"Không ...!không có gì, chính là cảm thấy, tại sao cô ấy lại đính hôn sớm như vậy? Chẳng phải cô ấy rất yêu anh sao? Cô ấy còn thể hiện tình cảm với vị hôn phu, hoàn toàn quên mất anh."“Anh không phải cũng kết hôn rồi đó sao.” Thanh âm trầm thấp của Lục Nghệ Thần rơi xuống.
“Nhưng không giống nhau mà! Cô ấy không phải yêu anh đến chết đi sống lại sao? Nhiều năm như vậy đều không phải anh thì không gả mà? Dù em có phản đối thế nào, cô ấy cũng không lùi bước! Đột nhiên đính hôn thật kỳ lạ." An Khả Hinh lẩm bẩm.
Miệng thì lẩm bẩm nhưng trong lòng tâm trạng không tốt.Lục Nghệ Thần không hiểu An Khả Hinh định nói gì, "Không phải em đã sớm biết cô ấy đã đính hôn rồi sao? Hiện tại mới tới hỏi chuyện, chính em mới là kỳ quái đó?” “Em kỳ quái cái gì!” An Khả Hinh trợn tròn mắt, “Em là trước kia không có nhìn thấy, hiện tại nhìn thấy, chắc chắn không phải anh đang nói dối em, em không được tự do phát biểu ngôn luận của mình à?” Lục Nghệ Thần khẽ nhíu mày, luôn cảm thấy lời nói của An Khả Hinh có gì đó không ổn, nhưng lại không tìm ra nguyên nhân.
Anh nghi ngờ An Khả Hình và Tề Thiếu Cẩn quen nhau, nhưng theo nhận thức của anh ấy, An Khải Hinh và Tề Thiếu Cẩn chưa từng gặp nhau, thậm chí họ đã từng thấy qua nhau, An Khải Hinh lúc đó rất nhỏ và không nhớ gì cả, hoàn toàn không nhớ được Tề Thiếu Cẩn.Thấy Lục Nghệ Thần nghi ngờ, An Khả Hinh vội xua tay, "Quên đi, chỉ cần Tô Nhã không phải chị dâu của em, em đã rất vui rồi.
Cô ấy đã đính hôn với ai, cũng không liên quan gì đến em cả! Em đi tìm Dương Dương chơi đây, hôm nay anh không được phép gọi em về nhà sớm.
Nếu có thể, em muốn ngủ ở đây.” “Không được!” Lục Nghệ Thần từ chối mà không hề nghĩ ngợi gì.“Em sẽ không về đâu! Một căn nhà siêu to khổng lồ như vậy chỉ có mình em! Em chán chết đi được!” Lục Nghệ Thần nhìn Cố Nhược Hy đang đứng ở cửa sổ, "Chị dâu của em sẽ sống với em trong tương lai.” “Có thật không?"Cố Nhược Hy và Lục Nghệ Thần cùng nhau rời khỏi nhà, khi họ bước ra khỏi nhà, Cố Nhược Hy chợt cảm thấy buồn, có cảm giác con gái thành hôn nói lời từ biệt với mẹ ruột vậy.
Cô không nhìn lại, cũng không