Mặc dù không coi Lý Tuấn Hy ra gì nhưng thật ra Thanh Nhi vẫn rất đề phòng hắn, nàng ta sợ Khương Phi Linh bị Lý Tuấn Hy lừa chạy mất.
Dù sao cô nương như tiên nữ kia cũng là người thuần khiết ngây thơ, không thể để điều gì làm bẩn nàng.
“Sau này chúng ta sẽ có cơ hội gặp lại!”.
Lý Tuấn Hy cũng không lo lắng là sẽ không tìm được họ, dù sao thì với thực lực này, Thanh Nhi chắc chắn cũng là người có danh tiếng ở Diệm Đô, mà nơi ấy chính là mục tiêu kế tiếp của hắn.
Sau khi họ rời đi, Lý Tuấn Hy cũng thả gà vàng ra.
“Lý Tuấn Hy, ngươi cất ta đi có phải là để làm bẩn con gái nhà lành không.
Tên cầm thú, là Bạn Sinh Thú của ngươi đúng là sỉ nhục đời này của đại gia Huỳnh Hỏa này!”, gà vàng vừa ra đã lải nhải lắm điều.
“Ngậm mỏ lại, ta là kẻ vô liêm sỉ thế à?”
“Đúng, ngươi mà trơ tráo lên thì không còn là người nữa”.
“Mẹ nó! Ta bóp ch3t ngươi!”.
Lý Tuấn Hy giơ tay tóm nó, phát ti3t toàn bộ mất mát sau khi hai cô gái rời đi lên người gà con.
“Đậu xanh! Ta nguyền rủa ngươi sinh con không có lỗ đít!”
“Ta rủa ngươi sau này phải làm gà ế suốt đời!”
“Ta nguyền rủa [email protected] nhỏ của ngươi bị cắt thành tám khúc!”
Một người một gà loi nhoi như dòi, dù cãi nhau nhưng tiến độ tìm kiếm cỏ Thanh Linh cũng không hề trì trệ, trong tay mới có một cây cỏ Thanh Linh, hắn cần nhiều hơn.
...!
Lại ba ngày trôi qua, Lý Tuấn Hy đã vào sâu trong núi Hỏa Lăng.
Cây cối chung quanh dần cao lớn, đa phần dưới chân là bụi cỏ, lá rụng dày và ẩm ướt, hoàn toàn không thể nhìn ra ở đâu có độc trùng hay mãnh thú ẩn nấp.
Ba ngày nay, hắn không tìm được thêm cỏ Thanh Linh nào, nhưng lại tìm được không ít linh túy.
Những linh túy này đều là tài nguyên quan trọng địa bàn của mãnh thú, hễ là nơi có linh túy mọc lên thì đều sẽ có mãnh thú chiếm giữ, độc trùng trải rộng, chờ đợi linh túy chín.
Mà cứ gặp được linh túy nào hấp thu năng lượng trời đất để ra đời, ẩn chứa ngọn lửa là họ đều nuốt luôn.
Tu luyện trong núi Hỏa Lăng nhanh hơn nhiều so với thành Ly Hỏa.
Cảnh giới Thú Mạch tầng năm luôn im lìm nhiều năm cũng viên mãn trong hai mươi ngày này.
Bạn Sinh Thú Cự Thú Thái Cổ Hỗn Độn cũng sẽ không thể hiện sự mạnh mẽ khi sinh ra mà nó thể hiện sở trường qua thiên phú, tạo hóa.
Đến nay, năng lực thiên phú của phượng hoàng Luyện Ngục Vĩnh Hằng cũng chỉ mới bày ra khoảng một phần vạn mà thôi.
“Cỏ Thanh Linh!”, trong một ngày một đêm này, Lý Tuấn Hy vượt qua một ngọn núi, tới một mảnh đất bằng phẳng.
Chỗ này có cỏ cây mọc thành bụi, đa số là cỏ dại nhưng cỏ Thanh Linh là linh túy lại mọc xen lẫn trong đống cỏ dại này, vô cùng nổi bật.
Bụi cỏ Thanh Linh này rất nhiều, có khoảng mười mấy cây, đối