Phủ Công Chúa
Lúc này nàng đang ở đình giữa Hoa Viên thưởng trà.
Nói là thưởng trà nhưng thực chất nàng cần không gian yên tĩnh không ai làm phiền, hơn nữa tâm trạng và suy tư của nàng chỉ suy nghĩ đến một việc đó là Dư Lịch
Từ trước đến giờ nàng từng gặp rất nhiều người nhưng phải nói đây là lần đầu tiên có người làm nàng thấy chú ý. Về cảm xúc hay hay bất cứ gì hắn mang lại nàng đều thấy ấm áp và rất thân thuộc. Hơn nữa theo những gì nàng quan sát Dư Lịch có khí chất của một công tử quyền quý hơn là một thường dân. Từ các môn học mà Dư Lịch theo học phải nói hắn rất giỏi, tuy nhập học sau nhưng lại vượt mặt mọi người.
"*Dư Lịch. Có khi nào là huynh ấy không? Mình muốn biết sự thật*" Vẻ mặt thoáng mệt mỏi buồn phiền. Tay nàng cầm một miếng ngọc bội
Hồi ức...
Ngày 13/12 là sinh nhật Kỷ Nguyệt. Đây là câu chuyện lúc nàng ba tuổi
Nàng nhớ rất rõ đó là sinh thần của nàng. Vì nàng là Quận Chúa lại có mẫu thân là trưởng công chúa nên khi tổ chức thọ yến thì tất cả các quan đại thần thậm chí là Thái Hậu, Hoàng Thượng, Hoàng Hậu cùng các hoàng tử công chúa đều tham gia.
Hôm đó tuyết rơi làm mọi thứ đều bị vùi dưới màu tuyết trắng, mọi người đi lại ở trong viện của nàng rất nhiều, họ là đang phục vụ cho thọ yến.
Quyền quý, quý tộc, vương hầu đều tặng nàng những món bảo vật mục đích chủ yếu là lấy lòng nhưng khi đó nàng chỉ mỉm cười chấp nhận chứ trong lòng không thèm để ý dù chỉ nửa con mắt. Nhưng khi người hoàng tộc tặng quà đặc biệt là Thái Hậu, Hoàng Thượng và Hoàng Hậu thì nàng lại vô cùng thích thú không phải nó quý giá hơn mà vì họ chính là người thân của nàng
Nhưng đến giữa buổi tiệc nàng lại nhanh chóng trốn ra ngoài bởi vì bên trong khá vô vị.
Trong lúc vui chơi ở bên ngoài thì nàng vô tình bắt gặp Dương Tư Khuynh khi đó hắn mười tuổi
Thấy Dương Tư Khuynh nàng chạy đến bên cạnh hắn vẻ mặt dễ thương, giọng ngọt ngào hỏi han "Nhị ca, huynh đang làm gì ở đây vậy? Ngoài này lạnh lắm sao huynh không vào trong cùng mọi người"
Phải nói sao nhỉ? Dương Tư Khuynh vốn thích yên tĩnh ghét những nơi ồn ào như yến tiệc. Hắn là trốn ra ngoài từ yến tiệc của nàng
Thọ yến này của nàng được tổ chức trong phủ Thái Phó nên chỉ có phi tần trong cung và thiếp thất của các gia tộc khác là không được tham gia, còn thiếp thất trong phủ vẫn được tham gia bình thường
"Vậy tại sao muội lại ra đây?" Dương Tư Khuynh ôn nhu hỏi nàng
Nàng luôn cảm thấy bình yên khi bên cạnh người ca ca này
"Tại vì bên trong quá vô vị nên muội mới trốn ra ngoài này" Nàng không giấu giếm mà nói thật với Dương Tư Khuynh
"Tiểu muội của ta từ khi nào lại không thích những thứ này vậy nhỉ?" Dương Tư Khuynh cười trêu nàng
"Hừ, muội thấy nó vô vị thì là vô vị vậy thôi, với cả muội vốn không thích mấy thứ gọi là yến tiệc" Kỷ Nguyệt không vui phồng má lên "Huynh còn chưa trả lời muội vì sao huynh ở đây đấy! Định đánh trống lảng sao?"
Đúng là tinh ranh từ bé cái gì cũng không trốn được nàng, Dương Tư Khuynh đành phải nói thật "Cũng giống muội. Ta thấy rất chán, hơn nữa những nơi náo nhiệt ồn ào như vậy ta vốn đã không thích rồi"
"Vậy mà huynh còn nói muội" Nàng