Diệp Vy Vy lau khóe mắt, giọng nói nghẹn ngào, "Cố Cố, sao cậu không gặp được một người đàn ông thật lòng yêu cậu thế? Từ nhỏ đến lớn, cậu khắc khổ lại kiên cường, chẳng những học giỏi, nhân duyên cũng tốt, tất cả mọi người thích cậu, tại sao bạn không thể gặp được một người thực sự thích cậu chứ?”Cố Nhược Hy khó có thể cười được nữa, cô biết rằng Diệp Vy Vy đang cố ý trả đũa cô, bởi vì khi cô phát hiện ra rằng Mạnh Triết làm Diệp Vy Vy lớn bụng, cô vui lòng gửi cho họ một câu, "Tôi chúc hai người, liền cành đoạn nhánh, bỉ dực gãy cánh, đầu bạc không giai lão, hoa được không trăng tròn.”Cuối cùng, Hạ Tử Mộc còn bổ sung một câu, “Sinh con cũng chết yểu!”Diệp Vy Vy tức giận đến mức xanh cả mặt, hét lên với họ: "Tôi sẽ dùng sự thật để chứng minh rằng tôi và Mạnh Triết yêu nhau thật lòng!"“Diệp Diệp…” Cô đã từng gọi những người bạn thân nhất của mình như vậy, nhưng giờ nói ra chỉ cảm thấy khó chịu, nhưng Cố Nhược Hy vẫn là cố gắng để cho mình biểu hiện rất nhẹ nhàng, rất tự tại, “Đã bị trầm cảm tiền sản thì nên quan tâm nhiều hơn đến bản thân mình và đứa nhỏ đi, đừng lúc nào cũng để ý đến chuyện của người khác.
Lo lắng ảo não có thể làm cho bệnh thêm nặng đó.”Diệp Vy Vy sắc mặt có một giây cứng ngắc, ngược lại cười vuốt v3 cái bụng tròn trịa của mình, "Mạnh Triết và bố mẹ anh ấy rất quan tâm đ ến mình và đứa con trong bụng.
Họ nói phải để mình sinh con ở bệnh viện tư nhân mới an tâm, sợ mẹ con mình có gì sơ xuất.
Cậu biết đó, bệnh viện tư nhân mắc muốn chết.
Tuy mở nhà hàng, khách sạn nhưng cũng kiếm được ít tiền nhưng so với chồng Cố Cố là khoảng cách giữa bầu trời và mặt đất, cho xách giày cũng không xứng.”Cố Nhược Hy cười ha ha, gương mặt rạng rỡ và hoàn mỹ, không chút cáu kỉnh, "Diệp Diệp nói như vậy khách khí quá rồi.
Chúng ta từ nhỏ cùng nhau lớn lên, hai ta quan hệ tốt nhất, mình có cũng không để cậu thua thiệt.
Chồng cũng không giống như bạn trai, nói cho là có thể cho cậu được.
Nhưng mà bệnh viện Khang Thọ thuộc sở hữu của công ty chồng.
Mình sẽ thông báo cho