"Chào em, em là Bạch Tuệ Nghi, vợ mới cưới của Khải Văn đúng không nhỉ?"
Bạch Tuệ Nghi vừa mới xuống nhà thì tình cờ đụng mặt Dịch Lăng Phong, người anh trai trong truyền thuyết được thiên hạ bàn tán rất nhiều nhưng vẫn chưa có cơ hội được thấy mặt đối phương.
Cô nàng bất chợt nhíu mày trước vẻ mặt thân thiện kia, dường như chẳng có chút gì gọi là vui vẻ, thậm chí Bạch Tuệ Nghi còn cảm thấy khó chịu trước những hành động đến từ phía người đàn ông trước mặt.
Gì vậy trời?
Cô nàng khó hiểu nhăn mặt.
Tự dưng tới tìm cô, đừng nói Dịch Lăng Phong tính làm chuyện gì mờ ám đấy.
Từ lần gặp mặt đầu tiên cho tới hiện tại, Bạch Tuệ Nghi hoàn toàn chưa hề có chút thiện cảm nào dành cho Dịch Lăng Phong.
Cô luôn băn khoăn suy nghĩ những chuyện liên quan tới vị anh chồng đang đứng trước mặt.
Cộng thêm việc Dịch Khải Văn đêm hôm qua cứ liên tục nhắc nhở Bạch Tuệ Nghi tốt nhất hãy tránh đối phương càng xa càng tốt, cô nàng bắt đầu nảy ra vài suy nghĩ liên quan tới Dịch Lăng Phong.
Dù người trước mặt có xấu hay tốt cô đều chẳng quan tâm.
Tránh xa ra cho đỡ rước phiền phức vào người.
Nhà họ Dịch, ngoại trừ ông nội cùng Dịch Khải Văn ra thì Bạch Tuệ Nghi hoàn toàn chẳng muốn liên quan tới bất kỳ ai khác cả.
Hơn nữa, những linh cảm của Bạch Tuệ Nghi rất ít khi sai mỗi khi đánh giá về người nào đó.
Nhanh chóng khôi phục tinh thần, Bạch Tuệ Nghi khoanh tay trước ngực, sắc mặt lạnh tanh, gật đầu trả lời qua loa: "Phải, chào anh.
Anh có việc gì hả? Nếu không thì để tôi đi trước." Đặc biệt có hai người như vậy thì càng dễ hiểu lầm.
"Em dâu, khoan đã." Dịch Lăng Phong thấy cô nàng trước mặt định rời khỏi, người đàn ông vội vàng ngăn cản: "Anh định nói chút chuyện với em, em bớt chút thời gian được chứ? Dù sao hiện giờ em dâu cũng đang rảnh mà."
Đôi lông mày trên khuôn mặt Bạch Tuệ Nghi bất giác nhíu chặt, cô nhìn chằm chằm Dịch Lăng Phong, khóe môi bất giác giương cao: "Theo tôi nhớ thì chúng ta chẳng hề quen biết mà nhỉ? Dịch đại thiếu gia định nói chuyện gì?" Thái độ Bạch Tuệ Nghi suốt từ nãy đến giờ vẫn luôn giữ nguyên một trạng thái, hừ lạnh một tiếng, chán chường chả chú hứng thú gì với đối phương.
Dịch Lăng Phong định gây ra chuyện cho cô giải quyết à?
Đang yên đang lành chạy tới bắt chuyện cùng Bạch Tuệ Nghi cực kỳ vô tư trong khi cô nàng đang hoang mang tột cùng.
Rồi lúc bấy giờ thậm chí còn muốn cùng cô ngồi xuống giao lưu nữa.
Ai rảnh?
Ai rảnh mà phí thời gian ở cùng Dịch Lăng Phong?
Nhiều khi còn là cái bẫy giăng ra đợi Bạch Tuệ Nghi nhảy vào ấy chứ.
"Em dâu, em đừng nên nghĩ xấu cho anh như vậy." Sắc mặt Dịch Lăng Phong thoáng chốc khó coi, tuy nhiên, rất nhanh người đàn ông đã khôi phục dáng vẻ điềm tĩnh cùng nụ cười ban đầu, càng thêm phần sắc sảo hơn.
Thanh âm vang lên bên tai: "Anh chỉ muốn cùng em ngồi xuống trò chuyện về em và Khải Văn, dù sao nó cũng là em trai anh mà.
Tuy nhiên, có vẻ như em dâu mang hiềm khích rất lớn đối với anh thì phải.
Chẳng lẽ anh làm em khó chịu hay khiến em bất mãn à? Nhưng theo anh nhớ thì đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt mà nhỉ?"
Bạch Tuệ Nghi bắt đầu ngán ngẩm, cô đảo mắt liên tục, đưa tay đỡ trán, khóe môi giật giật: "Tôi chả hề khó chịu với anh hay gì, nhưng tốt nhất với quan hệ căng thẳng giữa chồng tôi cùng gia đình anh cũng như những người xung quanh, theo tôi thấy mình không cần phải thân thiết quá chi cho phiền.
Rồi nhiều kẻ sẽ tưởng tôi mang theo ý đồ bất chính tới tiếp cận Dịch công tử đây mất.
Oan uổng này có khi tôi nhảy xuống sông hoàng hà cũng chẳng thể rửa sạch nổi.
Nên mong anh nếu không có chuyện thì đừng làm phiền tôi, chúng ta chưa thân tới mức có thể ngồi xuống trò chuyện tâm sự đâu." Cô nàng rạch ròi nhấn mạnh từng chữ, trong lời nói còn chất chứa chút hàm ý mỉa mai.
Hừ.
Bạch Tuệ Nghi thầm ghét bỏ trong lòng, với Dịch Lăng Phong, cô luôn có những cảm giác bất an lạ thường, lý trí liên tục nhắc nhở Bạch Tuệ Nghi là đừng nên tới gần người đàn ông trước mặt quá, nó chắc chắn sẽ gây ra cho cô những bất lợi.
Huống chi người trong nhà họ Dịch đa nghi như vậy, nếu Bạch Tuệ Nghi chấp nhận lời đề nghị Dịch Lăng Phong vừa đưa ra, vô tình bị bọn họ bắt gặp thì mọi chuyện xác định hỏng bét.
Đảm bảo những kẻ vốn dĩ mang lòng thù ghét với Dịch Khải Văn nhất định đem Bạch Tuệ Nghi ra làm chủ đề bàn tán, miệt thị đủ kiểu.
Dù Bạch Tuệ Nghi chẳng muốn để tâm tới bọn họ nhưng danh tiếng cô chưa ai có quyền được bôi nhọ.
"Tuệ Nghi, em quả nhiên rất thông minh, Khải Văn lấy được em đúng là phúc phận nó tu mấy kiếp." Dịch Lăng Phong mập mờ cất giọng: "Em xinh đẹp, giỏi giang thế này, tư duy còn nhạy bén, cẩn trọng trong mọi việc, tuy nhiên số xui lại lấy phải Dịch Khải Văn.
Dù đang là người nắm quyền điều hành bất động sản trong tay, tuy nhiên, chưa biết được mọi chuyện ngày mai sẽ ra sao nữa." Nghe như có vẻ Dịch Lăng Phong đang tích cực khen ngợi Bạch Tuệ Nghi, nhưng thực chất đối phương đang ngấm ngầm mỉa mai em trai mình.
Bạch Tuệ Nghi phì cười, cô hừ lạnh một tiếng, thầm cảm thán, cuối cùng cũng chịu để lộ ra con người tâm cơ bên trong rồi.
Cô nàng khoanh tay trước ngực, lạnh lùng đáp trả: "Việc mai sau thì để