Lại nói Không Trí đại sư, Không Minh đại sư cùng với Thập Bát La Hán rời Thiếu Lâm Tự trong sự kỳ vọng của quần hùng Cửu đại môn phái, lên đường đi đến Huyền Đô Bát Cảnh Cung để bàn chuyện kết minh.
Tình hình võ lâm cũng như hiện tình Cửu đại môn phái đang lúc vô cùng nguy ngập.
Do lo sợ bị quần ma tập kích nên tất cả quần hùng đều cố thủ tại Thiếu Lâm Tự, không dám xuống núi. Vì thế mà cuộc hành trình này được xem là rất mạo hiểm. Quần tăng đều hết sức thận trọng.
Đã thận trọng lo lắng đủ điều thì không thể nào đi nhanh được. Phải mất gần hơn tháng quần tăng mới đến được Thiên Đài Sơn.
Đến chân núi, quần tăng ghé vào một nhà nông phu để hỏi thăm đường. Vì địa phận dưới chân núi thuộc quyền quản lý của Huyền Đô Bát Cảnh Cung nên thôn dân mời mọi người ở lại nghỉ ngơi, đợi sáng mai sẽ thượng sơn. Đồng thời họ thông báo tin tức lên núi. Lúc ấy trời đã về chiều nên quần tăng cũng không từ chối, nghỉ lại đấy.
Sáng sớm hôm sau, quần tăng mới lên núi, có một thôn dân dẫn đạo.
Vượt qua gần năm dặm đường, đá núi cheo leo hiểm trở, sơn đạo khúc khuỷu quanh co, quần tăng lên đến một vùng bình nguyên rộng lớn.
Nơi đây hoa cỏ tốt tươi, cây cối xum xuê, chim kêu vượn hót, khí hậu thoáng mát quang đãng, cảnh sắc thần tiên thoát tục. Quần tăng đều tấm tắc khen thầm.
Đi thêm chừng hơn dặm đường nữa, trước mắt quần tăng hiện ra những cung điện cổ kính trang nghiêm, đình viện nguy nga, lầu các hùng vĩ, trên cửa quan có tấm biến chạm nổi năm chữ vàng : Huyền Đô Bát Cảnh Cung, nét chữ thanh thoát tao nhã, càng nhìn kỹ càng nhận rõ có ẩn hiện kiếm ý, bao hàm một võ học rất cao minh.
Không Trí đại sư cũng là một hảo thủ về võ học nên cứ mãi chăm chú ngắm nhìn, miệng không ngớt trầm trồ thán phục nét bút tài hoa.
Cửa quan luôn rộng mở và không đặt người canh gác. Tuy cũng có nhiều người cả đạo lẫn tục đi lại giữa các gian đạo xá nhưng khung cảnh rất tĩnh lặng. Vẻ trang trọng thâm nghiêm cùng nét cổ kính huyền bí càng khiến khách thập phương thêm phần kính ngưỡng.
Quần tăng do dự một lúc rồi đi theo người dẫn đường tiến thẳng vào trong.
Bên trong cửa quan là một quảng trường rộng lớn nằm trước tòa chính điện lộng lẫy nguy nga. Vừa bước chân qua khỏi cửa quan, quần tăng bỗng nghe thấy một giọng nói hiền hòa đưa tới bên tai :
- Vô lượng thọ phật. Huyền Đô Bát Cảnh luôn mở rộng cửa đón tiếp khách thập phương, nhưng ít khi giao thiệp với các nhân vật võ lâm. Chẳng rõ chư vị là khách thập phương hay là nhân vật võ lâm ?
Tiếng nói còn đang vang vọng bên tai thì quần tăng đã thấy một đạo nhân trung niên xuất hiện ngay trước mặt. Khoảng sân rộng hơn năm mươi trượng mà đạo nhân đến bằng cách nào không một ai nhìn rõ. Thân pháp kia thật linh diệu phi phàm. Quần tăng tự nhận bọn họ không thể sánh được nên đều thầm khâm phục.
Đạo nhân tuổi độ xấp xỉ ngũ tuần, dáng vẻ hiền hòa, vận bộ đạo bào tinh sạch không một nếp gấp, đến trước mặt quần tăng, chắp tay vái chào, hòa nhã nói :
- Chư vị thí chủ xem không giống khách thập phương, chẳng hay đến đây có việc chi thế ? Huyền Đô Bát Cảnh xưa nay không đón tiếp khách võ lâm. Nếu chư vị là nhân vật võ lâm thì xin hãy lui gót.
Không Minh đại sư tiến lên một bước, chắp tay niệm phật hiệu, nói :
- A di đà phật. Bần tăng là Không Minh ở Thiếu Lâm, phụng mệnh phương trượng bản tự và cũng là minh chủ Vệ Đạo Minh đến xin yết kiến Huyền Đô Quan chủ. Xin đạo trưởng thông báo giúp cho.
Đạo nhân cười nói :
- Huyền Đô Bát Cảnh rất hân hạnh đón tiếp các vị đại sư Thiếu Lâm Tự đến thăm viếng, nhưng lại không tiện giao thiệp với người của Vệ Đạo Minh. Nếu như chư vị đại diện Vệ Đạo Minh đến đây thì xin hãy tự tiện lui gót.
Không Minh đại sư là người giỏi giao tế liền vội chắp tay dùng lời uyển chuyển nói :
- Bọn bần tăng đều là người của Thiếu Lâm Tự, vừa từ Tung Sơn đến đây. Bần tăng là Không Minh, đây là Không Trí sư huynh và Thập Bát La Hán của bản tự. Chẳng hay đạo trưởng xưng hô thế nào ?
Đạo nhân nói :
- Bần đạo pháp hiệu Nhất Hòa, phụ trách việc đón tiếp khách thập phương.
Không Minh đại sư ngập ngừng hỏi :
- Quý giáo có một vị là Nhất Trần đạo trưởng, chẳng hay hiện có trong quan hay không ?
Đại sư nghĩ vị Nhất Trần đạo trưởng đã từng đến Thiếu Lâm Tự, đối với đại sư có ít nhiều quen biết nên cũng dễ ăn nói hơn. Nhất Hòa đạo nhân nói :
- Nhất Trần sư đệ đang ở Ngọc Hư Cung. Nếu như các vị đều là tăng nhân Thiếu Lâm đến viếng Huyền Đô Bát Cảnh thì xin mời vào khách sảnh dùng trà đàm đạo.
Nói đoạn đạo nhân đi trước dẫn đường, đưa quần tăng đi đến gian khách xá nằm ở mé tả khu chính điện. Quần tăng lục tục theo sau.
Gian khách xá bài trí trang nhã, trên tường có treo nhiều thư họa. Mỗi bức thư họa đều là một tuyệt tác, lại dường như có ẩn chứa trong từng nét bút một môn võ học cao siêu nên đã thu hút sự chú ý của Không Trí đại sư, khiến đại sư nhìn không chớp mắt. Không Minh đại sư phải khẽ giật tăng bào làm hiệu đại sư mới định thần lại.
Sau khi phân ngôi chủ khách, đạo nhân bảo đạo đồng dâng trà rồi gọi một đạo sĩ trẻ tuổi bảo :
- Nguyên Minh. Con hãy đến Ngọc Hư Cung báo cho Nhất Trần sư thúc hay có mấy vị đại sư ở Thiếu Lâm Tự đến viếng bản quan.
Thiếu niên đạo sĩ vâng lệnh đi ngay. Mọi người chuyện vãn hồi lâu thì Nhất Trần đạo nhân bước vào, nhìn bọn Không Trí đại sư mỉm cười hỏi :
- Từ khi cách biệt đến nay, các vị đại sư vẫn được an khang cả chứ ?
Không Minh đại sư nói :
- Nhờ ân đức phật từ bi, bản tự tuy đã trải qua rất nhiều kiếp nạn nhưng may vẫn được bình yên.
Nhất Hòa đạo nhân nói :
- Sư tôn dạy chẳng sai. Bọn họ quả nhiên …
Đạo nhân nói đến đây thì chợt ngừng lời, có lẽ vì không muốn xúc phạm tân khách. Nhưng thái độ của hai vị đạo nhân không còn nhã nhặn như lúc đầu. Nhất Trần đạo nhân nghiêm giọng hỏi :
- Không hiểu hôm nay chư vị tìm đến Huyền Đô Bát Cảnh có việc chi thế ?
Không Minh đại sư thấy cả hai vị đạo nhân đột ngột thay đổi thái độ thì rất ngạc nhiên, không hiểu bọn họ đã lỡ lời chỗ nào. Nhưng sự đã lỡ, không biết làm sao, đại sư đành gượng đứng dậy chắp tay nói :
- Bần tăng phụng mệnh phương trượng sư huynh đến xin yết kiến Linh Huyền Thượng Nhân, mời quý giáo tham gia Vệ Đạo Minh, cùng góp sức cho công cuộc kháng ma vệ đạo, bảo tồn chính khí võ lâm.
Nhất Trần đạo nhân lắc đầu nói :
- Đại sư quên câu nói của bần đạo hôm trước ở Thiếu Lâm Tự rồi hay sao ? Đề nghị của quý minh, rất tiếc là bản quan không thể đáp ứng.
Không Trí đại sư biến sắc hỏi :
- Chẳng lẽ quý giáo để mặc cho bọn tà ma ngoại đạo ngang nhiên lộng hành mà không quan tâm đến. Thế thì còn gì chính khí võ lâm.
Song phương đúng là nói chuyện không hợp nhau. Huyền Đô Bát Cảnh Cung không muốn giao thiệp với các nhân vật võ lâm mà bọn Không Trí đại sư cứ nhắc đến chính đạo, chính khí võ lâm. Nhất Hòa đạo nhân cười nhạt :
- Chư vị đã được đức phật từ bi phù hộ độ trì thì còn gì đáng lo nữa đâu.
Nhất Trần đạo nhân nói :
- Chưa chắc bọn tà ma đã dám lộng hành. Hơn nữa, ranh giới phân biệt chính tà rất là mơ hồ. Kẻ thiện người ác chỉ trông vào hành động mà phán xét.
Không Minh đại sư ngạc nhiên hỏi :
- Đạo trưởng lời nói ẩn chứa huyền cơ, bần tăng không thể hiểu được.
Nhất Trần đạo nhân nói :
- Không phải hễ cứ thuộc Bạch đạo thì là người tốt, còn Hắc đạo là phải xấu. Tạo hóa rất công bằng, kẻ gây nghiệt chướng bất kể thuộc Hắc Bạch lưỡng đạo đều khó lòng thoát khỏi kiếp vận.
Lời nói của Nhất Trần đạo nhân ngẫm kỹ cũng không sai. Chỉ là bọn Không Minh đại sư không quen với khái niệm đó. Đối với bọn họ, xưa nay hễ cứ Bạch đạo là chính nghĩa, còn phe Hắc đạo là tà ma ngoại đạo.
Nhất Trần đạo nhân lại nói :
- Việc liên kết với Vệ Đạo Minh, bản quan không thể nào đáp ứng. Chư vị đại sư đến đây ngoài việc ấy ra còn có việc chi khác hay không ?
Không Minh đại sư vô cùng thất vọng, sau phút suy tính, đành nói :
- Bọn bần tăng nay đã đến Huyền Đô Bát Cảnh Cung, mong đạo trưởng bẩm với Thượng Nhân cho bọn bần tăng được yết kiến.
Nhất Trần đạo nhân nói :
- Chưởng giáo sư tôn hiện đang vân du tứ hải, hành tung như hạc nội mây ngàn, cho nên rất tiếc là chư vị không thể gặp sư tôn được.
Không Minh đại sư thở dài, đành nói :
- Vậy sự vụ ở quý giáo hiện do vị đạo trưởng nào xử lý. Bọn bần tăng xin được cầu kiến.
Nhất Trần đạo nhân nói :
- Chưởng giáo sư tôn đi vắng, mọi sự vụ đều do Thông Nguyên sư bá giải quyết. Chư vị hãy đợi giây lát. Để bần đạo đi thỉnh ý sư bá xem sao.
Nói xong liền rời khách xá đi đến Ngọc Hư Cung. Quần tăng ở lại chờ đợi trong tâm trạng thấp thỏm không yên. Nhất Hòa đạo nhân đối với quần tăng vẫn hòa nhã, nhưng bọn họ cảm thấy không còn vẻ thân thiện như lúc mới gặp tại cửa quan. Bọn họ biết vì đã lỡ lời, nhưng vẫn chưa hiểu rõ nguyên do nên cứ thắc mắc.
Lát sau, Nhất Trần đạo nhân quay lại, trao cho Không Minh đại sư một phong thư, nói :
- Sư bá không muốn giao thiệp với các nhân vật võ lâm. Sư bá có vài lời cho đại sư đây.
Không Minh đại sư nhận lấy, mở ra xem. Quần tăng cũng đưa mắt chăm chú nhìn vào tờ giấy trên tay đại sư. Chỉ thấy trong thư viết mấy câu kệ :
“Nhất vi trần trung nhập không môn
Thành tựu nhất thiết vi thiên mệnh
Nhi bỉ vi trần diệc bất tăng
Ư nhất phổ hiện nan tư sát.”
Bốn câu kệ ý tứ huyền diệu, lời lẽ cao sâu, quần tăng đưa mắt nhìn nhau, chẳng hiểu ra sao cả. Bỗng nghe Nhất Trần đạo nhân nói :
- Giờ này cũng đã khá muộn rồi. Bần đạo xin tiễn chư vị xuống núi.
Không Trí đại sư không nén được, nói :
- Nhị vị muốn trục khách chăng ?
Nhất Hòa đạo nhân nói :
- Chư vị không thể xem là khách được.
Bọn Không Trí đại sư đều rất ngạc nhiên. Không Minh đại sư hỏi :
- Sao đạo trưởng lại nói thế ?
Nhất Hòa đạo nhân nói :
- Chỉ có khách thập phương đến viếng Huyền Đô Bát Cảnh thì mới là khách. Còn người võ lâm thì không được hoan nghênh. Chư vị đến từ Thiếu Lâm Tự, mở miệng ra đều chính đạo, chính nghĩa, chính khí võ lâm, sao có thể nói không phải là nhân vật võ lâm.
Đến giờ bọn Không Minh đại sư mới hiểu bọn họ lỡ lời chỗ nào. Nhất Trần đạo nhân xen lời :
- Chư vị cũng nên sớm hồi sơn. Có lẽ những vị ở Tung Sơn hiện đang nóng lòng trông đợi tin tức của chư vị.
Không Minh đại sư chẳng biết làm sao, đành phải đứng dậy cáo từ. Nhất Trần đạo nhân thân hành đưa tiễn quần tăng xuống núi.
Ra đến cửa quan, Không Trí đại sư dừng chân đứng lại, đưa mắt nhìn năm chữ vàng trên tấm biển, rồi nhìn Nhất Trần đạo trưởng, hỏi :
- Năm chữ này bút pháp vô cùng diệu tuyệt, chẳng hay đó là thủ bút của vị cao nhân nào ?
Nhất Trần đạo nhân nói :
- Mấy chữ này được chạm theo thủ bút của Khai Sơn Tổ Sư Huyền Đô Bát Cảnh Cung.
Không Minh đại sư hỏi :
- Nét