Ánh nến phất nhẹ theo cơn gió, sáng lên chiếu lên gương mặt như ngọc, không chút tì vết, diễm mỹ tuyệt tục của Tinh Hàm. Gió từ cửa sổ thổi vào nhè nhẹ làm những ngọn tóc mây bay lung lay theo gió. Một bàn tay đẹp, thon dài lười biếng tựa cằm, đôi mắt long lanh trước nến như nước mùa thu, mi tự tân nguyệt, chăm chú nhìn vào án thư trên bàn. Tay còn lại nhẹ nhàng đặt lên thư, từng trang từng trang chầm chậm lật qua. Cảnh đêm, một mỹ nhân trụ cảnh, cứ như vậy mà đẹp say lòng người.
"Điện hạ, chiều nay phò mã vẫn không ra khỏi phủ nửa bước, hết rúc trong thư phòng lại đi lòng vòng khắp phủ, lúc nãy đã về phòng ngủ. Nhìn phò mã có lẽ đã sắp nhàm chán chết nhưng nhất quyết không ra ngoài." Vu Nhã mở cửa bước vào, nói lại hành trình cả ngày hôm nay của Ngôn Thương Du.
"Ân." Tinh Hàm nhàn nhạt đáp. Vì đề phòng Ngôn Thương Du một chút nên mới cho người xem chừng hắn, vốn dĩ hắn muốn làm gì nàng cũng chẳng quan tâm.
"Cốc... cốc... Công chúa, là thuộc hạ." Sau tiếng gõ cửa vang lên tiếng của Vu Vũ.
"Vào đi." Tinh Hàm dừng lại, nhìn về phía của Vu Vũ cùng Vu Phong lần lượt tiến vào. Hiện tại trời đã tối, nếu như hai người lại chơi trò rớt từ trên xuống chỉ sợ có khi hù chết người nên rất lịch thiệp gõ cửa đi vào.
"Công chúa điện hạ." Hai người đồng loạt cúi người hành lễ rồi đứng thẳng. Dù sao cũng là thân cận thị vệ, nơi đây không có người ngoài cũng không cần quá câu nệ tiểu tiết.
"Hôm nay trong lúc tìm tung tích Ngôn Thương Đình, thuộc hạ thấy Lâm Minh xuất thành liền đi theo. Hắn vào một khách điếm ở ngoài Nam thành, đến trời sập tối thì một nữ nhân vào ngồi cùng bàn Lâm Minh. Người này mặt có tám phần giống phò mã, nhưng rất xinh đẹp đoan trang, đúng hơn chính là một mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành, diễm áp quần phương." Nói đến đây Vu Vũ có chút đỏ mặt, ngoài công chúa ra thì đây là lần đầu tiên gặp mỹ nữ tựa tiên vậy.
"Không phải thích người ta rồi chứ?" Vu Hoa đến bên cạnh đẩy vai Vu Vũ một cái cười xấu xa.
"Không... không phải. Chỉ là, lâu rồi mới gặp người đẹp như vậy." Vu Vũ có chút xấu hổ, mọi người đang nhìn hắn cười khúc khích làm hắn hận không có cái lỗ để chui.
"Sau này các người gặp nàng rồi biết. Hứ!" Vu Vũ thẹn quá thành giận, dám trêu hắn, sau này si ngốc chảy nước miếng trước mặt người ta liền cho các ngươi mất mặt chết.
"Phò mã gia trừ cái tính có chút khó ưa nhưng chính là tuyệt sắc nam nhân, huống chi muội muội song sinh." Vu Nhã chân thật đưa ra nhận xét.
"Nhà ta có công chúa đứng đầu, sau có A Nhã tỷ tỷ, tiếp theo tới ta. Ngươi nói xem nàng có thể chen tới đâu?" Vu Hoa một bên khinh thường Vu Vũ, tự tin nói.
"Tất nhiên là so cùng công chúa, ngươi làm gì có chân chen vào. À thua công chúa một chút xiu xíu, là một chút, à không là nhiều chút." Vu Vũ mặt đầy khinh bỉ nhìn Vu Hoa, vốn muốn nói Ngôn Thương Đình có thể so với công chúa. Nhưng thấy công chúa điện