“Cậu ăn quen tay nghề của tôi rồi, nếu như thực sự thích ăn sủi cảo tôi nấu, sau này thường xuyên đến đi!”Thấy mẹ nhẹ nhõm, Cố Nhược Hy gần như nhảy dựng lên vì sung sướng, cô vội vàng giục Lục Nghệ Thần ăn nhanh, cô vui vẻ ôm mặt nhìn anh ăn uống tao nhã.Từng động tác của anh ấy đều chính xác đến mức hoàn mỹ, không thừa một điểm, giống như một phong cảnh tuyệt đẹp, dù nhìn thế nào cũng không thể rời mắt.
Đặc biệt là lông mi đen dày của anh, đẹp đến mức không thể không nghĩ muốn đưa tay ra chạm vào.Lục Nghệ Thần thổi nhẹ rồi nhẹ nhàng đưa tới bên miệng Cố Nhược Hy, “Em nếm thử đi, hương vị không tệ đâu.:Cố Nhược Hy đã sững sờ hồi lâu, đột nhiên tỉnh táo lại, anh thực sự đã tự tay đút cho cô ăn! Hạnh phúc nhỏ nhỏ cắn một miếng, sợ mình một ngụm nuốt luôn thì anh lại thấy cô ăn uống không ưu nhã.
Ăn vào trong miệng, chỗ đó vẫn là sủi cảo, nhưng còn cảm thấy đó là tấm lòng của anh, ngọt đến nao lòng, đôi mắt đầy bong bóng đủ màu mà vỡ òa hạnh phúc.Dương Thư Dung nhìn họ, tình cảm trong mắt con gái không thể che giấu, nhưng nhìn thấy Lục Nghệ Thần, mặc dù đang ngồi trên khối tài sản hàng trăm tỷ, đẹp trai và giàu có, nhưng cậu ta không hề xa cách với con gái mình, không có tí xíu nào vỏ bọc của hào môn nhà giàu không thể không cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút.Sau khi Cố Nhược Dương và An Khả Hinh dùng bữa xong, họ vào phòng khách xem TV, Cố Nhược Dương muốn cho An Khả Hinh xem bộ phim hoạt hình yêu thích của mình.
An Khả Hinh ít khi chạm vào điều khiển, cô lặng lẽ liếc mắt nhìn phòng bếp, thấy Lục Nghệ Thần và Dương Thư Dung đang uống trà, hoàn toàn không có chú ý tới mình, cô nhanh chóng đổi đài.Khi chuyển sang kênh tài chính, An Khả Hinh đã rất choáng váng.
Trong bức hình được phát trên TV, một khuôn mặt quen thuộc rơi vào mắt cô rõ ràng.Chính anh ta! Người mà cô ấy luôn muốn tìm để nói lời cảm ơn! Lần trước trên đường ngẫu nhiên gặp