Âm Mưu Đăng Tải Ảnh Liên Tiếp Cố Nhược Hy biết Lục Nghệ Thần lợi hại nhưng không biết anh lợi hại đến mức nào, càng không biết rằng mối quan hệ giữa cô và Lục Nghệ Thần bị lộ ra ngoài đủ để hủy sạch cuộc đời của cô.
Cô giếng như một chú đà điều chỉ biết nhốt mình trong phòng bệnh của mẹ, mặc kệ cho thế giới bên ngoài có náo loạn đến đâu cũng vờ như không biết.
Đến ngày thứ tư, lại một tắm ảnh được tung ra.
Mà chủ đề của hung thủ đã hạ xuống một dấu chấm câu hoàn mỹ.
Trong bức ảnh này, là hình ảnh cô và Lục Nghệ Thần dùng bữa tại nhà hàng ngày hôm đó, tuyên bố cô là bạn gái mới của anh.
Đây là những tắm ảnh bị người ta chụp lén sau đó xếp thành một tắm ảnh gồm chín khung hình.
Kiều Khinh Tuyết chỉ vào tắm ảnh trên điện thoại: “Có Có, trong bức ảnh chẳng phải hiển thị ngày mà Lục thiếu tuyên bố cậu là bạn gái mới của anh ấy sao? Còn có thời gian của những tấm ảnh khỏa thân kia, rõ ràng đang nói cậu vừa quen Lục thiếu vừa cùng nhiều người đàn ông khác ái muội.
Đồng thời, một trong những tấm ảnh còn chụp được Kỳ thiếu và Lục thiếu trong cùng một căn phòng, quần áo không chỉnh tề, có người còn nói rằng cậu… cậu…”
*2P chứ gì? Mình thấy rồi.” Cố Nhược Hy thật bái phục bản thân, vậy mà cô vẫn có thể bình tĩnh nói ra hai chữ kia.
“Cố Cốt Cần phải báo cảnh sát rồi! Thật quá đáng rồi!” Kiều Khinh Tuyết tức đến sắp khóc.
Âm Mưu Đăng Tải Ảnh Liên Tiếp “Báo cảnh sát? Rồi nói sao? Bôi nhọ danh dự? Một khi anh ta đã làm vậy thì đã biết trước hậu quả rồi, chắc chắn anh ta đã có chuẩn bị trước.
Chưa kể, người mà anh ta bôi nhọ không chỉ có mình mình, còn có…”
Lục Nghệ Thần.
Kỳ Thiếu Cần dùng phương thức ác độc của anh ta để báo thù cô và cả Lục Nghệ Thần.
Cô không biết giữa hai người họ có ân oán gì mà bản thân lại trở thành thanh kiếm của Kỳ Thiếu Cần trong việc đả kích Lục Nghệ Thần.
Lục Nghệ Thần đang quen với một cô gái có đợi tư thối nát, đối với danh dự của anh mà nói đây chính là một vết nhơ nghiêm trọng.
Cố Nhược Hy không phải một người làm ăn nhưng cũng biết được danh dự đối với một thương nhân quan trọng đến mức nào.
“Cố Có, làm sao đây? Nếu như bây giờ Lục thiếu đứng ra làm tẩy trắng cho anh ấy thì cậu xong đời thật rồi! Nghe nói ở trường có không ít ký giả canh chừng.
Còn có, lúc qua đây mình có ghé ngang nhà cậu, trước cửa nhà cậu cũng toàn là ký giả.
Nhưng mà mình thấy ở cổng bệnh viện có rất nhiều bảo vệ chặn đám ký giả ở ngoài rồi.
Xem ra hiện tại chỉ có bệnh viện là nơi an toàn nhất thôi, cậu đừng ra khỏi cửa đấy.
Vả lại đây là bệnh viện dành cho quý tộc nên đám ký giả không dám làm liều, sợ đắc tội với người quyền quý nào đó trong bệnh viện…nhưng mà đây cũng không phải cách giải quyết lâu dài, trốn được một ngày chưa chắc đã trốn được hai ngày.”
Cố Nhược Hy khổ não bưng lấy đầu rồi vùi vào khuỷu tay: “Sao lại xảy ra chuyện này, rốt cuộc mình đã đắc tội với ai chứ?”
Cố Nhược Hy sắp sụp đổ rồi, cả ngày đều trốn trong phòng bệnh nhưng lại không có chút tâm trạng để đọc sách.
Cô cầm sách lên nhưng những gì cô thấy không phải chữ mà là từng tấm ảnh chiếu đi chiếu lại trong đầu cô, còn có những lời trách mắng khó nghe của người khác…
Hình như dạo gần đây dì Từ rất bận, mỗi ngày bà đều phải ra ngoài hơn một tiếng mới trở về.
Dì Từ là người mà Triệu Mặc