Lâm Phong cũng không biết, khoảng thời gian hắn hôn mê bất tỉnh, cả giới tu chân trên Vô Cực Tinh tụ tập lên, liên tục đi vào Ma Thần Điện dẫn ra Mặc Kỳ Lân đó, vây công hai lần, nhưng không chỉ không đem Mặc Kỳ Lân giết chết, còn bị Mặc Kỳ Lân cuồng tình đại phát dùng hàn khí giết chết hơn ngàn người tu chân.
Kết quả như vậy khiến các thế lực tu chân các nơi trên Vô Cực Tinh khiếp sợ, bởi vì Mặc Kỳ Lân đó không chỉ là miệng phun âm hàn khí lợi hại, và trình độ cường hãn cứng cỏi của thân thể cũng là khiến người ta có mà tưởng tượng.
Cho dù là với Tiên kiếm của Cửu Kiếp Tán Tiên Thanh Phong Minh Nguyệt đi công kích Mặc Kỳ Lân, cũng chỉ là khó có thể khiến hắn chịu đau mà thôi, cũng không có thể cho nó tạo thành thương tổn có hiệu quả.
Vẫn tốt là Mặc Kỳ Lân này giống như đã bị thứ nào hạn chế, không thể rời khỏi quá xa khoảng cách Ma Thần điện, nếu không một khi cho nó xông đến trong thành thị rộng lớn của Vô Cực Tinh, vậy thì sẽ nhấc lên một trận gió tanh máu mưa.
Trong một khoảng thời gian, mọi người chỉ có thể trơ mắt nhìn cửa lớn Ma Thần Điện rộng mở, mà lại không có ai dám bước vào trong điện một bước. Mặc dù hấp dẫn của Tiên khí rất lớn, nhung với sinh mệnh bản thân so nhau vẫn là có thể bỏ cuộc.
Trên đường đi đến nơi ở của gia chủ Lâm Thiên Hào, Lâm Diệp nói cho Lâm Phong nghe những chuyện xảy ra trong khoảng thời gian hôn mê, không ngờ Lâm Phong hôn mê suốt hai tháng, nhưng trong lòng Lâm Phong quan tâm lại là, Mặc Kỳ Lân hung hãn đó rốt cuộc từ đâu mà đến, tại sao lại bị giam cầm trong Ma Thần Điện.
Nghĩ tới đây, Lâm Phong có chút vội vã muốn đánh thức ý thức của Ma Thần Khảm Phổ đang ẩn náu trong nguyên anh chính mình, chi tiết hướng vấn hỏi hắn một phen chuyện liên quan đến Mặc Kỳ Lân. Nhưng vẫn tốt là Lâm Phong khống chế được tò mò nhất thời của bản thân, cũng không có đánh thức Ma Thần Khảm Phổ.
Đến nơi ở của Lâm Thiên Hào, Lâm Diệp vỗ nhẹ bả vai Lâm Phong nói:” Phong nhi, chúng ta đi vào, cho sư tổ ngưoi một ngạc nhiên.”
Lâm Phong cũng nặng nề gật gật đầu, liền với Lâm Diệp cùng nhau đi vào chỗ ở của Lâm Thiên Hào.
Trong phòng rộng lớn trống rỗng, không có trang trí cái gì đặc biệt, vị trí dựa vào bên trái một chút trong phòng lúc này có một bóng lưng to lớn đang đứng, lặng lẽ giống như đang nghĩ chuyện gì.
Lâm Diệp đi lên phía trước nói:” Sư phụ, ngài xem ai đến đây.”
Lâm Thiên Hào xoay thân hình cao lớn thẳng tắp qua, khi nhìn thấy Lâm Phong, trên mặt tràn ngập biểu tình không thể tin tưởng.
“ Lâm Phong! Diệp nhi, cái này là chuyện gì thế?” Lâm Thiên Hào nhìn về phía Lâm Diệp hỏi.
“ Sư phụ, Phong nhi hắn không có chết, chỉ là vẫn hôn mê bất tỉnh, vừa rồi mới tỉnh dậy tới, ta liền dẫn hắn đến gặp sư phụ. Sư phụ ngươi cẩn thận xem xét Phong nhi một cái, nhìn hắn có cái gì biến hóa không.” Lâm Diệp khẽ cười nói.
Nhìn lấy Lâm Thiên Hào cẩn thận xem xét biến hóa của chính mình, trong lòng của Lâm Phong rất cảm động, không nghĩ tới bình thường gia chủ Lâm Thiên Hào khoảng cách khá xa với bản thân lại quan tâm chính mình như thế.
Đương nhiên Lâm Phong không biết, ở trong lòng Lâm Thiên Hào, trong đông đảo đệ tử Lâm gia, chỉ có Lâm Diệp là đệ tử thân truyền của hắn. Mà Lâm Phong lại là đệ tử duy nhất của Lâm Diệp, cho dù là Lâm Phong không phải là lương tài có thiên chất cực cao, Lâm Thiên Hào cũng sẽ đối với hắn với mắt khác đối đãi.
“ Luyện Thần ky! Lâm Phong ngươi đã đi vào Luyện Thần kỳ? Tại sao lại nhanh như vậy?” Lâm Thiên Hào kinh hãi nói.
Lâm Phong vội vàng gật đầu nói:” Sư tổ, ta cũng không biết tại sao như thế, chỉ cảm giác linh khí trong cơ thể đã hoàn thành chuyển hóa thành lực chân nguyên, nhận biết với thiên địa vạn vật lại sâu một chút, dường như có thể với chúng no kết hợp thành một đi cảm nhận ảo diệu của tự nhiên.”
Lâm Thiên Hào trầm ngâm nói:” Nếu Lâm Phong ngươi đi vào Luyện Thần kỳ, như vậy ngươi liền từ đệ tử tinh anh của Lâm gia ta trực tiếp thăng tiến vì người bảo hộ. Ở Lâm gia chúng ta, chỉ cần thành công đột phá đến cảnh giới Luyện Thần kỳ, thì sẽ trở thành người bảo hộ gia tộc của Lâm gia ta. Người bảo hộ có thể tu luyện võ kỹ cao cấp của Lâm gia- -Phong Vân Động.”
“ Phong Vân Động là võ kĩ cao cấp của tổ tiên Lâm gia ta Lâm Quân Dịch sáng chế, có thể đem lực chân nguyên của bản thâm thôi phát ra ngoài cơ thể, ngưng hóa thành với chân thân vô nhị của ảo ánh công kích kẻ địch. Mỗi một tôn ảo ảnh có thể công kích kẻ địch một lần, lực công kích đều có cùng uy lực giống nhau với chân thân.
Lâm Thiên Hào dừng lại một chút lại nói:” Phong Vân Động chia làm ba cấp độ tu luyện, cấp độ thứ nhất tên là Vô Cụ, tu luyện đến cảnh giới Vô Cụ có thể đem lực chân nguyên ảo hóa ra ba mươi sáu tôn phân thân công kích kẻ địch; cấp độ thứ hai tên là Sát Hồn, tu luyện đến cảnh giới Sát Hồn có thể đem lực chân nguyên ảo hóa thành bảy mươi hai tôn phân thân công kích kẻ địch; cấp độ thứ ba tên là Quân Vương, tu luyện đến cảnh giới Quân Vương có thể đem lực chân nguyên ảo háo thành một trăm lẻ tám tôn phân thân công kích kẻ địch.”
“ Thật ra đem Phong Vân Động tu luyện đến cảnh giới Quân Vương cũng không phải là cảnh giới cao nhất, trên Quân Vương còn có một cấp độ cao nhất, chính là đem tất cả lực chân nguyên của bản thân tụ tập ngưng luyện đến trên một tôn phân thân, tôn phân thân này có thể liên tục công kích kẻ địch đến khi chết. Cấp độ này có tên là Chí Tôn, Lâm gia ta trăm vạn năm đến nay chỉ có tổ tin Lâm Quân Dịch tu luyện đến cảnh giới đó, đến giờ đều chưa có ai có thể tu luyện đến.”
Lâm Phong nghi hoặc nói:” Sư tổ, chẳng lẽ nói Phong Vân Động cảnh giới tầng cuối cùng khó đột phá như thế sao?”
Lâm Thiên Hào trầm giọng nói:”Không sai, khi lúc ngươi tu luyện đến cảnh giới Quân Vương của Phong Vân Động, muốn đem dung hợp lực chân nguyên thêm vào lực tinh thần, ảo hóa vì phân thân cũng không phải đặc biệt khó, chỉ cần lượng lực chân nguyên với lực tinh thần đạt đến tiêu chuẩn có thể thi triển Quân Vương là được.”
“ Nhưng, lúc muốn đem lực chân nguyên, và lực tinh thần phản qua lại tụ hợp thành một thể ban đầu phân tán đến các phân thân, ngươi sẽ phát hiện, đó là việc cực kì khó khăn. Phân tán đều đều với dung hợp tinh túy, là hai khái niệm hoàn toàn không giống nhau. Ây, Lâm gia ta trải qua hơn trăm vạn năm, không có một người có thể so vai với tổ tiên Lâm Quân Dịch.”
Lâm Phong nhìn Lâm Diệp