Con Kỳ Lân màu đen này là từ đầu đến đây thế? Trong đầu của mọi người đều toát ra nghi vấn này, lời nói vừa rồi là con Kỳ Lân màu đen này nói sao?
Nhìn thấy mọi người không để ý đến bản thân, Mặc Kỳ Lân rất bất mãn, tức giận mở to miệng phun ra một luồng khí lưu cực âm như tật băng bạo gió, bay nhanh công hướng về phía mọi người. Túy ω Lộ ω Võng
Có chút tu vị không cao, người tu chân phản ứng hơi chậm sau khi bị khí lưu cực âm cạo trúng, liền lập tức cổ họng cũng không la liền ngã xuống đất, toàn thân bị băng tinh màu tráng bao vây, tủ trạng cực kì thê thảm.
“ Kỳ Lân màu đen này rất lợi hại, ngay cả thuận miệng phun ra khí lưu cũng âm độc tàn nhẫn như thế, người trúng không thể cứu.” Lâm Diệp nói.
Đột nhiên Lâm Phong nghĩ đến, đây có phải chính là Ma Thần Khảm Phổ nhắc nhở không thể mở ra cửa đá, Ma thú ẩn náu sau cửa đá sao?
Nhưng rốt cuộc là ai đem cửa đá mở ra, thả ra Ma thú kinh khủng này? Mọi thứ từ không thể nào biết được, trong đầu Lâm Phong có chút rối loạn lên.
Minh Nguyệt với Lăng Tiêu đứng ở giữa không trung đương nhiên nhìn thấy cảnh này, lúc này bọn họ cũng không ngu xuẩn đến tiếp tục tiến hành tỉ đấu, làm rõ ràng chuyện gì trước mới là quan trọng nhất.
Thanh Phong nhìn lấy Mặc Kỳ Lân kỳ dị nói:’ Chuyện lạ! Rốt cuộc ngươi là yêu vật nơi nào, cũng không phải là người tu Yêu, cũng không phải là Thượng Cổ Kỳ Thú, chẳng lẽ ngươi từ Thiên giới xuống đây sao?”
“ Tiểu bối cả gan! Ngươi dám xem thường ta, hôm nay các ngươi những người này một người cũng không được đi, toàn bộ đều để lại mệnh cho ta!” Mặc Kỳ Lân phẫn nộ quát.
Chỉ là lúc Mặc Kỳ Lân vừa mới bước chân hướng về trước đuổi giết người tu chân trước mắt, đột nhiên phát hiện bản thân bị giam cầm trong một không gian nhỏ hẹp, không thể nhúc nhích.
Mà lúc này Lăng Tiêu xuất hiện bên cạnh Mặc Kỳ Lân, thấp giọng nói:” Mặc dù ngươi là cái gì, vẫn là tạm thời im lặng một cái vậy!”
Tiếng thanh bất động liền nhẹ nhàng đem Mặc Kỳ Lân giam cầm, đây là tốc độ và thực lực như thế nào?
Minh Nguyệt lạnh lùng nhìn Lăng Tiêu, lòng thầm cũng là cảm thấy sâu không thể lường đối với Lăng Tiêu, rốt cuộc Lăng Tiêu vẫn còn bao nhiêu thực lực ẩn giấu chưa lấy ra hết, cái này rất khó phỏng đoán.
Đương nhiên Mặc Kỳ Lân sẽ không ngoan ngoãn theo sự chi phối, liền điên cuồng xung đột lên, mà địa thế của trận pháp nhỏ giam cầm Mặc Kỳ Lân, bị lực lương thật lớn của Mặc Kỳ Lân xông tới đã có chút buông lỏng, nếu như cứ như thế tiếp tục xuống, như vậy Mặc Kỳ Lân sẽ rất nhanh mạnh mẽ đột phá trận pháp ra ngoài.
Lăng Tiêu lập tức**bày ra vài đạo trận pháp càng mạnh hơn, đem Mặc Kỳ Lân vững vàng tạm thời áp chế lấy.
Lúc này Mặc Kỳ Lân đột nhiên yên tĩnh xuống, con mắt màu máu đỏ gắt gao nhìn chằm chằm Lăng Tiêu nói:” Tiểu tử, ta khuyên ngươi lúc trước khi ta chưa có nổi giận thả ta ra ngoài, nếu không ta sẽ đuổi giết ngươi đến bất cứ nơi nào.”
Âm thanh lãnh khốc mà lại tàn nhẫn, vang lên ở bên tai của Lăng Tiêu với lại tất cả người ở đây, loại ánh mắt tràn đầy khát máu và hiếu sát kia của Mặc Kỳ Lân khiến người ta không rét mà run.
Cho dù Lâm Phong trải qua lịch luyện, khi nhìn thấy ánh mắt tràn ngập sát khí của Mặc Kỳ Lân, cũng cảm thấy có chút sợ hãi.
Mặc Kỳ Lân này có phải là Ma thú từ a tì địa ngục chạy ra a, tại sao lại dọa người như thế?
Đương nhiên Lăng Tiêu không có bị Mặc Kỳ Lân uy hiếp hù dọa, ngược lại nhìn Mặc Kỳ Lân nói:” Chỉ sợ một khi ta thả ngươi, người đầu tiên ngươi muốn giết chính là ta.”
Lúc này đầu long cực đại của Mặc Kỳ Lân đó lộ ra nụ cười khó coi:” Ngươi rất thông minh, nhưng người thông minh thường là sẽ không thể sống rất lâu, bởi vì thông minh của tự cho là đúng chỉ có thể là tự cho là thông mình!”
Lăng Tiêu vừa mới tiếp lời đột nhiên sắc mặt thay đổi lớn, thân ảnh cũng trong nháy mắt biến mất ngay tại chỗ, mà lúc này Mặc Kỳ Lân lại vượt qua giam cầm trận pháp nặng nề, xuất hiện ở chỗ Lăng Tiêu vừa đứng.
“ Trốn cũng rất nhanh, tiểu tử, ngươi tưởng rằng vài đạo giam cầm trận pháp thì có thể cầm được ta sao? Năm đó cho dù là Ma Thần Khảm Phổ cũng không dám dễ dàng trêu chọc ta, chỉ bằng mấy ngươi vô dụng các ngươi cũng muốn đối phó ta, vậy ta thì cùng các ngươi chơi đùa!”
Nói xong, đột nhiên thân hình Mặc Kỳ Lân**chuyển động, chỉ là trong lúc đó thì chạy gấp tới trong người tu chân, cuồng bạo phun ra khí băng hàn tàn sát mọi người. Đáng sợ là, ngươi bị giết thậm chí đến tiếng kêu thảm trước khi chết cũng không kịp kêu ra, liền bị khí âm hàn của Mặc Kỳ Lân băng chết.
Lúc này Lâm Diệp dẫn theo Lâm Phong sử dụng Phong Ảnh Quyết**hướng về nơi xa bỏ chạy, mà không đúng lúc là vừa đúng Mặc Kỳ Lân trong nháy mắt xuất hiện bên cạnh của thầy trò Lâm Diệp, Mặc Kỳ Lân mở miệng liền hướng về phía Lâm Diệp phun ra một luồng hàn khí, thì lúc Lâm Diệp cảm thấy hàn khí đó sắp phải đến cơ thể, Lâm Phong đỡ ở trước mặt Lâm Diệp.
“ Phong nhi! Đừng thế a!” Lâm Diệp kinh hãi nói.
Hàn khí của Mặc Kỳ Lân trong nháy mắt liềnd e9m thân thể Lâm Phong đóng băng, trên thân thể Lâm Phong bao trùm một tầng bạch sương dày đặc, lúc này đầu não của Lâm Diệp chỉ là một màu trắng xóa, Lâm Diệp không nghĩ tới đang ở tình hình nguy hiểm lại là Lâm Phong cứu chính mình.
Chỉ là bản thân hắn, vẫn có thể lần nữa đứng lên sao? Lâm Diệp đứng ở tại chỗ, cũng không nhúc nhích.
Lâm gia gia chủ Lâm Thiên Hào một tay đem Lâm Diệp kéo đến một bên, vẻ mặt đầy ngiêm nghị nói:” Diệp nhi, Phong nhi hắn liều tính mạng của chính mình cũng muốn cứu ngươi, chẳng lẽ ngươi muốn hắn chết không nhắm mắt sao?”
Lâm Diệp im lặng nhìn sư phụ Lâm Thiên Hào của bản thân một cái, thấp giọng nói:” Tại sao người chết không phải là ta chứ? Như vậy lòng ta vẫn sẽ dể chịu rất nhiều, Phong nhi, ngươi đúng là rất ngốc, sư phụ xin lỗi ngươi.”
Chuyện bi thương vẫn đang trình diễn, Lăng Tiêu hư đứng ở trên không nhìn Mặc Kỳ Lân điên cuồng đuổi giết các người tu chân, trong lòng khẽ than một tiếng, biến mất không thấy.
Vào lúc này, người có thể tự bảo vệ đều đã xa xa bỏ chạy, sót lại thì chỉ là một số tu vị thấp, người chạy chậm. Người của Lâm gia đồng dạng cũng là đều nhanh chóng rời khỏi nơi này, và thi thể của Lâm Phong, lại bị Lâm Diệp mang đi theo.
Sau khi nhìn thấy nơi đó đã không có người đứng đấy, Mặc Kỳ Lân ngẩng đầu lên trời cuồng hét, sát ý nồng nặc đến có chút hòa dịu, Mặc Kỳ Lân xoay người đi vào Ma Thần Điện.
××××××
Thân thể rất lạnh! Hơi lạnh thấu xương đem ý thức đông lạnh đến có chút mơ hồ, rất muốn ngủ một giấc, tỉnh dậy không có chuyện gì.
Lâm Phong cố gắng muốn mở to hai mắt, nhưng lại không nhấc lên một chút lực khí nào, thân thể tê dại dường như đã không thuộc về chính mình, hàn khí của Mặc Kỳ Lân phun ra đúng là rất lạnh a!
Trong bóng tối, có một điểm sáng màu đỏ đang chậm rãi hướng tới gần bản thân, là Thiên Hồng thương!
Lâm Phong liều mạng muốn đưa tay đi cầm lấy Thiên Hồng thương, nhưng thân thể lại là như cũ không nghe sai khiến, loại đau khổ cực độ kiềm nén với lại khó chịu đó, khiến tinh thần của Lâm Phong gần như sụp đổ đến bên bờ.
“ Lâm