Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter
*********************************
Sở Bảo đúng là nhóc nghịch ngợm, hành động này của bé đã khiến ánh mắt Lục Lăng Nghiệp dịu dàng như hóa
thành nước. Con trai 3của anh!
Cố Hân Minh nhìn cảnh này thì khuôn tràn ngập ý cười: “Lục lão đại, chuyện này tôi hoàn thành xuất sắc đúng
1chứ?”
Nghiên Ca liếc nhìn anh ta và Yến Thất Thấy Tiểu Yến mỉm cười nháy mắt mấy cái với mình thì trong lòng như
hiểu9 ra, có lẽ họ đã nói gì đó nên mới có thể trấn an Sơ Bảo.
“Ngoan!”
Lục Lăng Nghiệp không có kinh nghiệm chun3g đụng với trẻ con, nên khi đối mặt với khuôn mặt trắng nõn xinh
đẹp của Sơ Bảo, dưới vẻ ngoài lạnh lùng của anh còn ẩn chứa c8ả sự nôn nóng bất an. Anh không biết mình nên nói
gì, chỉ có thể ôm chặt Sơ Bảo trong lòng, ánh mắt hai bố con chạm nhau, con nhìn bố, bố nhìn con.
“Vợ à, sao em lại đi đột ngột như vậy, còn không thèm nói tiếng nào!”
Lục Thiếu Nhiên đang đứng nhìn chú Út ôm Sơ Bảo thì bỗng lại quay sang nhìn Nghiên Ca ở bên cạnh, vẻ mặt đầy
tủi thân. Nghiên Ca khẽ cười: “Thiếu Nhiên, em… có việc đột xuất cho nên phải đi gấp.”
“Hóa ra là vậy à! Tối hôm qua anh nghe thấy tiếng động, ai ngờ lúc đi ra đã không nhìn thấy bóng dáng của em
đâu rồi, em làm anh sợ suýt chút nữa thì báo cảnh sát.”
Lục Thiếu Nhiên vừa nói vừa nhìn Lục Lăng Nghiệp, lương tâm xấu xa nghĩ, chú Út, chủ đã đạt đến trình độ dám
bắt vợ của cháu đi, vậy thì cháu cũng sẽ làm cho chú tức chết.
Quả nhiên, một câu “vợ à” của Lục Thiếu Nhiên thoáng cái đã khiến đôi mắt lạnh lùng của Lục Lăng Nghiệp
phóng ra ánh nhìn lạnh lẽo.
Lục Thiếu Nhiên không còn chút dũng khí rụt cổ lại, trốn sau lưng Nghiên Ca: “Vợ à, anh lạnh!”
Nghiên Ca mỉm cười nhìn cuộc đối đầu trong im lặng giữa Lục Lăng Nghiệp và Lục Thiếu Nhiên, tràn đầy áy náy
nói: “Thiếu Nhiên, em xin lỗi vì đã khiến anh phải lo lắng rồi. Ophy đầu? Còn Simon anh ấy…”
Lục Thiếu Nhiên mím môi: “Ophy đã biết rồi!”
Trong lòng Nghiên Ca có hơi căng thẳng: “Biết rồi?”
“Ừ. Tên chết bầm kia không thèm nói tiếng nào đã quay về nước M, Ophy cũng đã mắng anh ta một trận ra trò rồi.
Đáng đời anh ta!”
Nghiên Ca há miệng ngạc nhiên, cô quay sang nhìn Lục Lăng Nghiệp, Yến Thất lại bước tới ôm lấy bả vai cô:
“Nghiên Ca thân yêu à, lúc này không cần quan tâm Simon đầu. Chị yên tâm. Anh ta đã gọi điện cho Ophy báo bình
an rồi nên chị không cần lo lắng nữa đâu!”
Lời giải thích của Yến Thất giống như đã cho Nghiên Ca một liều thuốc an thần.
Cô hơi sững sờ nhìn Lục Lăng Nghiệp, không cần nói cũng biết những việc này nhất định là anh đã âm thầm sắp
xếp.
Nghiên Ca không biết phải làm sao lắc đầu thở dài: “Vậy… em đi xem Ophy nhé!”
Cô quay người đi vào nhà, thấy bóng dáng bận rộn của Ophy ở trong phòng