"Nhị tiểu thư?" Tinh Hàm chọn mi nâng mắt nhìn Ngôn Thương Du. Người này không phải tứ cố vô thân sao?
"Ân. Là muội muội song sinh của ta, Ngôn Thương Đình." Ngôn Thương Du gật đầu một cái.
"Chẳng phải phò mã nói toàn gia chỉ có một mình ngươi? Sao bây giờ nơi đâu ra một vị muội muội?" Không đợi Tinh Hàm nói, Vu Hoa cũng nhịn không được tò mò hỏi.
"Ta không thích thì không nói, thích cũng không nói cho ngươi." Ngôn Thương Du hất mặt khinh thường xem Vu Hoa. Giỏi cái gì không biết nhưng giỏi nhất là kím chuyện với ta, nữ nhân khó ưa.
"Ngươi..." Vu Hoa sắp mắng người rồi, Vu Nhã một bên mặt đầy bất đắc dĩ kéo tay Vu Hoa lại. Mỗi lẫn cùng phò mã nói chuyện chưa đến ba câu lại thành đấu khẩu, một chút kiềm chế cũng không có.
"Phiền phò mã giới thiệu Nhị tiểu thư một chút." Tinh Hàm nhàn nhạt nói.
"Dù sao cũng là muội muội của phò mã, bổn cung thân là tẩu tử, cũng không thể thất lễ." Bổ sung thêm một câu, bất kể về lí về tình đều khiến Ngôn Thương Du không muốn nói cũng phải nói.
Ngôn Thương Du trên mặt thì trề môi ghét bỏ, nhưng trong lòng đã sớm mừng thầm. Chuyển thân ngồi lên một cái ghế dựa, dựa dài ra, tay chống lên bàn, nhàm chán nói:
"Mẫu thân ta sinh ra long phượng thai, ta là ca ca, Đình nhi là muội muội. Chúng ta trước giờ tính tình không hợp, không thích đi cùng nhau. Ngao du tứ hải, muội ấy đi đông thì ta đi tây, muội ấy ra bắc thì ta vào nam. Chính là như vậy thôi, có lẽ chơi hết tiền rồi nên đến chỗ ta cướp tiền." Ngôn Thương Du một tay xoay xoay mấy sợi tóc rơi phía trước, tay nâng trà lên uống một hớp rồi tiếp tục. Không biết là nói cho mọi người hay tự nói với bản thân.
"Nhìn mặt là cảm thấy chán ghét, chơi xong liền cút chứ đừng lãng vãng trước mặt ta. Nói đến Giang Nam sao không chết phức ở đó cho rồi còn đến kinh thành làm gì." Ngôn Thương Du nói xong liền đứng dậy định đi ra ngoài.
"Có vẻ phò mã không thích nhị muội?" Tỳ nữ lên dọn sạch sẽ bàn ăn. Dâng lên hai tách trà cho Ngôn Thương Du và Tinh Hàm. Tinh Hàm nâng tách trà lên nhấp môi một chút.
"Thích cũng được, không thích cũng được, chính là ta tuyệt đối không bao giờ muốn nhìn thấy mặt nàng." Nói rồi liền phất tay áo rời đi. Tinh Hàm nhìn nét mặt ẩn nhẫn phận nộ kia, có chút khó hiểu nhưng không giải thích được.
"Đi điều tra Ngôn Thương Đình."
"Tuân lệnh." Vu Phong từ đâu rơi xuống quỳ trước mặt Tinh Hàm rồi quay người liền nhảy đi mất.
"Như con khỉ đột!" Nghe đâu đó tiếng Vu Vũ lẩm bẩm.
_
"Công chúa!" Vu Nhã khẽ gọi Tinh Hàm.
"Ân?" Tinh Hàm dùng bút trên tay, bức tranh thủy mặc chưa hoàn thành nhưng đã thấy được bóng cây cô liêu bên sườn núi.
"Phò mã gia hôm nay nửa chân cũng không bước ra cửa phủ, chỉ đi lòng vòng trong phủ nhưng lại đến chỗ quản gia lấy bạc." Vu Nhã báo cáo lại hành trình hôm nay của Ngôn Thương Du.
"Xem ra thật sự không muốn nhìn thấy vị kia." Tinh Hàm nhàn nhạt cười, càng ngày càng tò mò xem vị muội phu này là như thế nào.
"Sao Vu Phong chưa về nữa? Ngứa chết ta, thật muốn biết cái Ngôn Thương Đình có như tên Ngôn Thương Du khó ưa vậy không?" Vu Hoa chẹp chẹp miệng, hôm nay không đấu khẩu với hắn nên có chút ngứa miệng.
"A Hoa! Ngươi từ khi nào học được thói xấu như vậy?" Vu Nhã níu tay Vu Hoa trừng mắt nàng một cái.
"Hắn... Xùy! Ta không nói nữa là được chứ gì." Vu Hoa trề môi ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
Vu Nhã nghe vậy cũng buông tay quay về vị trí phục bên Tinh Hàm. Vu Hoa nhìn ấm áp trên tay đột nhiên biến mất, lấy tay còn lại tự cầm tay mình.
Lạnh ngắt, ấm chỗ nào đâu! Tay nàng lành lạnh chụp lên cũng không mang lại được cái ấm ban nãy, liếc liếc nhìn tay Vu Nhã liền không nhìn nữa rồi nghiêm chỉnh đứng đàng hoàng bên cạnh Tinh Hàm.
"Công chúa." Vu Phong, Vu Vũ đột nhiên từ trên đáp xuống quỳ trước mặt Tinh Hàm. Nếu không phải đã quen với tác phong làm việc của họ, đổi lại là người khác chắc chắn bị hù không nhẹ.
"Hửm?" Tinh Hàm nâng mắt nhìn Vu Phong, bởi vì Vu Vũ đến là để nghe