“...”Câu nói này khiến lớp học lại rơi vào yên lặng.Các học sinh không hẹn cùng nhìn về vị trí trong góc khuất, cái nhìn này khiến tất cả những lời phản bác đều bị nuốt ngược xuống.Doanh Tử Khâm lặng lẽ ngồi đó, ánh nắng nhuộm vàng đôi mắt và hàng lông mày của cô.Không có gì tô điểm nhưng vô tình lại đẹp đến nao lòng.Đây thực sự là dáng vẻ mà con người có thể có sao?Nếu ai mà chê cái nhan sắc này thì đúng là dối lòng.Ưng Phi Phi tức giận: “Các cậu dám nói thế này trước mặt Tiểu Huyên không?”Các bạn học liếc nhau, không nói thêm tiếng nào, bắt đầu đọc sách.Chỉ có năm phút giải lao giữa giờ, một số học sinh đi lấy nước còn một số đi vệ sinh.Doanh Tử Khâm chống khuỷu tay, xem qua môn tiếng Anh tự chọn một cách nhàm chán, dòng suy nghĩ của cô trôi về khoảng thời gian ở nước Y.Thời điểm đó, mọi người vẫn sử dụng tiếng Anh trung cổ, tiếng Anh ngày nay đã được đơn giản hóa rất nhiều, khá dễ học .Năm phút trôi qua, chuông vào lớp vang lên, tiết học đầu tiên là tiếng Anh.Giáo viên tiếng Anh là một phụ nữ ngoài 40 tuổi, họ Đặng.Cô giáo hạ âm lượng, đúng giờ bước vào, trên tay còn cầm tập giấy: “Kết quả thi cuối kỳ mọi người cũng đã biết rồi, bây giờ trả bài cho các em.”“Đề lần này hơi khó nhưng các bạn đã làm khá tốt.”Các học sinh thở phào nhẹ nhõm.Dù sao thì đề thi cho lớp anh tài ở Thanh Trí biến thái tới nỗi đến cả dân mạng còn thấy thương cảm cho họ cơ mà.Có đôi khi đề tiếng anh còn khó hơn IELTS.“Chung Trí Vãn, 123 điểm, cao nhất lớp.” Cô Đặng tiếp tục đọc kết quả: “...!Lục Phương, 94 điểm, Ưng Phi Phi …”Khi cầm tờ bài thi cuối cùng trong tay, cô giáo không tiếp tục đọc điểm nữa.Cô Đặng đẩy kính, giọng ân cần: “Doanh Tử Khâm, đến nhận bài của em đi.”Doanh Tử Khâm gật đầu, tiến lên nhận bài.Lục Phương không vui: “Cô Đặng, điểm của chúng em đều đọc hết rồi, sao lại không đọc điểm của cậu ta?”Đương nhiên cậu ta không biết, Doanh Tử Khâm có thể đạt 30 điểm tiếng Anh, cũng coi là có tiến bộ rồi.Cô Đặng cười ôn nhu: “Nếu bạn học Doanh đồng ý, thì cũng có thể đọc điểm.”Lục Phương lập tức nhìn cô gái, cao giọng: “Doanh Tử Khâm, cậu không ngại cho mọi người biết điểm của mình chứ?”Doanh Tử Khâm nhận lấy bài làm từ cô Đặng, quay về chỗ.Lục Phương hoàn toàn bị ngó lơ, ngay cả nhìn cô cũng không nhìn.Lục Phương bị chọc giận.Ưng Phi Phi hả hê: “Trí Vãn, tớ nhìn thấy rồi, cậu ta chỉ đạt 25 điểm, đúng là mất mặt.
Thảo nào không muốn để người khác biết.”Chung Trí Vãn không đáp, trầm mặc, không biết đang nghĩ gì.“Được rồi, bây giờ tôi sẽ chữa bài.” Cô Đặng cầm phấn lên: “Tôi sẽ gọi trả lời câu hỏi bất cứ lúc nào, nếu không trả lời được…”Bên dưới đột nhiên có tiếng than vang lên.Ngay cả Chung Trí Vãn cũng chỉ được 123 điểm, điều này cho thấy đề thi này biến thái đến mức nào.Doanh Tử Khâm liếc nhìn bài làm của mình, trầm ngâm.Ừm, có vẻ như trước khi tỉnh dậy, cô thực sự học hành không ổn cho lắm.Cô Đặng giảng bài không quá nhanh, cô ấy luôn chiếu cố những bạn học yếu tiếng Anh, nhưng không chấp nhận việc học sinh mất tập trung trong giờ.Một viên phấn đầu bị ném qua: “Lục Phương, giải thích cho tôi câu đọc hiểu 64.”Lục Phương nhìn vào câu hỏi, phát hiện ra câu này mình đã làm sai.Hơn nữa, ngay cả một từ đơn giản ở đề bài cậu ta cũng không hiểu, ánh mắt sững sờ, người vã mồ hôi.Thấy vậy, Ưng Phi Phi lớn tiếng nói: “Cô Đặng, câu hỏi này ngay cả Trí Vãn cũng chưa làm ra, chắc chắn là rất khó, nhưng em vừa thấy Doanh Tử Khâm làm đúng câu này, nên để cậu ấy giải thích ạ.”Chung Trí Vãn cũng giơ tay và cười: “Cô Đặng, em cũng muốn biết bạn học Doanh đã làm câu hỏi này như thế nào, có thể mời bạn Doanh lên giải thích không ạ?”Ngay khi Chung Trí Vãn phát biểu, nhiều người trong lớp cũng đồng tình.“Đúng thế, cô Đặng.”“Bọn em đều rất muốn biết ạ.”Độ khó của