên Ca thở dài, cùng anh đi về phía cổng ngôi nhà, vừa ngước lên nhìn đã thấy ba vết đạn kỳ lạ trên cánh cửa
cổng. Bởi vì trước đây cô đã nhìn thấy dấu vết như vậy trên cửa sổ của biệt thự Cảnh Hào ở thành phố B, cho nên
lần này nhìn thấy cũng không quá ngạc nhiên, không những vậy còn chỉ vào đó: “Chú Út, là anh làm à?”
“U”
Thái độ không hề che giấu của Lục Lăng Nghiệp khiển Nghiên Ca bất đắc dĩ cụp mắt thở dài Anh đúng là người
đàn ông ngang ngược không thèm nói lí lẽ.
Đẩy cửa ra, Nghiên Ca không khỏi sốt ruột.
Nửa đêm lại bị chút Út đưa đi, cô còn chưa kịp nói gì với Thiếu Nhiên và Ophy.
Không biết bây giờ họ đã lo lắng đến mức nào rồi?
Nghiên Ca buông tay Lục Lăng Nghiệp, vội vàng đi vào, chưa kịp nhìn rõ tình hình bên trong thì đã nghe thấy
từng đợt tiếng cười vang, tiếng hoan hô: “Ôi chao, Sơ Bảo nhà chúng