"Xem nào, có vẻ ta làm phiền của hai tỷ muội Quận Chúa rồi nhỉ"
Một giọng nam từ xa vọng vào xen vào đó là chút ấm áp, dịu dàng.
Nàng ngoái nhìn lại người nam nhân đó, dáng vẻ bình thản nghiêm nghị dường như không có một chút lạ lẫm nào, mà thay vào đó lại giống như đã quen biết từ lâu.
Còn Ngân Tuyền vốn nhút nhát nên khi gặp người lạ theo bản năng thì núp sau lưng nàng
Nhanh chóng nàng nhìn lại phía Ngân Tuyền nhẹ nhàng kéo tay tiểu nha đầu và đưa đưa lên phía trước. Nhìn thẳng vào đôi mắt long lanh của Ngân Tuyền một cách trìu mến.
"Không nghĩ ngài còn có một bộ mặt dịu dàng, ấm áp như vậy đấy"
Nam nhân kia mỉm cười cảm thán nhưng lời nói cũng khá trêu chọc.
"Ngươi có ý gì?" Nàng quay về hướng của nam nhân kia, sắc mặt dịu dàng nhanh chóng trở lên sắc lạnh, khí áp bộc phát
"Nguôi giận, ta cũng đâu có ý gì...." Hắn cười gượng, toàn thân bắt đầu đổ mồ hôi lạnh vì khí áp phát ra từ nàng
"Đến đây làm gì?" Nàng trừng mắt tra hỏi
"Ta đến đưa lá thư này cho Quận Chúa" Hắn lấy từ tay áo ra một lá thư rồi dùng linh lực đưa tới tận tay nàng
"Không cần gọi Quận Chúa, cứ xưng hô như ở bang" Nàng nhận lấy lá thư đó rồi giở ra đọc, vừa đọc đôi mày của nàng khẽ nhíu lại, sắc mặt lạnh tanh sẩm lại
"Nhưng..." Hắn do dự
"Ở đây ba người chúng ta đều là người Sát Hạch, ngươi lo gì?" Nàng ngắt lời
Phải, hắn cũng là người của Sát Hạch. Thuộc hạ dưới trướng nàng, nhưng đối với thành viên thì địa vị của hắn lớn hơn rất nhiều. Tên của hắn là Tiết Hàn Dụ, hắn 19 tuổi
Lúc mới lập bang nàng có lui tới vùng hoang vu, dịch bệnh, từ đó cứu được hắn. Hắn đã thề sẽ báo đáp và bảo vệ nàng dù có chuyện gì nên nàng đã đưa hắn về bang, giúp hắn luyện tập và trở thành thuộc hạ dưới nàng, tên gọi của hắn ở Sát Hạch là Tiết Hạch
"Ý người là tiểu nha đầu đằng sau người cũng là người của..." Tiết Hàn Dụ chỉ vào Ngân Tuyền đang núp sau nàng mà nói. Hắn nói có chút ngập ngừng
Nàng không nói gì chỉ gật nhẹ đầu, tay nàng nắm lấy tay Ngân Tuyền, dắt tiểu nha đầu đi thẳng về phía đình. Hoả lực phát nhẹ từ phía tay còn lại đốt cháy lá thư
Tiết Hàn Dụ thấy vậy hắn cũng liền đi theo hai người đến đình ngồi
Ngồi được khoảng một khắc, nàng bắt đầu để ý ánh mắt kì thị của Tiết Hàn Dụ đang nhìn chằm chằm vào nàng. Bất giác nàng cảm thấy khó chịu "Nhìn đủ chưa?"
Một câu nói đủ lạnh và tức giận khiến hắn giật thót "Đ...Đâu có"
Hắn nhanh chóng chuyển ánh mắt mình về hướng Ngân Tuyền "Tiểu cô nương đáng yêu này có gì đặc biệt mà khiến bang chủ Sát Hạch phá lệ đưa vào vậy?" Tiết Hàn