Cố Nhược Hy cắn răng chịu đựng, kéo mẹ tránh khỏi Lâm Hâm, đợi đến khi Lâm Hâm xuống lầu rồi mới đi xuống, Lâm Hâm lại duỗi tay cản trở đường đi của hai mẹ con họ, đôi mắt to đẹp của cô ta đảo trên người Dương Thư Dung một vòng: "Đây là dì sao? Có thể thấy được thời trẻ cũng là một người phụ nữ có tư sắc."Cố Nhược Hy có thể nghe ra được lời nói tràn đầy hàm ý của cô ta, trong suy nghĩ của Lâm Hâm thì mẹ là một tiểu tam, là người đàn bà đi phá hoại hạnh phúc của gia đình người khác, ngụ ý như vậy, vậy thì cô ta nhất định sẽ điều tra đến cuối cùng."Lâm Hâm, đây là bệnh viện, thân là một cô thiên kim tiểu thư có giáo dưỡng thì cô không nên ồn ào to tiếng như vậy." Giọng của Cố Nhược Hy lạnh lẽo.Lâm Hâm ôm ngực, bộ dáng tựa như rất sợ hãi: "Ây zô, có chỗ dựa vững chắc rồi có khác, nói chuyện cũng thẳng sống lưng như vậy! Hừ, nói chuyện giáo dưỡng với tôi." Cô ta tiến lên một bước, lại gần Cố Nhược Hy: "Cố Nhược Hy, cô còn biết mình là người có mẹ sinh mà lại không có mẹ dạy, dùng những thủ đoạn hạ lưu như vậy để thượng vị, bây giờ có phải đang rất vui mừng không?"Lâm Hâm cười đến vô cùng xinh đẹp, không nháy mắt nhìn chằm chằm Cố Nhược Hy, chỉ mong sao trên mặt cô có một vết nứt xuất hiện trên mặt Cố Nhược Hy, như vậy mới khiến cô ta được hả hê.
Cố Nhược Hy lại mảy may không có gì khác thường, sắc mặt vẫn bình tĩnh như thường lệ, ngược lại lại cong khóe môi cười một tiếng."Phải rồi, rất vui, cảm ơn đã quan tâm.""Nhược Hy à, thượng vị cái gì vậy?" Dương Thư Dung đương nhiên là có thể nhìn ra được giữa con gái mình và cô thiên kim này rất không thoải mái, không khỏi lo lắng, chỉ sợ Cố Nhược Hy ở bên ngoài đắc tội với những người có tiền, có thể bị người ta gây khó dễ."Không có gì, mẹ! Chỉ là...!chỉ là chuyện trong trường học thôi.
Chúng ta mau đi thôi, nếu không anh đợi lâu sẽ sốt ruột." Cô sợ Lâm Hâm sẽ nói thêm điều gì đó, nhanh chóng kéo mẹ xuống lầu.Lâm Hâm thấy Cố Nhược Hy chạy trối chết, nụ cười ở khóe miệng lại càng sâu.
Hóa ra Cố Nhược Hy vẫn luôn