Nói là phải ở lại thành phố A một thời gian, cô cứ tưởng vì có hợp đồng quan trọng hay gì đó tương tự, nhưng vừa mới sáng sớm thì Mặc Dịch Minh đã một mình rời đi rồi.
"Alo? Ông chủ à, bây giờ anh đang ở đâu vậy?" Vì không biết lịch trình của Mặc Dịch Minh nên Khúc Nhiễm không dám tự ý đi loạn.
"Tôi có chút chuyện, cô không có việc gì làm thì ra ngoài mua sắm đi, thanh toán cứ dùng tên tôi." Mặc Dịch Minh nói với giọng điệu hơi gấp gáp, hơn nữa giọng nói trầm thấp hơn so Với thường ngày.
"Anh Mặc!"
Trước khi Mặc Dịch Minh cúp máy, Khúc Nhiễm có thể nghe thấy giọng của Tô Duyệt Nhiên rất rõ ràng, cô lập tức hiểu ra tất thảy!
Hoá ra lý do Mặc Dịch Minh bảo phải nán lại thành phố A một thời gian là vì Tô Duyệt Nhiên sao?
Hai mắt Khúc Nhiễm đỏ lên.
Ánh mắt cô trở nên lạnh lẽo không nói nên lời, vẻ mặt dường như cũng có chút hoảng hốt.
"Nghe thấy hai chữ kia, vẫn không nhịn được mà tức giận sao?"
Khẽ nhíu mày rồi buông tay ra, máu trong lòng bàn tay theo vậy mà tràn ra, lẳng lặng rơi lên sàn.
"Anh Mặc, ai vậy?" Tô Duyệt Nhiên khoác tay của Mặc Dịch Minh rồi làm ra vẻ tò mò.
Thật ra cô ta đã sớm chú ý đến Khúc