Ba ngày sau, lâm chiến và lâm phong lặng lẽ rời khỏi lâm thành, tiễn biệt họ, chỉ có tam trưởng lão Lâm nam thiên, đồng thời cùng họ ra ngoài, còn có sáu người đệ tử khác của gia tộc đời thứ hai, chỉ có một mình Lâm Phong, là đệ tử đời thứ ba, với lại chỉ có một mình lâm phong, là tu vi đến cấp độ luyện cốt, người khác thì đều tới đỉnh cao của cấp độ Luyện Nguyên.
Tám người, lặng lẽ cùng nhau hướng về phía đông bắc đi với tốc độ nhanh, khi đến nơi thưa thớt người, thì do lâm chiến mang theo Lâm Phong, cùng nhau hướng về phía trước bay đi, nửa ngày sau, đáp xuống một đỉnh núi ở Nhạn Đãng sơn mạch.
Đến lúc này, Lâm Phong mới biết, cái thứ tu luyện này, lại là khiến hắn và sư phó, cùng tiếng hành với sư phó là sáu gia tộc tinh anh. Cũng giống như Lâm Phong sáu người sư thúc cũng không biết gì hết, họ cũng vừa mới biết ai ngờ Lâm Phong lại cùng họ tiến hành tu luyện.
Đối này, sáu người cũng kinh ngạc như Lâm Phong, chỉ có Lâm Chiến thì vẫn còn hồi ức lại trước khi đi, những lời nói mà Lâm Nam Thiên nói với hắn: tu luyện của Tiểu Phong, ngươi không cần lo lắng!
Không cần lo lắng, Lâm Chiến nhớ lại những cảm tượng mấy lần kia đến tu luyện, chỉ sợ chỉ có một nửa cường độ tu luyện của họ, cũng không phải là những thứ mà bây giờ Lâm Phong chịu đựng được, cho dù đó là tu luyện của họ, là chống đối những người Luyện Nguyên đến đỉnh cao, Luyện Nguyên đến đỉnh cao có chênh lệch giữa Luyện Cốt đến đỉnh cao là không thể tưởng tượng được.
Nhạn Đãng Sơn Mạch, vẫn luôn có một nơi tu luyện bí mật của Lâm Gia, đây là gia tộc chuyên môn cài đặt để đào tạo trưởng lão, ở nơi này, vẫn luôn có ba vị trưởng lão bảo hộ, đương nhiên, ba vị trưởng lão này là những trưởng lão mà người ngoài không biết.
Lâm Phong tám người, đáp xuống đỉnh núi này là lối vào của sân trường bí mật này, tám người vừa mới đáp xuống, một góc đỉnh núi thì lộ ra một cầu thang hướng xuống, ngoài Lâm Phong ra, bảy người khác nghĩ cũng không nghĩ mà trực tiếp đi xuống.
Cầu thang rất sâu, với lại trong đó không có chút ánh sáng nào, Lâm Phong theo sau Lâm Chiến, cảm giác như đã đi được nửa tiếng, họ mới dừng lại.
“ Gia tộc vạn bối Lâm Kiều dẫn theo bảy người cùng tộc, cầu kiến Thiên Nguyên trưởng lão !”
Vừa mới dừng lại, thì Lâm Phong đã nghe người đứng trước nhất lớn tiếng nói chuyện, lúc này hắm mới biết, thật ra trước đó vẫn đi trước nhất, là môn đồ đắc ý của đại trưởng lão "Lâm Kiều".
“Dẫn theo bảy người? Tại sao lần này lại thêm một người? “
Một giọng nói khổng lổ đột nhiên truyền qua đây, Lâm Phong chỉ cảm thấy lỗ tai bị chấn động một cái, lập tức vù vù , đã lâu trong lỗ tai cũng là âm thanh của sự ù tai.
“Không thể ngờ là chưa đến Luyện Nguyên thì đã đến, đúng là hồ đồ, ai cho các ngươi dẫn hắn đến?” Đột nhiên âm thanh này lại nói đến, với lại nghe vào rất là tức giận.
“Thiên Nguyên trưởng lão xin ngài bớt giận, là đại trưởng lão họ nhất trí đồng ý để Lâm Phong theo chúng tôi đến tu luyện, đây là bức thư chính tay tam trưởng lão viết cho ngài, ngài hãy xem trước đi!”
Lâm Chiến vội vàng đứng lên, trước khi ra đi, Lâm Nam Thiên đưa cho Lâm Chiến một lá thư, bức thư này là cho hắn ta đem đến đưa Thiên Nguyên trưởng lão, Lâm Nam Thiên gần như đã ngờ tới Thiên Nguyên trưởng lão sẽ có chất vấn như thế.
Một bức thư từ trong tay Lâm Chiến bay ra, trong nháy mắt đã biến mất trong bóng đêm, thứ này, thật ra Lâm Phong không biết gì, bây giờ thì hắn không nhìn thấy, lại không nghe thấy, giống như một người vừa mù vừa điếc vậy.
“Thì ra là thế, các ngươi dẫn hắn vào đây đi,