Lâm Phong có thể nói là ân nhân cứu mạng của Khảm Phổ, cũng là bằng hữu với huynh đệ sinh tử có nhau, vì giúp đỡ bản thân mà bị Lãnh Hoằng chế trụ, Khảm Phổ không tìm được bất cứ lý do gì không đi cứu Lâm Phong.
Lãnh Hoằng không nghĩ tới Lâm Phong ở trong lòng Khảm Phổ lại có địa vị quan trọng như vậy, vốn bắt Lâm Phong dùng để uy hiếp Khảm Phổ thả người, Lãnh Hoằng chỉ là ôm tâm thái thử xem, rốt cuộc Lâm Phong có phải là bằng hữu của Lãnh Hoằng vận chưa thể xác định.
Khảm Phổ không chút do dự đáp án yêu cầu của chính mình, xem ra người thanh niên này trong tay chính mình nhất định có quan hệ bất thường gì với Khảm Phổ. Có ván bài tốt như thế trong tay bản thân, Lãnh Hoằng thế nào có thể dễ dàng buông tha Lâm Phong chứ?
“ Nếu ngươi có thể đáp ứng thả ra mười hai thiên sát, nói vậy ta lần nữa yêu cầu điều kiện khác Khảm Phổ ngươi cũng sẽ chấp nhận chứ?” Lãnh Hoằng đắc ý khẽ cười nói.
Cổ Huyền giận dữ nói:” Lãnh Hoằng! Ngươi đừng có được voi đòi tiên! Đại ca ta nếu đã dựa theo điều kiện của ngươi thả ngươi, ngươi cũng nên đem Lâm Phong thả ra, hành kinh xuất ngươi phản ngươi sẽ khiến người ta không xỉ!”
Lãnh Hoằng cười lớn nói:” Ha ha ha ha! Có nhiều lúc, vì đạt được mục đích của chính mình, cho dò là xuất ngươi phản ngươi thì lại có gì chứ? Cổ Huyền, ngươi có nghe qua người thành tựu đại sự là tuân thủ lời hứa sao?”
Lúc này Lâm Phong đã có tâm trạng muốn đụng đầu mà chết, giúp không được gì thì thôi, hiện giờ còn bị người khác chế trụ làm cán để uy hiếp Khảm Phổ, Lâm Phong cực kì phẫn nộ trong lòng thầm hạ một quyết định, đó chính là một khi bản thân phục hồi tự do, nhất định sẽ tự tay giết chết Lãnh Hoằng đáng ghét !” Ngươi còn muốn thế nào?” Khảm Phổ thấp giọng hỏi.
“ Rất đơn giản. Ta chỉ cần Vô Tự Thiên Thư của ngươi.” Lãnh Hoằng cười gian nói.
Lâm Phong dưới tình thế cấp bách la lớn:” Khảm Phổ, Vô Tự Thiên Thư không thể cho hắn! Cho dù ngươi cho hắn, hắn cũng sẽ không nhất định buông tha cho ta!”
“ Chuyện tới nước này, ngươi tưởng rằng Khảm Phổ hắn vẫn còn lựa chọn khác sao? Cho hay không cho đã không do hắn, hừ hừ hừ!” Lãnh Hoằng lạnh nhạt cười nói.
Quả thật Khảm Phổ đã không có biện pháp nào khác, Lâm Phong là hảo huynh đệ của bản thân. Nếu bởi vì chính mình mà như thế chết trong tay của Lãnh Hoằng, cho dù Khảm Phổ vô tình đi nữa, cũng không thể trừng to mắt lặng lẽ nhìn Lâm Phong chết ở trước mắt chính mình.
Quả đấm vừa chớt, một hộp sắt dạng dẹp màu đen xuất hiện ở trong tay Khảm Phổ. Nhìn tấy Khảm Phổ lấy ra hộp sắt màu đen, lúc này tâm trạng của Lãnh Hoằng cũng khó mà giữ bình tình, đã từng có vô số người liều mạng tranh đoạt kì sách thứ nhất của Thiên giới đang ở trước mặt bản thân. Này làm thế nào không khiến Lãnh Hoằng không kích động?
“ Vô Tự Thiên Thư thì ở trong ngọc giản của trong hộp sắt, ta giao cho ngươi, hy vọng ngươi có thể tuân thủ lời hứa thả Lâm Phong, nếu như ngươi lần nữa dám nuốt lời. Khảm Phổ ta ở đây thề, nhất định sẽ giết ngươi!” Khảm Phổ trầm giọng nói.
Lãnh Hoằng mạnh mẽ đè xuống cuồng hỷ trong lòng. Ra vẻ tiêu sai nói:” Đương nhiên, lần này ta tuyệt đối sẽ không hối hận, Khảm Phổ ngươi yên tâm đi, chỉ cần người đem Vô Tự Thiên Thư giao cho ta, Lâm Phong sẽ không có chuyện gì.”
Cổ Huyền ở một bên cũng không có nói cái gì, nếu Khảm Phổ cũng đã nói ra lời này, bản thân chỉ có thể ngồi yên xem chuyển biến.
Khảm Phổ ở cự ly Lãnh Hoằng hơn mười thước, đem hộp sắt có đựng Vô Tự Thiên Thư khẽ vứt cho Lãnh Hoằng, Lãnh Hoằng sau khi nhận lấy hộp sắt. Mở ra hộp sắt. Lấy ra ngọc giản dùng linh thức đảo qua, trên mặt lộ ra một nụ cười hài lòng.
“ Khảm Phổ ngươi quả nhiên giữ lời. Cho ta quả thực là Vô Tự Thiên Thư, ta cũng phải tuân thủ ước định trước đó của chúng ta, thả Lâm Phong vậy!” Lãnh Hoằng đem Lâm Phong thuận thế đẩy về trước, Lâm Phong liền như lá rụng trong gió vậy lảo đảo hướng về phía Khảm Phổ.
Lâm Phong chỉ cảm giác được từ phía sau truyền qua một luồng lực mạnh, thân thể của chính mình giống như không chịu khống chế chuyện động lên, Lâm Phong vội vàng mạnh mẽ muốn ổn định thân thể, lúc này một luồng năng lượng quen thuộc khác xông đến, Lâm Phong sau khi phục hồi bình thường, nhìn thấy Khảm Phổ đã đứng ở trước mặt bản thân.
“ Ngươi không sao là tốt, cái khác sau này hãy nói.” Khảm Phổ thấp giọng nói.
Lâm Phong nghe vậy không khỏi vô cùng uể oải, vì cứu bản thân, Vô Tự Thiên Thư không tiếc không dễ có được trao đổi với Lãnh Hoằng, nếu thực lực của chính mình có thể mạnh một chút nữa, Khảm Phổ thì không cần khó khăn thế. Nghĩ tới đây, con mắt của Lâm Phong đột nhiên biến thành màu máu đỏ, toàn thân cũng tràn đầy Ma Huyết năng lượng màu máu đỏ, ánh mắt bao hàm sát ý nhìn chằm chằm bọn Lãnh Hoằng.
Nhưng Lãnh Hoằng lại không chút để ý tới ánh mắt như giết người của Lâm Phong, khẽ chắp tay với Khảm Phổ nói:” Mục đích chuyến này của bọn ta đã đạt được, ở lại đây nữa đã không có ý nghĩa gì, Khảm Phổ huynh, cáo biệt ở đây vậy!” Nói xong liền dẫn theo Mười Hai Thiên Sát xoay người bay khỏi.
Khảm Phổ bị bộ dạng của Lâm Phong làm hoảng sợ, vội vàng kéo lấy Lâm Phong, vội vã hỏi:” Lâm Phong, ngươi đây là sao thế? Tại sao bộ dạng của ngươi lại kinh người như thế?”
Lúc này Lâm Diệp vội hỏi:” Trước đó Phong nhi liền đứt đứt tiếp tiếp loại biến hóa kỳ dị này, hiện giờ hình dáng biến hóa càng ngày càng đáng sợ, trước đó ta hoài nghi có thể là nguyên nhân sau khi tu luyện Ma Thần Độn mà dẫn tới, chẳng lẽ Khảm Phổ ngươi cũng không biết đây là chuyện gì sao?”
“ Khảm Phổ, ngươi như thế nhìn Lãnh Hoằng đem Vô Tự Thiên Thư mang đi sao? Đó chính là người liều mạng mà có được a!” Lâm Phong kích động nói.
“ Trận pháp ghi chép trong Vô Tự Thiên Thư, luyện chế thần khí chi pháp với lại công pháp trên tu luyện ta đã đọc lại không dưới hơn ngàn lần, ghi chép hoàn chỉnh đã ở trong đầu của ta, Vô Tự Thiên Thư cần với không cần thì ra đã là không cần thiết, an toàn của ngươi mới là thứ nhất, Nếu không có trước đó cứu mạng tương trợ của Lâm