Rời khỏi phủ trưởng lão, trên đường đi Lâm Chiến và Lâm Phong không nói chuyện với nhau. Lâm Chiến vẫn còn chưa hiểu tại sao Lâm Phong chỉ có mười tuổi mà được nạp vào danh sách tu luyện đó. Lâm Phong thấy nét mặt đăm đăm của sư phó, cũng không nói chuyện nữa.
Sau khi trở về, mọi thứ đều trở lại như cũ, chỉ là Lâm Chiến nghiêm khắc nhiều hơn đối với Lâm Phong. Lúc trước, Lâm Phong rất tự giác, trong lúc tu luyện Lâm Chiến gần như không nói gì. Bây giờ, mỗi ngày Lâm Chiến đặt ra nhiều yêu cầu cho Lâm Phong và yêu cầu ngày càng khó khăn.
Điều này khiến Lâm Phong không hiểu xảy ra chuyện gì liên quan đến danh sách tu luyện, nhưng Lâm Phong không hỏi Lâm Chiến. Lâm Phong nghĩ có thể nghiêm khắc với bản thân một chút, khiến tốc độ tu luyện nhanh hơn, vậy là đủ rồi.
Sau đó, mỗi ngày Lâm Chiến lại gia tăng, đả kích huấn luyện cho Lâm Phong. Ngoài Lâm thành có một đỉnh núi cao tám trăm mét, ngày nào Lâm Phong cũng phải đeo trọng lượng sáu trăm ký leo núi và phải hoàn thành trong một tiếng.
Mỗi lần các sư huynh đồng môn gặp Lâm Phong đều nhìn với ánh mắt thương hại. Tuy là người may mắn nhưng chịu khổ cũng nhiều.
May mắn thay cũng có những người bênh vực Lâm Phong. Lâm Nguyên là một trong số đó, nhưng Lâm Nguyên nói sau nhiều lần gặp Lâm Phong cũng không hỏi đến nữa.
Thời gian tám năm trôi qua nhanh. Lâm Phong tu luyện trãi qua nhiều khổ cực.
Tám năm sau, Lâm Phong trở thành một tiểu tử anh tuấn, tuy mặt còn chút non nớt, nhưng khi ra đòn đã lộ vẻ oai phong của cao thủ. Tám năm nay, Lâm Phong cứng rắn tu luyện đến đỉnh cao, lại lần nữa sáng tạo ký tích cho Lâm gia, trong đó cũng có công lao tu luyện đặc thù của Lâm Chiến.
Lâm Phong mười tám tuổi mà đã luyện cốt đến cực đỉnh. Bây giờ danh tiếng của Lâm Phong trong lâm gia đã không còn dưới trưởng lão, gần như tất cả đệ tử của Lâm gia đều biết tam trưởng lão có một thiên tài, thiên tài này có tên là Lâm Phong.
Thậm chí ở ba thế hệ, rất nhiều đệ tử biết đến thiên tài Lâm Phong của lâm gia. Một số gia tộc khác có nhiều tiểu cô nương cũng cố tình đến Lâm thành để diện kiến Lâm Phong. Chỉ là Lâm Phong thường xuyên tu luyện, người ngoài rất khó mà gặp được.
“ Tiểu phong, đây là nhân sâm vừa được mang đến đây!”
Lâm Nguyên từ ngoài chạy vào nơi ở của Lâm Phong, vừa chạy vừa la lớn, như sợ Lâm Phong không biết hắn đã đến vậy.
“Cám ơn Nguyên sư huynh, hãy để xuống trước đi!”
Lâm Phong vẫn còn đang thổ nạp tu luyện. Bây giờ hắn đang luyện cốt đến cấp độ đỉnh cao, tu luyện thường ngày ít đi rất nhiều, phần lớn thời gian vẫn còn là thổ nạp. Tám năm nay, cường độ tu luyện của Lâm Phong đột phá đến cấp độ luyện nguyên, chỉ là thiên địa linh khí trong nội thể dư trữ không đủ, nên cần phải dựa vào thổ nạp mà từ từ tu luyện, không thể nôn nóng được.
Nhân sâm, một loại linh quả được trân trọng ở lụa địa bắc cực. Phàm nhân ăn xong có thể trị trăm bệnh. Nếu người tu chân ăn xong có thể gia tăng sự hấp thụ thiên địa linh khí. Loại thức ăn quý giá này, bốn đại thế gia cũng không có nhiều, chỉ có mộ dung thế gia mới trồng được loại cây này. Một năm kết được hơn mười quả. Người tu chân sơ cấp nếu như dùng xong, công lực tăng thêm một nửa.
Tám năm nay, Lâm Phong đều ăn một ít loại nhân sâm này. Mỗi lần Lâm Nguyên đem đến